Có Được Em
#23
Sân bay.
" Mẹ đi nhé. Chăm sóc con bé cho tốt, nếu còn một lần nữa mẹ sẽ về cho con đi cuốc ruộng đấy " Bắc phu nhân vỗ vai anh thật mạnh bảo.
" Vâng..." Sẽ không có chuyện đó xảy ra lần nào nữa đâu mẹ ạ..
Bà gật đầu hài lòng, đưa tay nắm lấy tay cô:" Nếu nó ăn hiếp con, phải nhớ gọi cho mẹ. Để mẹ và Hàm Hàm bay về đây xử lí nó "
" Dạ..." Nghe bà nói cô có chút vui, lâu rồi mới có ai cần cô như vậy.
Bà mỉm cười rồi quay lưng đi, kéo vali vào bên trong. Đến lúc bà phải chăm lo con gái của bà rồi.
Còn Bắc Đường Tùy anh...cũng phải đến lúc cho tự lực cánh sinh chứ?
Yêu đương thì bà đâu giúp mãi được.
Mẹ anh dần đi khuất vào trong sân bay, anh đưa tay choàng lên bả vai cô, nhẹ nhàng nói:" Mẹ đi rồi, mình cũng nên về thôi "
" Đừng..."
Lâm Cảnh bỗng dưng lên tiếng, đưa tay kéo áo anh.
" Sao vậy? " Bắc Đường Tùy hỏi.
" Em muốn đến một nơi...anh đưa em đi nhé "
...
Cô nhi viện.
Đám trẻ đang nô đùa ngoài sân, bây giờ mắt trời sắp lặn, nhưng tụi nhỏ vẫn an nhiên chơi đùa cùng nhau.
Bắc Đường Tùy mở cửa xe ra, đỡ Lâm Cảnh xuống rồi vào trong.
" A...dì Cảnh "
Đám nhỏ thấy cô và anh liền lao đến tấp nập, vài đứa nhỏ ôm lấy chân cô.
" Dạo này sao không thấy dì đến thăm tụi con..." Một đứa bé gái ôm lấy chân cô, cất giọng làm nũng.
Cô mỉm cười, cúi người xuống đưa tay tìm cô bé nhẹ nhàng xoa đầu.
" Dì bận..."
Việc cô nằm viện và những chuyện khác, vẫn không nên nói cho đám nhỏ biết được.
" Bắc Đường Tùy " Cửu Hi đứng đơ người, đó là Bắc Đường Tùy sao?
Anh nghe tiếng có người gọi tên mình, đưa mắt nhìn cô gái đứng gần đó.
Hình như là...giúp việc trước kia ở Bắc gia?
" Cô là..." Bắc Đường Tùy nhìn Cửu Hi.
Cửu Hi lắc đầu thật mạnh, cô có nhìn lầm không?
Người đàn ông trước kia xem tính mạng của Huyên Lâm Cảnh như trò đùa bây giờ lại đi cùng cô? Còn rất quan tâm và dịu dàng?
Chọc mù mắt Cửu Hi cô sao?
Làm giúp việc lâu vậy rồi...lần đầu cô nhìn thấy cảnh tượng thế này...
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.