Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài

Chương 171



Chương 171

“Cũng không phải, cô rất tâm huyết, sống tươi sáng lại cứng cỏi, so với công ty cổ đông đều phải có trách nhiệm, chăm chỉ”

Nghe được khích lệ, Tô Tú Song có chút ngượng ngùng, “Đừng chê cười tôi.”

“Lúc cô đốt những quần áo đó, chúng ta công nhân này đó đều rất kinh ngạc.’ Trương Chí Thành xoa xoa tay, “Tôi thiệt tình hy vọng cô có thể thay tổng giám đốc bảo vệ Tô thị thật tốt, giống tôi công nhân già trong công ty còn rất nhiều.”

“Bọn họ không nhiều tri thức lắm, vất vả cần cù ở nhà xưởng dựa vào hai bàn tay kiếm cơm, coi Tô thị như nhà của mình, Tô thị chính là bát cơm của bọn họ, hiện tại đột nhiên bị bắt tạm rời cương vị công tác, quả thật khó chịu.’ Tô Tú Song nói, “Tôi biết’“

Năm đó, chị gái mới vừa tiếp nhận Tô thị, các quản lí và cổ đông cũng không chịu nghe chị ấy chỉ huy.

Nhận được đơn đặt hàng, công ty cũng năm bè bảy mảng, không ai chấp hành, chị ấy dám cùng những công nhân già ngày đêm đẩy nhanh tốc độ, hoàn thành xuất sắc đơn đặt hàng.

Không có những công nhân già, sẽ không có chị cô, càng không có Tô thị.

“Tôi sẽ cố gắng hết sức, lấy được đơn đặt hàng và hợp tác mới, tranh thủ giữ lại toàn bộ bọn họ.”

Ngồi ở trong xe taxi, Tô Tú Song suy nghĩ nặng nề, trong đầu suy nghĩ rất nhiều, loạn hết cả lên.

Trở lại công ty, cô mới ngồi xuống, cửa văn phòng bị đẩy ra, chú Trần đi vào.

“Một tuần sau, sẽ họp đại hội cổ đông, đến lúc đó có thể sẽ tiến hành một lần nữa tuyển cử”

Ông ta lời ít mà ý nhiều nói.

“Chú Trân, những công nhân già trong công ty, không giảm được không?”

Tâm chú Trân không có chút đồng †ình nào.

“Tô thị là công ty, không phải nơi từ thiện, chị cháu trốn thuế làm cho toàn bộ hình ảnh của công ty bị hủy, công ty sửa chữa không ít mức thuế, cháu lại tự chủ trương thiêu hủy quần áo này, làm cho công ty tổn thất rất lớn, hiện tại công ty ngay cả vốn lưu động đều không có, thậm chí ngay cả tiền lương đều khất nợ, nhóm cổ đông kiên nhẫn đã đến cực hạn, không thể lại dễ dàng tha thứ”

“Hiện tại công ty không có đơn đặt hàng và hợp đồng mới, tiến của nhóm cổ đông đều không lấy ra được, lấy cái gì nuôi sống một đám người rảnh rỗi?”

Tô Tú Song nghĩ nghĩ, nói, “Nếu có hợp tác mới, vậy tạm thời không cần sa thải bọn họ”

“Thanh danh công ty xấu như vậy, ai còn nguyện ý hợp tác với Tô thị?”

Chú Trần tức giận hừ lạnh ra tiếng.

“Cháu thử xem”

Chú Trân căn bản không đem lời của cô để trong lòng, nói, “Một tuần sau, nếu có hợp đồng mới, chú có thể cùng thương lượng với nhóm cổ đông, không xa thải bọn họ, nhưng đại hội cổ đông một tuần sau không có khả năng hủy bỏ”

Tô Tú Song gật đầu, nói, “Cháu biết.”

Chú Trần gật đầu, rời đi.

Mộ thị ở thủ đô rất có địa vị, bọn họ đã mở miệng, ai còn dám nói chuyện hợp tác với một cái công ty hạng 3?

Tô Tú Song nghĩ nghĩ, trước mắt cô có thể tìm người, giống như chỉ có Hoắc Dung Thành.

Trở lại nhà họ Hoắc, Hoắc Dung Thành còn chưa có trở về, cô chui vào phòng bếp, bắt đầu tỉ mỉ chuẩn bị bữa tối.

Thái độ cần có khi xin người giúp đỡ, phải trước có thái độ nghiêm túc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.