Sakamaki Shuu: con trai cả trog gia tộc Sakamaki, yêu thích âm nhạc , hay cúp tiết vì ko có thích học dù rất thông minh, ko nói chuyện với ai trg trường
P/s: nv là trg anime diabolik lovers(mn hãy thử xem) lần đầu viết truyện xin cho ý kiến
"Haizz"- một tiếng thở dài của Hoshi vang lên, vậy là sang Nhật Bản rồi, cô thầm cản ơn trời vì cuối cùng cũng đến nơi, do ngồi trên máy bay lâu quá nên khiên cô ê cả mông. Sau khi cảm ơn trời đất sau cô chạy ra ngoài bắt taxi để đến nơi cần đến.
Nơi mà cô cần đến cũng đã đến, đó là Star Town, một ngôi truòng danh giá nơi đây đào tạo nhưxng hs giỏi ko phân biệt giàu nghèo, đó là lí do mà cô vào đây vì cô rất ghét những ngôi trường mà phân biệt giàu nghèo nhưng đó chưa hẳn là lí do chính.
Lí do chính mà cô vào đây vì ở trường này có đầu mối của một việc cô cần tìm hiểu. Sau khi lên phòng hiệu trưởng để hoàn thành thủ tục nhập học. Xong xuôi cô đến phòng tài vụ để nhận phòng kí túc xá.
Chì khoá là 28 chả phải là số may mắn của cô sao. Cô đg thầm vui vì nghĩ rằng năm nay sẽ gặp đc may mắn mặc dù biết rằng trực giác mình mà có đoán 10 thì sai 11, cô ko biết rằng những rắc rối ở khoảng cách "xa tít chân trời, gần ngay trước mắt" đang và sẽ xảy ra.
Về đến kí túc xá cất dọn đồ đạc và trang trí phòng của mình( kí túc xá đơn ko phải ở chung), cũng ko quá cầu kì như những đứa con gái khác và nhận ra còn một số thứ mình "lỡ" đánh hỏng chỉ vì va li đã chật mà cứ cố để vào ko chịu để vào cái khác với lí do là lười xách nhiều thêm là nặng trước khi sang đây.
Giờ cô hối hận cũng đã muộn vì lại phải làm thêm 2 chuyến taxi để đi đến siêu thị và về nhà để mua nhưxng đồ mình đánh hỏng. Quả này thì ví tiền của cô sẽ tốn "ít" tiền lắm đây.
Vừa mới sang còn chưa tìm được việc làm thêm mà đã tiêu ko "ít" tiền. Phải chăng quay lại thời gian để cất lại cái đống đồ mình. Cô bắt taxi mà cảm thấy tiếc đứt ruột.
Đến siêu thị, chọn cho mình những đồ cần thiết và đi ăn tối vì trời đã tối chả lẽ lại nhịn, một lần nữa cô cảm thấy hối hận tự hỏi sao ko đi chuyến sáng mà lại đi chuyến về buổi tối nữa vì thế đỡ phải ăn ở ngoài cho đỡ tốn tiền.
Dở ví tiền, đóng lại và đi bộ về nhà trg một tâm trạng ko đc vui vì mang đi ít tiền, số còn lại để ở kí túc xá nhưng cô nghĩ theo chiều hướng khác là ăn xong đi bộ cho xuôi cơm để đỡ cảm thấy mình thật là ngu ngốc.
Về kí túc xá, cô tắm rửa, chuẩn bị đồ và đi ngủ để mai đi học và dậy sớm nữa vì cô hay dậy muộn nên không ăn sáng và đã bị đau dạ dày khi còn ở bên Anh, bác sĩ bảo phải ăn uống đầy đủ nếu ko cơn đau sẽ tái phát.