Cổ Đạo Thần Ký

Chương 89: Giao Đấu 3



Sau khi tách được ra khỏi Hà lão tổ, Lạc Tư Thần bấm pháp quyết, lấy y làm trung tâm trọng lực xung quanh tăng lên gấp trăm lần, tới mức đất đá cũng không chịu được vang lên những tiếng răng rắc, dẫn theo đó là những cơn động đất liên tiếp xuất hiện.

Toàn bộ hạt mưa trong khu vực này đều bị Lạc Tư Thần điều khiển đứng khựng lại trong không gian tạo thành một bức màn che phủ.

Hà lão tổ thuộc tính ánh sáng, tốc độ di chuyện thậm chí còn nhanh hơn tia sét, y hoàn toàn không thể lại gần lão, một khi bị áp sát cũng vô cùng khó khăn tránh né, với thế trận hiện tại Hà lão tổ sẽ không dám đến quá gần y, hoặc nếu lão đi vào trong khu vực này thì sẽ bị hạt mưa ngưng đọng làm lộ vị trí.

Chưa hết, nhưng hạt mưa này đều được Lạc Tư Thần bao bọc một lớp linh khí xung quanh, nói chính xác thì không khác gì nhưng viên đạn súng lục đang trực chờ xuyên qua người nạn nhân.

Màn nước dày đặc ngăn cản tầm nhìn bên trong khiến Hà lão tổ và Tăng Xích không cách nào nhìn ra vị trí của Lạc Tư Thần, nhân lúc này y cùng chuông Lôi Vũ bay lên cao.

Hà lão tổ chỉ đành chờ thời cơ, Tăng Xích điều khiển tượng la hán xông tới từng bước từng bước phá tan những giọt nước cứng như đá kia, nhưng bởi số lượng quá nhiều trong một không gian khá lớn nên tốn rất nhiều thời gian, chưa kể khi tiến vào khu vực này còn bị trọng lực cản chở tốc độ.

Hà lão tổ bấm pháp quyết, một luồng sáng từ đôi mắt nguyên anh của lão chiếu thẳng tới la hán của Tăng Xích, la hán bỗng đi lại nhẹ nhàng hơn một chút, cầm chùy vụt vào hư không thổi bay những hạt mưa ngưng đọng kia.

Nhưng hạt mưa sau khi bị đánh bay ra khỏi khu vực trọng lực lại quay trở về làm mưa bình thường nhưng số lượng quá nhiều khiến cho tiếng nước ào ào đánh vào sương núi tạo thành rung động.

Đám đệ tử hai nhà không khỏi sợ hãi đứng lui lại một đoạn, nhưng chỉ riêng một người trong đám đệ tử Ngũ Hành Tông là vẫn đứng im không nhúc nhích.

Chuông Lôi Vũ trầm thấp vang lên một tiếng kinh thiên động địa, một tia sét từ đám mây trên trời đánh thẳng xuống vị trí la hán cầm chùy khiến một bên tay bị phá nát. Tăng Xích bị phản phệ hộc ra một ngụm máu, đau đớn lùi lại mấy bước.

Ngay khi nhìn thấy vị trí của Lạc Tư Thần, Hà lão tổ lại tiếp tục truy đuổi.

Lạc Tư Thần dùng mấy phần linh lực lần nữa gọi thêm một tia sét đánh thẳng vào lưng la hán đang khom người bên dưới.

* Đùng đoàng*

Tăng Xích lại phun ra một ngụm máu lớn, tượng la hán bị đánh vỡ một nửa. Phản phệ quá lớn, nhất thời có lẽ lục phủ ngũ tạng của lão đã bị thương không nhẹ.

Lão nằm trên đất với tay tới đám đệ tử Ngũ Hành Tông bên kia. Vốn dĩ đệ tử hệ trị liệu trong đoàn đang định tiến lên thì lại người khi nãy vẫn đứng im một chỗ kỳ lạ kia ngăn lại.

Người đệ tử kia cảm thấy thật khó hiểu, định tranh cãi một phen nhưng không biết người áo đen kia động tay động chân cái gì mà khiến y đột nhiên lân đùng ra ngất.

Hà lão tổ nhân lúc Lạc Tư Thần dùng toàn lực hạ bệ Tăng Xích mà xông tới, cây thương ánh sáng trong tay nguyên anh chém ngang Lạc Tư Thần, máu tươi bắn ra thẫm đẫm y phục y đang mặc.

Lạc Tư Thần ngã mạnh xuống dưới được bàn tay nguyên anh của y đỡ lấy, hoa sen trăng lung linh mỏng manh đổi lấy vị trí ở giữa của Trọng Thủy liên hoa màu lam, sinh khí từ bạch liên hoa bao vây lấy Lạc Tư Thần giúp y chữa trị vết thương với tốc độ nhanh nhất, máu tươi đã ngừng chảy nhưng đau đớn trên da vẫn khiến Lạc Tư Thần di chuyển chậm hơn ban đầu không ít.

Lạc Tư Thần ngồi trên bàn tay của nguyên anh, nguyên anh mô phỏng lại động tác của y, trên người bị mặc một tấm vải mỏng khoác chéo như áo cà sa, đầu tóc vấn gọn gàng cài trâm ngọc, làn tóc bay nhẹ trong gió, bộ dáng như thể một vị thần không màng tới thế thái nhân gian, chỉ một lòng cầu đạo phù hộ chúng sinh bình an.

Hà lão tổ thừa thắng xông tới, Lạc Tư Thần lợi dụng vệt sáng khi lão di chuyển để đoán vị trí, mỗi lần đều ngay giây cuối cùng thi triển Mị Hoặc tâm pháp khiến Hà lão tổ chậm đi một nhịp, thừa cơ đó mà né chiêu.

Giằng co một hồi lâu trời cũng đã bắt đầu tối hẳn, Hà lão tổ có khả năng di chuyển vô cùng nhanh chỉ trong chớp mắt, nhưng vào buổi tối bóng hình của lão dễ nhận ra hơn là khi trời sáng, khi di chuyển sẽ để lại một vụt sáng mong manh.

Nhờ điểm này mà Lạc Tư Thần cũng không còn quá khó khăn để tránh né nhưng để chủ động tấn công lại thì vẫn vô cùng khó, quả nhiên là lão quái vật tu luyện mấy nghìn năm có khác, không hề dễ đối phó.

Trận đấu kéo dài thật lâu, trên người Lạc Tư Thần cũng đã bị thương mấy chỗ nhưng y có thể tự phục hồi theo thời gian.

Với tu vi của đám đệ tử kia chỉ thấy được trên bầu trời xuất hiện những vệt sáng vụt nhanh qua, căn bản nhìn không ra hau người kia đang đánh như thế nào.

Người áo đen trong đoàn Ngũ Hành Tông tới gần Tăng Xích đang bị thương nặng giúp lão bắt mạch.

Tăng Xích nhịn không đời gào lên " Đưa đan dược trị thương cho ta, mau lên".

Người kia không nói gì chỉ âm thầm bởi bỏ mũ choàng trên đầu xuống.

Tăng Xích nhìn thấy khuôn mặt y thì trợn mắt há mồm không nói lên lời " Ngươi… ngươi… sao ngươi lại ở đây?".

Người mà lão bắt về giả dạng Tùy Y Ngọc đánh lừa Tăng Ngọc Ni tại sao lại ở đây, làm sao hắn trà trộn được vào trong đội ngũ được cơ chứ.

’ Tùy Y Ngọc’ cười trừ nhìn lão " Ông ngoại có vẻ không vui khi thấy ta ở đây nhỉ?".

Tăng Xích muốn cử động, mặc dù bị thương nặng nhưng đánh một thằng nhóc tay bắt gà còn không chắc này vẫn dư sức, nhưng không hiểu sao lão muốn nhấc người nhưng nhấc thế nào cũng không lên được, cả người cứ như mất đi tri giác.

" Ngươi đã làm gì ta?" Lão gầm lên.

’ Tùy Y Ngọc’ nghịch mấy ngân châm trong tay " Làm gì sao? ta chỉ đóng lại vài huyệt đạo trên người ông ngoại mà thôi, tại sao ông ngoại lại nhìn ta bằng ánh mắt chết người đó".

Tăng Xích tăng xông tới lại hộc thêm một ngụm máu " Im mồm, ta không phải ông ngoại của ngươi, người còn không phải Tùy Y Ngọc thực sự đâu".

Tăng Xích đột nhiên nghĩ ra một cách, nếu như lão có thể thao túng được kẻ này đánh lén Lạc Tư Thần ở trên kia vậy thì cũng không phải là không được " Nếu ngươi có thể giết được kẻ trên kia, vậy thì từ nay về sau ngươi chính là Tùy Y Ngọc".

" Ồ" thiếu niên nhướn mày " Vậy thì ta phải đi giết hắn thôi, sau này ta chính là Tùy Y Ngọc thực sự, có một ông ngoại tốt, lại có thêm một người mẹ thương yêu ta…".

Tăng Xích nghe vậy thì cười thầm trong lòng, kẻ này chung quy vẫn còn quá trẻ, rất dễ nắm trong lòng bàn tay.

“… Lão hẳn là muốn ta nói như vậy nhỉ?” Thiếu niên hắc y nhếch mép cười, khuôn mặt giống Lạc Tư Thần tới bảy phần, hay đúng hơn là giống hoàn toàn, chẳng qua Lạc Tư Thần tu luyện Mị Hoặc tâm pháp nên dung nhan có chút biến đổi trở nên đẹp đẽ hơn, chứ nếu như so sánh với lúc y vừa xuyên tới thì hầu như không thể phân biệt được hai người này.

Tăng Xích trợn mắt nhìn người kia " Ý ngươi là gì?", chẳng lẽ ý đồ của hắn không phải như lão suy đoán hay sao, thiếu niên này ban đầu chịu theo lão về Ngũ Hành Tông lừa gạt Tăng Ngọc Ni là bởi vì lão đưa ra điều kiện rất rõ ràng về tiền bạc, địa vị.

" Xem ra nương không nói cho lão biết nhỉ, mà cũng phải, bà ta còn hoàn toàn quên đi sự tồn tại của ta cơ mà" Thiếu niên cúi sát xuống nói nhỏ với Tăng Xích, ánh mắt sắc lẹm như con gao găm tùy thời sẽ cắt đứt cổ họng lão.

" Khi xưa, bà ta sinh ra không phải một đứa, mà là sinh đôi…".

* Mặc dù không có ai thắc mắc nhưng tui cứ giải thích trước để tránh về sau có ai thắc mắc nhe*.

Lí do tại sao ở cấp bậc cao không còn phục thuộc nhiều vào nguyên tố như trước.

Bởi vì từ Hóa Thần cảnh trở đi thì bắt đầu cảm nhận được tinh hoa đất trời, ý là bao gồm toàn bộ những thứ như ngũ hành và các thuộc tính khác, cảm nhận được nói, hiểu cách nó vận hành.

Lên tới cấp bậc như Lạc Tư Thần và Hà lão tổ thì đã gần như hiểu trọn vẹn cách ngũ hành vận động rồi nên việc dùng thuộc tính linh căn không còn áp chế được đối thủ như trước kia tỷ thí hồi newbie nữa, mà chủ yếu dựa vào chiêu thức và nguyên anh nhé.

Nguyên anh là khi đạt tới cảnh giới Nguyên Anh cảnh cần phải đắp nặn ở trong đan điền, bởi Kim Đan kỳ khiến linh khí tụ lại thành những viên đan, cho nên khi tới Nguyên Anh cảnh sẽ dùng những viên đan đó tạo thành nguyên anh. Nguyên Anh của mỗi người sẽ khác nhau dựa theo cách mà họ đắp nặn nó, và càng lên cấp thì nguyên anh cũng sẽ phát triển theo.

Nguyên anh ngoài chức năng tăng sức mạnh khi đánh nhau ra thì khi một người có nguyên anh bị chết đi ( Không phải chết do thọ nguyên đã hết mà là chết do bị đánh hay kiểu vậy) thì linh hồn người đó có thể trụ ngụ ở nguyên anh, chờ tìm cách tái tạo lại thân thể hoặc đoạt xá xác người mới chết để sống lại ( Nhưng sẽ bị mất hết tu vi tu luyện lại từ đầu). Nếu muôn diệt hoàn toàn người này thì cần phải đánh tan cả nguyên anh hoặc khiến người đó hồn phi phách tán.

Sau khi phi thăng thì nguyên anh cũng chính là nguyên thần luôn đó nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.