Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài

Chương 461



Chương 461

Mộ Tư Đồng chau mày, nhìn hành động của cô, trong lòng vô cùng bất mãn, ánh mắt u tối, vô cùng lạnh lẽo Tô Tú Song không muốn quan tâm đến anh ta.

“Hiện giờ có Hoắc Dung Thành chống lưng cho cô, mà còn sợ sao?” Mộ Tư Đồng mỉm cười lạnh lùng: “Hoắc Dung Thành đã cảnh cáo nhà họ Mộ đừng có ra tay với cô, yên tâm đi, tôi sẽ không làm gì cô đâu, người quen gặp mặt, thì cũng phải chào hỏi nhau một cái chứ, đúng không?”

“Nếu như anh đã chào hỏi xong, thì có phải tôi đi được rồi không?”

Tô Tú Song thiếu kiên nhẫn, cô không muốn tiếp tục dây dưa với anh ta.

“Đương nhiên.”

Mộ Tư Đồng cười lạnh nhạt, trong mắt hiện lên một tia ẩn ý, không biết đang nghĩ gì.

Trở về bao phòng, Tô Tú Song cảm thấy một ngày dài như một năm, trong hoàn cảnh này, quả thực mỗi một phút giây đều như một năm.

Trong căn phòng, chỉ có một mình Mộ Hạo Thiên là tâm trạng không tồi.

Cuối cùng, bữa tối cũng kết thúc, tất cả mọi người đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

Chỉ thấy Mộ Hạo Thiên cúi người xuống, nói nhỏ một câu gì đó bên tai Mộ Tư Đồng.

Sau đó, Mộ Tư Đồng ngẩng đầu lên chỉ tay vào Tân Du Du nói: “Cô ở lại cùng với em họ tôi.”

Câu nói quá mức thẳng thắn, không chút che giấu.

Lồng ngực của Tần Du Du phập phồng, rõ ràng là cô hoàn toàn không muốn ở lại với Mộ Hạo Thiên.

Cô có thể ngủ với đàn ông, nhưng không thể nào ngủ không được, những người đàn ông ngủ với cô hoặc là có tiền, hoặc là có nhan sắc, hoặc là có quyền, hoặc là có cả ba.

Còn Mộ Hạo Thiên, chả đáp ứng được một tiêu chuẩn nào.

“Bốp…

Mộ Tư Đồng đưa tay lên, tát vào mặt Tân Du Du: “Một diễn viên quèn mà thôi, bảo cô ở lại, là xem trọng cô.”

Tô Tú Song chau mày lại thành hình chữ xuyên.

Mặc dù, nhân phẩm của Tân Du Du không được tốt, nhưng Mộ Tư Đồng cũng chẳng phải thứ tử tế gì.

Cuối cùng, Tân Du Du ở lại trong bao phòng, những người khác rời đi.

Trên xe.

Tô Tú Song nói địa chủ, Trương Vinh Hiển nhập địa chỉ lên bản đồ.

“Có phải cô không coi trọng bản thiếu gia hay không, bản thiếu gia bảo cô đừng uống, cô vẫn uống? Sau khi trở về, tôi ăn nói với anh hai kiểu gì đây?”

Hoắc Diệc Phong tức giận, chọc tay vào đầu Tô Tú Song “Không phải là tôi coi thường anh, mà là không muốn làm khó Trương Tiến Trung” Tô Tú Song nhẹ nhàng giải thích: “Dù sao thì bộ phim này cũng là do nhà họ Mộ đầu tư, đắc tội với Mộ Tư Đồng, sẽ làm liên lụy tới cả đoàn phim”

“Sợ!”

Hoắc Diệc Phong trừng mắt lên phản đối: “Nói với anh hai tôi là được rồi, đã tới lúc nhà họ Hoắc đầu tư vào giới giải trí rồi, đầu tiên đầu tư 100 tỉ trước”

Tô Tú Song liếc nhìn anh một cái : “Cậu cảm thấy anh hai cậu sẽ đầu tư sao?”

“Không biết” Hoắc Diệc Phong trả lời một cách dứt khoát: “Anh hai tôi rất ghét giới giải trí”

“Vậy thì đúng rồi, chúng ta không thể tự cắt đứt đường sống của mình” Tô Tú Song tiếp tục nói: “Đợi đến khi anh trai cậu đầu tư vào giới giải trí, thì chúng ta đắc tội với nhà họ Mộ cũng chưa muộn”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.