-Này. Em ăn cái này đi – rick gắp thức ăn qua cho nó
-Cảm ơn – nó trả lời với giọng bình thường. gì chứ ai bỏ đồ ăn cho nó là nó thích lắm. con trai con gái gì cũng được. vì nó …dơn giản là thích đồ ăn thôi mà!
-Ngon lắm đấy! – hắn cũng ko vừa gắp một cái khác bỏ vào chén nó [ hắn ngồi bên trái của nó rick ngồi bên phải còn mon thì ngồi kế rick]
( tg cảm thấy hối hận vì để jen về nhà làm mon bây giờ cô đơn xin lỗi mon nhá ~.~)
-Em ăn thêm cái này nữa đi – rick cũng gắp cho nó
-Ăn nhiều vào mới đủ sức khỏe được – hắn cũng gắp cho nó
-…….
-………………
Mãi như thế cho đến khi chén nó đầy ứ. Nó nhăn mặt la lên
-Enough! ( đủ rồi!) – hai chàng tiu nghỉu quê một cục im lặng luôn ko nói gì nữa
Sau bữa ăn
Nó và mon đang rửa chén. Rick cũng đứng gần đó nói chuyện này chuyện kia. Chỉ có hắn lúc đầu cũng xuống đứng cạnh rick nhưng lợi dụng lúc mọi người ko để ý liền phóng lên lầu. đi vòng quanh tìm phòng của nó. Dừng trước cánh cửa có 5 bông hoa hồng, hắn nghĩ chắc đây là phòng của nó nên mở cửa bước vào. Nhưng
Cạch cạh rẹt rẹt
“ ax! Khóa rồi! ko lường trước tình huống này. Phải làm sao đây?”
Hắn cúi người xuống định lia vào qua khe cửa nhưng than ôi cánh cửa phòng nó chạm khít dưới mặt đất luôn ko tài nào lia qua được. hắn bất lực đang ko biết phải làm gì thì chợt nhìn thấy cái cửa sổ đang mở của phòng nó. Hắn lập tức lia “ vật đó” vào phòng nó. Sau đó áp tai vào nghe ngóng. Một lúc sau ko nghe thấy tiếng nổ, hắn yên tâm quay lại dưới bếp.
Đi ngang phòng của nhỏ. “khoan đã! Lỡ đây mới là phòng của kim thì sao?”
Hắn lại vặn nắm cửa thì cửa mở ra. Vì mon thường ko cẩn thận như nó nên ko khóa cửa. hắn chần chừ một lúc rồi bước vào. Nhìn sơ qua một lượt hắn khẳng định đây ko phải phòng của nó. Vì nhìn là biết ko hợp với cá tính của nó chút nào. Thế là hắn đóng cửa phòng mon lại rồi tiếp tục bước
đi ngang qua phòng của mấy con thú cưn hắn lỡ huýt gió một cái làm 2 con bạch hổ và 2 con sói trắng nhảy bổ ra xông vào người hắn. hắn lập tức la lên. Kim ở dưới bếp vừa nghe đã hiểu ra được chuyện gì lập tức chạy lên vừa chạy vừa ra lệnh cho mấy con đó dừng lại. may là nó lên kịp nếu ko thì hắn đã chết vì sợ rồi! thật ra 4 con đó ko định ăn thịt hắn đâu. Chỉ định níu quần níu áo giữ tay giữ chân hắn lại thôi!
Xong xuôi nó mới quay qua hắn.
-anh làm gì trên lầu vậy?
-hả..à…thì…anh..vừa định lên phòng khách chút thì 4 con đó bước xuống nên anh … chạy đi và …khi nhận ra thì đã ở trên lầu rồi – hắn nói dối trắng trợn. mặc dù nói là một người như hắn mà sợ mấy con đó tới nổi chạy thục mạng tới tận trên lầu 3 thì khó tin và cũng mất…hình tượng. nhưng thôi kệ. kim ko phát hiện ra là được!
-à..vậy thôi anh về đây tối rồi – hắn gãi đầu
-ok
-ừm . mai gặp ở trường nhé!
……………………………………………………………………………………………………………………..
Tối
-này kim anh ngủ ở đâu? – rick hỏi nó trong lòng thì thầm mong được ngủ chung với nó ( mơ à?) nhưng nó dẫn anh ta vào phòng ở đối diện phòng mon.
-phòng nhỏ nhưng duy nhất! – nó nói
-hả? các em ko còn phòng nào trống sao? Sao ko xây thiệt nhiều phòng lên? Biệt thự mà! – rick nhăn mặt
-lãng phí – nó quay lưng bước trở về phòng. Mặc dù nó tiền tiêu ko hết nhưng lãng phí vào những chuyện đó thật vô ích! Tiền còn để làm được vô vàn những việc hữu ích khác. Tự nhiên đi xây dư mấy chục phòng ra để đó làm gì? Chỉ khiến cho căn nhà thêm rộng=> cô đơn và lạnh lẽo thôi!
………:::; tại nhà hắn::::::::::::………….
Hắn đang cầm cái ipad ngắm nhìn nó ngủ
Thật ra lúc nãy hắn đã lấy một số camera hắn thường để trong xe ra và lia vào phòng nó. Phòng nó cũng an ninh giữ lắm nếu có camera hay máy nghe trộm gắn vào thì sẽ lập tức bị nổ tung cho coi. Nhưng camera của hắn lại cao cấp hơn cả thiết bị an ninh của nó. Thế nên mới ko bị nổ. may cho hắn đấy. Kích thước những chiếc camera này chỉ như hạt gạo, lại còn có thể thu tiếng được. và khi được kích hoạt sẽ tự động dính vào những vật như bàn , giường, tủ, vách tường,… hắn làm như vậy chỉ để phòng ngừa thôi. Sợ tên rick kia lại làm gì nó. Mà nói vậy thôi chứ nếu rick có làm gì thì hắn cũng đâu biết xử lí ra sao? Đâu thể chạy tới nhà nó rồi “ bắt quả tang” được! chỉ là làm vậy để hắn an tâm hơn một chút thôi!
Hắn đang cười cười nhìn nó qua cái màn hình thì bỗng nghe tiếng phát ra
Kẹt….. cánh cửa phòng nó mở ra và có người bước vào! Là rick! Hắn mở to mắt đứng bật dậy. rick tiến lại gần nó khẽ gọi” kim…kim?” nhưng nó vẫn ko tỉnh. Vì nó ngủ rồi có nghe thấy gì nữa đâu! Thế là rick cuối xuống hôn lên má nó. Hắn bên này nổ đom đom mắt ruột gan nóng bừng bừng lên vò đầu bứt tóc , cắn chạt răng ko biết phải làm gì bây giờ. Hắn chăm chăm nhìn vào màn hình lẩm bẩm
“ cậu dám làm gì…tôi…giết…tôi sẽ giết!”
Rick hôn nó thật lâu. May là chỉ hôn lên má. Nếu hôn môi chắc hắn sẽ chết vì tức đến độ vỡ mật ra quá!
Sau 1 hồi sốt ruột hắn cũng thở phào khi rick đi ra ngoài. Hắn nhìn nó mà tức ko chịu được. nó ngủ như chết vậy lỡ như lúc nãy rick …. Giở trò thì sao? Bực mình!
Hắn lia ipad lên bàn rồi cố trấn tĩnh mình và quên đi lúc rick hôn nó. Hắn đành leo lên giường nhắm ngiền mắt đi ngủ. nhưng thật sự ko thể nào ngủ nổi. hình ảnh rick hôn nó cứ lởn vởn trong đầu hắn. lỡ tối nay rick… hắn cuống cuồng bật dậy mở lại ipad lên vẫn thấy nó đang ngủ ngon lành nhưng hắn vẫn cứ thức để canh cho nó. Tự hỏi mình đang làm gì. Mình có là gì của cô ta đâu mà có quyền kiểm soát như vậy? chưa kể nếu cô ta phát hiện ra camera mình gắn vào thì hận mình luôn ấy chứ. Mà làm như vầy có ích gì? Rick mà có làm gì cô ta thì mình cũng đâu ngăn lại được? thế nên tốt nhất đi ngủ thôi? Mà khoan, một chút đã…..
Thế là cả đêm hắn ko dám ngủ vì cứ thức…nhìn nó ngủ ngon lành. Sáng ra hắn buồn ngủ tới mức đi loạng choạng như người say rượu. biết thế tối hôm qua đã đi ngủ rồi. thức canh cả đêm mà có thấy tên nào vào phòng nó đâu. Bực thật. hay là nghỉ học ngày hôm nay nhỉ? Ko. Ko được. nghỉ học thì ko gặp được nó. Hơn nữa hắn mà nghỉ học thì sẽ chỉ có mình rick và nó suốt ngày dài… nghĩ tới đây hắn vội nhảy dựng lên lo đi học
Tới trường hắn gặp nó trên đường vào lớp. vừa nhìn thấy nó hắn lại nghĩ tới chuyện kia. Hắn vô thức chạm tay lên má nó, chỗ rick hôn nó tối hôm qua. Ước gì hắn có thể hôn nó ngay bây giờ, để xóa đi nụ hôn của cái tên đểu cáng kia. Rồi hắn chợt giật mình. Hắn lo cho nó đến vậy ư? Rick hôn nó mà hắn tức đến vậy ư? Chỉ vì nó mà hắn thức suốt đêm ư? Chuyện gì đang xảy ra vậy? hắn gặp nó cách đây cũng ko lâu. Vậy mà…hắn thay đổi nhiều như vậy. hắn thật sự thích nó ư?
Quay sang nhìn nó. Nãy giờ bàn tay hắn vẫn còn trên khuôn mặt nó. Hắn vội rút tay xuống quay sang chỗ khác. Nó hơi run. Đỏ mặt. dù lạnh lùng cở nào nó cũng là con gái. Bàn tay to lớn của hắn chạm vào mặt nó. Trong tình huống như vậy nó chỉ biết đỏ mặt thôi. Mà sao lúc nãy nó ko gạt tay hắn ra nhỉ? Sao nó ko đạp cho hắn môt phát nhỉ. Nó nhìn qua hắn. thấy hắn quay mặt sang bên kia ko nhìn nó. Nhưng hắn đang cười. nếu bình thường là nó đã cho những tên vô phép tắc như vậy” ăn đường” rồi ( là đập mặt xuống đường đi á) chứ ko còn cười được như vậy đâu. Tại sao nhỉ? Nó nhìn hắn mãi . chợt hắn cũng quay sang nhìn nó. 2 đôi mắt chạm nhau. Nó quay đầu đi nhắm mắt lại thở hắt ra một cái. Phải bình tĩnh. Tự nhiên tim đập hơi nhanh. Điên rồi. mình điên rồi. nó lẩm bẩm cuối mặt dưới đất. ko dám nhìn hắn ko dám ngước mặt lên. Cái dáng đi ngẩng cao đầu oai phong lẫm liệt của nó đâu rồi. đi kế bên hắn , nữ hoàng băng giá như nó tự nhiên lại hồi hộp. điên rồi. mình điên thật rồi. cuối tuần nghỉ học phải đi khám sớm thôi. Kiểm tra tim mạch. Rồi các dây thần kinh trong đầu nữa. haizzz
Trong lớp. tự nhiên hắn xách cặp xuống ngồi vào chỗ của mon kế bên nó. Đó là theo lời đề nghị của jen. Jen muốn ngồi cùng mon n6n hắn lại được ngồi với nó. Tự nhiên thấy vui vui. Hắn đập mặt xuống bàn ngủ một giấc vì tối thức canh cho “ ai kia”. Bỗng GVCN bước vào lên tiếng
-chào các em. Hôm nay chúng ta lại có thêm thành viên mới. em hãy giới thiệu đôi nét về mình? – cô quay sang tên con trai
-chào cô và tất cả các bạn mình là rick walkintson. Các bạn cứ gọi mình là rick. Mình vừa mới trở về từ mỹ. rất mong các bạn giúp đỡ. – rick cười tươi làm cả lớp mê mẩn. vậy ra từ sáng giờ rick ở phòng hiệu trưởng. thế mà hắn cứ tưởng rick ko đi học. mừng muốn chết. tội nhiệp hắn mừng hụt rồi.
nói qua nói lại cuối cùng rick xuống ngồi kế bên nó. ( bên phải nó là rick. Bên trái là hắn)
lập tức một nhỏ chồm qua chụp tay rick hỏi
-rick ơi anh có bạn gái chưa vậy?
-à…ừm…đây là bạn gái tôi – rick nắm tay kéo nó đứng lên làm hắn hoảng hốt định đứng dậy lên tiếng nhưng nó lập tức giữ hắn lại nhìn hắn, đôi mắt lạnh giá. Hắn ngạc nhiên nhìn nó. Ko lẽ nó chấp nhận làm bạn gái của rick sao? Mặc dù có thể chỉ đóng giả làm bạn gái thôi nhưng cũng ko được! nhưng nhìn nó hắn cũng ngồi im. Nó giữ gương mặt lạnh lùng ko nói gì. Trong khi cả lớp sửng sốt. con nhỏ kia lại tiếp tục hỏi
-anh nói thiệt hay giỡn vậy?
-thiệt mà. Chúng tôi quen nhau khi ở bên mỹ. cũng được một năm rồi! vậy thôi nha. Xin lỗi tôi có bạn gái rồi các bạn đừng buồn nhá? – rồi rick ngồi xuống mặt tỉnh bơ. Nó cũng ngồi xuống
……………………………………………………………………………………….
Hắn ngủ li bì trong lớp học. còn nó thì đọc sách mà tên rick cứ khều chọc nó quài. Đang trong lớp học nó ko muốn làm um xùm vì sợ thấy cô la. Ko phải sợ mà thấy cô lên tiếng thì nó sẽ phải “trừng phạt” rồi đuổi việc tùm lum nên nó ko muốn. ko biết làm sao cho tên rick kia câm miệng nó đành úp mặt xuống quay qua hắn nằm giả vờ ngủ, sau đó thì ngủ thực sự luôn! (~.~!) hiện tại là hắn và nó đang quay mặt vào nhau mà ngủ
Một lát sau hắn thức dậy. đập vào mặt hắn là hình ảnh nó đang ngủ ngon lành.hắn nhìn nó trân trân. Đẹp quá! Rồi hắn mỉm cười. đưa tay vuốt mái tóc đen mượt mà của nó. Sau đó nhẹ chạm vào khuôn mặt nó. Làn da mịn màng. Ngón tay cái của hắn vuốt nhẹ qua đôi môi nó. Ước gì hắn được…. KHOAN ĐÃ!!!!!!!hình ảnh gì vừa hiện lên trong đầu hắn vậy? hắn tưởng tượng ra cảnh hắn đang hôn nó. Chết mất thôi. Hắn đang nghĩ gì vậy chứ? Bình tĩnh lại nào!
Nó nghe tiếng hắn lầm bầm mở mắt dạy nhìn hắn ngạc nhiên : tay hắn đang trên môi nó. Nó chết trân tại chỗ đôi mắt mở to hết cở nhìn hắn. hắn nhìn sang thấy nó đã tỉnh vội rút tay lại nhìn nó ko biết nói gì. Nó cũng ko biết làm gì bây giờ trong vô thức vội nhắm chặt mắt lại. bộ não nó cứ lẩm bẩm” ngủ thôi ngủ đi ngủ thôi quên chuyện lúc nãy đi. Đừng mở mắt ra làm gì. Ko được nhìn hắn. nhắm mắt lại và ngủ đi!” Trong khi đó thì tim nó nhảy loạn xạ không ngừng khiến nó cảm thấy như bị bóp nghẹt. mắt nhắm chặt lại. hắn nhìn nó như vậy cười cười. ko ngờ công chúa băng tuyết như nó mà có lúc đáng yêu đến vậy. mà cũng may nó nhắm mắt lại. nếu ko chắc hắn cũng “ đỏ mặt” lắm!
Giờ ra chơi
Hắn vừa định kêu nó dậy thì tên rick đã ngay lập tức phóng qua hét vào tai nó
- DẬY THÔI KIM! RA CHƠI RỒI KÌA!
- Nó đang ngủ lơ mơ nghe tiếng hét lập tức đưa tay phải đấm vào mặt tên đó một phát. Sau đó ngồi dậy dụi mắt mới phát hiện ra là rick đang nằm dưới đất còn hắn, mon và jen thì đứng hình nhìn nó. Nó tính mở miệng ra nói câu xin lỗi nhưng nghĩ lại thì thôi. Đó là hình phạt dành cho anh ta dám nói nó là bạn gái hả. đánh như vậy là còn nhẹ!
Sau một hồi giằng co qua lại thì tụi nó cũng xuống căn tin. Bước vào thì y như cả căn tin được chiếu sáng rực rỡ bằng ánh sáng phát ra từ vòng hào quang của tụi nó. Ai cũng nước miếng chảy ròng ròng nhìn tụi nó. Ôi hôm nay chắc khỏi ăn luôn ngồi ngắm thôi là đủ rồi!
Vừa ngồi xuống ghế rick đã nhanh chóng quàng tay qua vai nó kề mặt sát mặt lại và thì thầm
-Em yêu muốn ăn gì nào? –
- hắn nhìn thấy tên rick như vậy liền nóng mặt chưa kịp la lên thì đã có tiếng la trước rồi. đó là của rick. Chàng ta đang ngồi bệt dưới đất tay ôm lấy mặt. hình như là bị xịt máu mũi vì nó đã ko ngần ngại đấm thẳng vào giữa mặt rick khiến anh chàng ngả ngửa. hắn nhìn thấy cảnh đó vui mừng trong bụng.
-“ nhìn là biết kim ko thích cậu ta rồi. mình ko cần phải lo. Chỉ cần lo rick sẽ giở trò khi kim đang ngủ thôi. Phải làm sao đây? “
…………………::; em là dòng phân cách thời gian:::…………………….
Buổi chiều đó
-Dạ thưa mẹ? – hắn bắt máy điện thoại
-Mẹ phải đi sang hàn quốc để điều chỉnh công ty một chút với mẹ cũng đi thăm gia đình quê hương và đi chơi với mấy cô bạn luôn. Mẹ đi cỡ nửa năm mới về. con ở nhà một mình được ko?
-Vâng. Được thôi mẹ. mẹ có cần con giúp gì ko?
-Ko. Mẹ tự lo được rồi. vậy mẹ đi ngay bây giờ đấy nhé. Con giữ gìn sức khỏe?
-Vâng mẹ khỏi lo cho con mẹ đi chơi vui vẻ nhé?
-ừm. bye con
-vâng chào mẹ. – hắn cúp máy. Tự nhiên thấy vui quá. Mẹ hắn sang hàn quốc chơi qồi. vậy là hắn có thể tới nhà kim ở rồi! he he
…………….::::::: cùng lúc đó ở một góc khác trong sân trường::::…………………………………
-tôi chịu hết nỗi rồi. chấm dứt thôi. Kế hoạch A cả đời cũng chẳng thực hiện được! – giọng của một ai đó
-được rồi được rồi nhưng hãy ráng 2 , 3 ngày nữa thôi bên tôi chưa chuẩn bị xong – giọng bên kia điện thoại
-3 ngày nữa thôi đấy. bực mình quá! – gắt gỏng
-Rồi. 3 ngày nữa kế hoạch a sẽ chấm dứt. nhưng Chờ một thời gian thì kế hoạch B mới tiến hành được
-Rồi rồi. mấy người làm nhanh lên cho tôi tôi chịu hết nỗi rồi! – người này dập máy
……………………………………………………………………………………..
Phù.may mà mình được trở về nhà sớm ko thì thôi rồi. mấy ngày nay ko đi học thêm nên có thời gian vạch ý tưởng ra sẵn nên mới viết được một chap dài hiếm hoi như vậy
Đố các bạn người nói chuyện điện thoại ở trên là ai? Hì hì
Nhân tiện cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình mấy ngày qua. Thank you very much