Cô Dâu Thứ Bảy

Chương 40



Hắn lạnh lùng bước đi, đôi mi khẽ lướt qua mặt cô, khuôn mặt gầy nhom của cô làm tim hắn xót xa vô cùng, lại còn lấm lem bùn đất, làm hắn chỉ muốn bóp chết cái tên nào đã động tay vào cô, đang đi tự nhiên hắn dừng lại cô từ từ mở mắt ra khẽ hỏi

"Có chuyện gì sao?"

"Không! Chỉ là...anh nhớ em!"

"Vậy đừng đi nữa! Chúng ta về nhà mình đi! Em cũng nhớ anh!"

"Được! Về nhà thôi! Về ôm vợ thôi!"

Hắn mỉm cười ngẩng cao mặt mà nói, cô cũng siếc chặt vòng tay mỉm cười chúi mặt vào ngực hắn

Hắn vào phòng, liếc mắt một cái đèn trong phòng đã tự bật lên, hắn vẫn cứ nhẹ nhàng như thế đặt cô lên giường, còn cưng nựng chạm vào cằm cô cô cái nhẹ

"Anh lấy đồ em tắm!"

Giơ tay mở cửa tủ lấy ra một bộ đồ ngủ đưa cho cô, sẵn tay còn vén mấy sợi tóc rối của cô, nhẹ nhàng hôn lên trán cô một cái, đôi mi cong dài của hắn khẽ lay động, nở một nụ cười nham nhở nhìn vào người cô, tuy hơi xộc xệch nhưng đối với hắn là cực phẩm, chẳng thứ gì qua nổi

Cô ngửi thấy mùi nguy hiểm nên giơ tay che ngực lùi về phía sau hỏi

"Anh nhìn gì thế?"

"Nhìn ngực em!"

Cô chớp chớp mắt ngả người về phía sau hơi ngạc nhiên, hắn đánh thức cô bằng một câu nữa

"Có gì mà em ngạc nhiên! Tắm chưa? Hay là muốn anh tắm giùm em?"

Mười ngón tay hắn giơ ra ngoe nguẫy giữa không trung nụ cười rõ gian xảo

"Không...Không...!"

"Không? Ý là không từ chối chứ gì?"

"Được rồi! Anh dẫn em đi tắm!"

Cô há hốc mồm sợ quá chạy vội vào phòng tắm, làm hắn đứng bên ngoài cười bật thành tiếng, chống hai tay lên hông nhìn vào phòng tắm nói to

"Tắm nhanh kẻo bệnh! Tắm lâu anh vào đấy! Nhắc nhẹ nhẹ em đấy bà...xã à...!"

"Sẽ tắm nhanh mà! Nhanh mà!...Đừng...Đừng có vào đấy!"

"Được được! Không vào!"

Hắn cằm khăn đứng đợi ngoài cửa, cô ra hắn nhẹ nhàng lau tóc cho cô, còn hôn lên tóc một cái

Cô càu nhàu

"Tóc còn ướt!"

"Anh thích!"

Cô ngồi lên giường vẻ mặt mệt mỏi, gương mặt tái nhợt nhạt thiếu sức sống, hắn nhìn đăm đăm vào cô làm cô sợ sợ

Hắn gằn giọng hỏi

"Lí do gì không ăn uống đầy đủ? Có biết anh lo không? Hay muốn anh phạt hả?"

"Phạt kiểu gì?"

"Kiểu này...!"

Tay phải hắn giữ cái khăn vẫn lau tóc cho cô, tay trái giữ cằm cô nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào môi cô, từ từ áp môi mình vào môi cô nhẹ nhàng, cảm nhận sự run rẩy từ cô phát ra, hắn vẫn dùng sự ôn nhu đấy mà hôn, hôn đến đắm chìm, một lần rồi lại một lần liếm mút nó, đã lâu rồi nên nhớ lắm, muốn hôn lâu nữa nhưng lại luyến tiếc mà buông ra

"Lần sau anh còn thấy em gầy thế này là trừng phạt nặng hơn đấy nhé!"

Cô cúi đầu khẽ gật gật, môi còn dư vị của hắn để lại, liếm môi một cái rồi khẽ hỏi

"Vương Nguyên à...trừng phạt nặng hơn là như thế nào?"

Hắn bỗng dưng khựng lại suy nghĩ, vốn dĩ nói thế để dọa cô thôi nhưng cô lại mở miệng hỏi làm hắn không biết trả lời như thế nào, nên lặng đi một chút rồi mới mỉm cười đáp

"Trừng phạt mạnh hơn, có lẽ là như thế này...!"

Hắn cắn môi dưới nở nụ cười khiêu khích, đẩy nhẹ cô xuống giường rồi quỳ gối ngang hông cô, hai tay mở hai cúc áo trên cổ hở ra xương quai xanh quyến rũ

Khom xuống hôn lên cổ cô, một tay nâng gáy, một tay lại bóp chặt cái eo nhỏ của cô, liếm nhẹ cái cổ trắng rồi kéo cái quai áo xuống

"Ư...Vương..."

"Suỵt....gọi Vũ Hạo đi! Ngoan!"

Cô bậm môi ưỡng ngực lên người uốn éo theo cái tay hư hỏng của hắn, cái tay hắn vừa thon vừa dài, lại vừa mềm, bóp trên rồi lại còn bóp dưới khiến cô mặt đỏ bừng bừng, đỏ vì kích thích không còn vì ngại nữa, cô thích hắn như vậy, hắn muốn thịt cô cũng đâu có lí do gì từ chối

"Gọi đi...gọi đi!"

Hắn cứ thì thầm bên tai cô giọng như nài nỉ cô

Cô cũng dần dần chìm vào trong cơn u mê, đôi mắt nhắm chặt người cứ như muốn bốc hỏa mềm nhủn ra mặc cho hắn vừa bóp vừa nắn

Đôi môi nhỏ nhắn khẽ gọi

"Vũ Hạo...Vũ Hạo à...Vũ Hạo...!"

Tiếng gọi yêu mị của cô làm hắn như muốn tan chảy, nở một nụ cười tươi hé lộ hàm răng trắng tinh đều thẳng tắp

Hắn ghé vào tai cô khẽ thủ thỉ, hôn nhẹ lên môi cô, lời nói cũng từ đó phát ra

"Anh...yêu...em..."

"Em...cũng yêu anh! Vũ Hạo!"

"Cho anh nhé! Được không?"

Cô giơ tay ra ôm cổ hắn, những ngón tay thon dài mon men vào từng chân tóc của hắn, khẽ mỉm cười

"Không cho thì sao?"

"Không cho? Đã thế này mà em còn không cho? Chắc...Chắc...Vợ à~~~!"

"Thế này? Là thế nào?"

"Đã chào cờ rồi mà em còn không cho? Vợ à...! Đừng vậy mà!"

"Không cho đấy!"

Hắn nhếch mép nở một nụ cười đểu

" Không cho thì cướp!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.