"Đôi khi chúng ta có thể có những quyết định sai lầm, đôi khi chúng ta cũng có thể làm những việc không đúng đắn, những điều đó sẽ dẫn đến những hậu quả khôn lường. Nhưng nó không hoàn toàn đồng nghĩa với việc chúng ta là những người xấu hay những kẻ không đáng được tin tưởng về sau."
– Alison Croggon.
JADE
Tôi hết sức sốt ruột, cố gắng tìm một giải pháp để giải quyết vấn đề. Eros rất giận tôi. Anh ấy đã nhìn thấy tôi và Joseph ôm nau.
Eros ghen với Joseph.
Tôi thở dài đầy tuyệt vọng và dựa vào thành lan can. Anh ấy bị sao vậy? Joseph và tôi chỉ ôm nhau – như những người bạn. Bạn bè ôm nhau là chuyện bình thường mà. Chúa ơi... Eros đã phản ứng một cách thái quá. Anh ấy thậm chí còn không cho tôi một cơ hội để giải thích đã vội xem rằng tôi lừa dối anh ấy.
Tôi cũng rất tức giận khi anh ấy nói rằng "Tôi đã lừa dối anh ấy ngay cả khi chúng tôi thậm chí còn chưa kết hôn"
Lừa dối anh ấy? Thật sao? Lễ đính hôn của chúng tôi, và cả cuộc hôn nhân sắp tới, tất cả đều là giả. Anh ấy không có quyền để ghen. Anh ấy không phải bạn trai tôi. Có vẻ như anh ấy đã quên mất rằng chúng tôi chỉ đang đóng kịch.
Và anh ấy thì sao? Anh ấy ở cùng với Stella, vui vẻ tay trong tay khiêu vũ cùng nhau như thể họ mới là cặp đôi hạnh phúc đính hôn ngày hôm nay vậy. Suy nghĩ về việc hai người họ ở bên nhau khiến tôi vô cùng buồn bực. Tôi lại một lần nữa khổ sở vì ghen tuông.
Eros đang ở đâu?
Tôi vô cùng lo lắng. Tôi hy vọng anh ấy sẽ không làm điều gì ngu ngốc. Mỗi khi tức giận anh ấy đều lái xe một cách điên cuồng và điều đó khiến tôi thật sự sợ hãi. Tôi sẽ không thể tha thứ cho bản thân mình nếu điều gì đó xảy ra với anh ấy. Tôi yêu anh ấy và tôi không muốn anh ấy bị thương.
Tôi đoán tôi phải nói với Eros sự thật rằng anh ấy mới là người mà tôi yêu, không phải Joseph. Như vậy anh ấy sẽ không ghen tuông nữa. Nhưng... nhỡ may điều đó sẽ khiến anh ấy xa lánh tôi thì sao? Anh ấy không tin vào tình yêu – và rồi mọi chuyện sẽ trở nên thật khó xử. Chúa ơi, tôi không muốn trải qua điều đó một lần nữa, giống như với Joseph. Đó là chuyện vô cùng đáng xấu hổ. Tôi không thể chịu đựng nổi việc bị từ chối một lần nữa. Nó sẽ khiến tôi không sống nổi mất.
Tôi quay lại phòng khiêu vũ sau đó đi vào nhà vệ sinh để rửa mặt.
"Dee" Sapphire cũng vào phòng vệ sinh ngay sau tôi " Joseph đi rồi."
"Anh ấy đi rồi?" Tôi cảm thấy thật thất vọng. Tôi thất sự muốn nói chuyện với anh ấy và xin lỗi anh ấy bởi thái độ của Eros. Thêm vào đó thì chúng tôi cũng có rất nhiều việc cần được làm sáng tỏ. Tôi có cả trăm câu hỏi cần lời giải đáp, ví như tại sao anh ấy lại hủy bỏ lễ đính hôn của mình.
Đối với tôi, Joseph là một người bạn, một người bạn từ thời thơ ấu – và hơn nữa là một người anh. Chúng tôi là hàng xóm, chúng tôi đã lớn lên bên nhau. Thật khó để có thể quên anh ấy... quên đi sự tồn tại của anh ấy. Anh ấy là một phần con người tôi. Anh ấy có ảnh hưởng lớn tới cuộc sống của tôi. Thậm chí cả mẹ tôi và Sapphire cũng đều xem anh ấy như người trong nhà.
Đúng vậy, tôi rất sốc khi anh ấy thổ lộ tình cảm của mình với tôi. Nhưng anh ấy thật ngu ngốc vì đã không nói với tôi sớm hơn. Nếu 4 năm trước anh ấy nói ra chuyện đó thì mọi thứ đã khác. Tôi sẽ không phải sống trong khó khăn tới vậy, cũng sẽ không phải vất vả để chống chọi với mọi thứ tới vậy.
Nếu thế, chắc tôi sẽ không gặp Eros. Chúng tôi sẽ xuất hiện trong cuộc sống của nhau bởi tôi sẽ không làm cửa hàng café đó, cũng không phải cải trang để che giấu bản thân mình.
Giọng nói lanh lảnh của Sapphire kéo tôi trở về với thực tại.
"Đúng vậy. anh ấy nói rằng anh ấy sẽ nói chuyện với chị vào ngày mai. Mẹ đã mời Joseph tới nhà chúng ta ăn tối."
"Ồ". Và giờ thì tôi lại cảm thấy phiền não. Eros chắn chắn sẽ không thích việc đó.
"Tại sao tự nhiên anh Joseph là đi về vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?" Saph soi soi gương, chỉnh sửa lại đầu tóc.
"Vậy chị có thể tiếp tục nói chuyện với anh ấy vào ngày mai. Em chắc rằng chị sẽ có thể giải quyết được khúc mắc giữa hai người."
"Yeah, chị cũng mong là như vậy. Um... Saph. Sao Joseph lại biết là chị sắp kết hôn? Em nói với anh ấy à?"
"Không, dĩ nhiên là không phải em rồi. Anh ấy đọc được tin trên báo. Tôi qua anh ấy đã nhắn tin cho em trên Facebook để hỏi xem liệu anh ấy có thể tới dự không. Em nói đồng ý bởi anh ấy cũng giống như một thành viên trong gia đình của chúng ta mà. Chị không để ý đâu, đúng không?"
"Không. Không. Dĩ nhiên là không rồi." tôi đáp. Tôi không muốn con bé phải suy nghĩ. Nó đã có một buổi tối thật tuyệt vời và tôi không muốn phá hỏng tâm trạng vui vẻ của con bé lúc này. Tôi đã nhìn thấy con bé ở cùng em họ của Eros, Kobe Latsis suốt cả buổi tối. Trông chúng cứ như là không thể rời xa nhau được. Rõ ràng là Kobe đã hoàn toàn đổ gục trước con bé. Tôi phải cảnh báo Sapphire về việc con bé cần hoàn thành việc học trước khi bắt đầu một mối quan hệ nghiệm túc mới được. Tôi không muốn nó giống như tôi – Mãi tới tận bây giờ vẫn còn xoay xở để hoàn thành khóa học trực tuyến.
Đã gần 11 giờ đêm và tôi đang ngồi một mình. Sapphire lại ra nhảy với Kobe và mẹ tôi đang nói chuyện với người bạn mới của bà ở một bàn khác. Tôi nhìn chiếc đồng hồ đeo tay của mình lần thứ n. Eros đã bỏ đi gần một 1 tiếng rồi. Một vài người khách đã thắc mắc về việc anh ấy đang ở đâu và tôi đã phải nói dối họ rằng anh ấy đang ở quanh đâu đó bàn về chuyện công viêc.
Tôi cảm thấy hơi chóng mặt, có lẽ tôi đã uống quá nhiều. Tôi phải giữ cho bạn thân bận rộn và tỉnh táo. Tôi vô cùng lo lắng về Eros. Tôi đã gửi cho anh ấy một tin nhắn hỏi anh ấy đang ỏ đâu, tôi thậm chí còn gọi điện cho anh ấy, nhưng anh ấy vẫn không trả lời.
Anh ấy đang ở đâu? Anh ấy có định quay lại đây không?
Tôi đứng dậy và đi ra phía ban công. Tôi cần chút không khí trong lành. Tiếng nhạc ầm ỹ khiến đầu tôi cứ ong ong và nơi này dần khiến tôi cảm thấy ngột ngạt. Có mấy người đang ở ban công vì vậy tôi đi thẳng xuống phía hồ cá. Tôi đứng đó, một mình.
Tôi nhìn chằm chằm đám cá chép Nhất trong bể. Có khoảng 20 con cả thảy với ba màu đốm cam, trắng và đen. Tôi bị chúng thu hút và hoàn toàn không nghe thấy có tiếng người bước tới gần bên tôi.
"Thật đẹp"
Tôi quay lại và nhìn thấy Eros.
"Yeah, đúng vậy". Tôi vòng tay ôm lấy mình.
"Ý tôi là em" Anh ấy vẫn nhìn tôi chằm chằm bằng đôi mắt trầm lắng và sâu thẳm.
"Ồ". Mặt tôi đột nhiên nóng bừng. Tôi biết rằng tôi đang đỏ mặt. Tôi lí nhí cảm ơn và chuyển hướng nhìn sang phía mấy con cá. Tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm vì Eros đã quay trở lại và hoàn toàn không bị sao cả. Cuối cùng thì tôi cũng giải tỏa được nỗi lo lắng của mình.
Tôi thật ngu ngốc khi lo lắng cho anh ấy nhiều tới vậy Tôi còn tưởng tưởng ra những điều xấu có thể xảy ra với anh ấy – tai nạ xe, xa của anh ấy tơi xuống vực, người anh ấy đầy máu và bất tỉnh, ai đó tìm thấy anh ấy và đưa anh ấy tới bệnh viện. Ôi Chúa ơi... tôi thật sự bị khủng hoảng.
"Em còn yêu anh ta không?"
Câu hỏi của anh ấy khiến tôi kinh ngạc. Chắc chắn là anh ấy đang nói tới Joseph.
"Không." Tôi trả lời ngay lập tức. "Joseph chưa bao giờ là bạn trai của em cả. Em... Chỉ có em thích anh ấy đơn phương thôi. Nhưng bây giờ thì hết rồi. Anh ấy là một người bạn tốt.
Biểu cảm của anh ấy cuối cùng cũng giãn ra một chút với một nụ cười. Anh ấy nhìn tôi đầy dịu dàng.
Tim tôi lại đập thình thịch. Ôi Chúa ơi... tôi biết ánh nhìn đó nghĩa là gì.
Anh ấy tiến tới gần và dừng lại ngay trước mặt tôi. Tôi hết sức căng thẳng, chờ đợi hành động tiếp theo của anh ấy. Tôi có gắng trấn áp cơn chóng mặt của mình.
Bàn tay của anh ấy vươn ra và nắm lấy tay tôi. Những ngón tay anh ấy lướt dọc cánh tay tôi tới chiếc cổ trần đầy trêu trọc và dừng lại ở cằm tôi.
Tôi hoàn toàn bất động. Cảm giác rùng mình đầy ngọt ngào khiến cơ thể tôi nóng bừng, sự gần gũi của anh ấy khiến đầu tôi như quay cuồng. Tôi không thể rời mắt khỏi anh ấy.
Bàn tay kia của anh kéo tôi về phía anh.
"Eros, bỏ em ra" Tôi nhéo tay anh và gồng mình để cố gắng thoát ra. Tôi đang đấu tranh với nỗi khao khát của chính mình dành cho anh ấy. Nó trở nên quá nguy hiểm và không thể kiểm soát được.
"Hôn tôi đi, Jade." Anh thì thầm
"Không."
"Xin em, Chỉ một nụ hôn tôi và tôi sẽ để thả em ra." Cả hai tay anh ấy vòng qua người tôi và ôm tôi thật chặt. Từng đường cong mềm mại trên cở thể tôi áp chặt vào người anh ấy. Một cảm giác ngọt ngào khó tả chạy dọc khắp cơ thể tôi.
"Anh hứa nhé?"
"Tôi hứa. Bằng cả trái tim mình."
Chúa ơi. Anh ấy thật sự sẽ không thả tôi ra nếu tôi không hôn anh ấy.
Tôi rướn người về phía trước, kiễng chân lên và đặt lên môi anh một nụ hôn nhẹ.
"Lừa đảo" Anh nghiêm mặt "Đó không phải một nụ hôn"
"Đó là một nụ hôn. Và giờ thì hãy buông em ra." Tôi lại giãy dụa trong vòng tay của anh ấy.
"Tôi nói một nụ hôn – một nụ hôn thật sự"
Tôi lầm bầm và lại rướng người lên phía trước hôn anh ấy. Môi anh ấy hé mở ngay tức khắc và đáp lại nụ hôn của tôi đầy nóng bỏng. Lưỡi của anh ấy dịu dàng mơn trớn đôi môi mềm mại của tôi. Sau đó anh ngừng lại một chút rồi lại ngấu nghiến đôi môi tôi một lần nữa. Ôi Chúa ơi... Đôi môi của anh ấy thật ấm áp và mềm mại.
Anh ấy ngấu nghiến hôn tôi như thể tôi là một bữa yến tiệc con anh là một kẻ sắp chết đói. Đôi tay anh vuốt ve đường cong mềm mại ở lưng, eo và hông tôi.
Sau đó anh hôn cằm tôi, quai hàm tôi. Đôi môi anh trượt xuống cổ họng tôi. Chúa ơi. Hương vị ngọt ngào nơi đầu lưỡi của anh thật sự khiến tôi run rẩy. Tôi hít thở khó khăn. Cảm giác vui sướng anh tạo ra đang tràn ngập khắp cơ thể tôi. Tôi cảm thấy như mình sắp nổ tung.
Tôi tay tôi vòng qua cổ anh. Đầu gối tôi như không còn chút sức lực. Tôi biết tôi sẽ ngã nếu như anh ấy thả tôi ra.
"Eros..." Tôi nhạ nhàng túm lấy tóc anh.
"Hmmm..." Anh ấy lẩm nhẩm và lại hôn tôi một lần nữa – thật sâu, thật chậm. Một tay anh nhẹ nhàng bao lấy ngực tôi.
Tôi thở dốc khi Eros kéo váy tôi lên, đôi tay anh sờ soạn khắp hông và đùi tôi.
"Jade... ngăn tôi lại. Chúng ta...không thể...làm chuyện đó ở đây." Anh ấy nói. Đầu lưỡi anh liếm nhẹ vùng nhạy cảm sau tai tôi.
"Ở đâu?" Tôi cảm thấy sốt sắng. Tôi muốn anh ấy, ngay lúc này.
Khi tâm trí tôi đã trôi dạt tới tận phương nào, tôi đột nhiên nghe thấy có tiếng ai gọi
"Jade? Jade. Con có ở đó không? Sapphire và mẹ chuẩn bị đi về." Mẹ tôi gọi
"Có thể cô ấy đang ở trong phòng vệ dinh" Một giọng nói quen thuộc vang lên. Đó là Donovan.
Chúa ơi, me tôi! Tôi ngay lập tức đẩy Eros thật mạnh tới nỗi tôi hoàn toàn bị mất thăng bằng.
"Cẩn thận, Jade" Eros nói và túm lấy cánh tay tôi.
Cảm ơn trời.
Nhưng tôi không hề biết rằng đó chỉ là hạnh phúc trong phút chốc. Chân Eros trượt lên một thứ gì đó và cả hai chúng tôi đều mất thăng bằng. Và rồi cả hai chúng tôi cùng bị rơi thẳng xuống hồ.