Cô Gái Năm Đó Đã Chết Rồi

Chương 15-1: Tắc kè hoa đại chiến Vương thiếu



  Nhạc Hy từ trong đi ra, cô nhìn cặp đôi trước mặt mà thở dài.
Khung cảnh bây giờ thật không khác hay phải nói là y chang phim tình cảm. Nam chính lạnh lùng, kiêu ngạo, lưng ngửa ra đằng sau dựa vào sopha, tay nâng đầu, chân bắt chéo, khuôn mặt không biết là gợi cảm hay gợi đòn.
Nữ chính đối diện thuộc dạng trẻ con, tay đổi liên tục chỉ trỏ lung tung, miệng chửi rủa "tình yêu đích thực".
Nhưng có vẻ đạo diễn chọn nữ chính hơi sai sai thì phải.
Phúc Ý đứng bên cạnh chẳng khác nào làm nền cho Quân Hàm. Một người đẹp lồng lộn, lãng tử, ga lăng, nhà giàu, phong độ. Người còn lại có khi bắc bảy mươi lần thang chưa chắc đã sánh ngang.
Suy nghĩ vừa dứt, Nhạc Hy ngẩn ngơ một hồi rồi lấy tay vỗ vào đầu.
'Mẹ kiếp, cái quái gì thế này? Bảy mươi lần thang không phải là quá nhiều hay sao? 50?không..45? À 30?20...'
Cô cứ như vậy xong bắt đầu dùng tay tính toán, đếm đếm nghĩ nghĩ. Kết luận lại Phúc Ý chỉ kém Quân Hàm mười lăm lần thang, cũng không phải dạng xấu ma chê quỷ hờn, đâu thể so sánh như thế.
Nhạc Hy gật gù tán thành, Quân Hàm nếu anh ta không phải loại đào hoa, phóng khoáng khéo cô đã lập danh sách khách dự đám cưới ngay từ lần đầu gặp mặt rồi, bất quá anh ta không phải hình mẫu của cô, càng không phải người bổn cô nương có thể dây. Bà đây vấp ngã một lần, tuyệt đối không thể ngã lần hai. Vả lại ngoài kia biết bao cô gái xếp hàng chờ anh ta, chẳng nhẽ cô tự dâng cả thanh xuân dành tặng không lấy lãi? Sở Văn Lục Thiên đã quá rồi, thêm Vương Quân Hàm cô liền đột quỵ chết ngay tại chỗ.


Nhạc Hy đi ra ngoài, cô mặc váy màu ghi đậm lấp lánh bó sát vào cơ thể, điểm nhấn là phần hở lưng đằng sau, chân mang đôi cao gót bảy phân màu đen, mái tóc nâu khói xõa tự nhiên, phong cách quyến rũ nhưng không lố quá. Cô sắp vào vũ trường, chã nhẽ bắt cô như mấy đứa trẻ ranh học đòi à?
Nhạc Hy lại gần chỗ Phúc Ý, xoay một vòng rồi hỏi
"Chị đây vẫn đẹp, phải không?"
Cậu ta đang hằm hằm với Quân Hàm, nghe cô nói vậy liền quay ngoắt đổi giọng
"Đúng. Đúng. Lụa đẹp vì người là không có sai."


Không khí lại trở nên gượng gạo khi Quân Hàm đổi tư thế, tay gõ xuống ghế sopha, âm thanh nghe thật khó chịu.
"Đại tỷ, chị phải cẩn thận tên này, hắn không phải người tốt..."
Phúc Ý căn bản chưa nói xong nhưng Quân Hàm đã chen ngang:
"Cậu cũng chẳng tốt đẹp gì."
Lần này một màn oann liệt tiếp tục diễn ra, bên Phúc Ý nổi trận lôi đình, ngược lại bên Quân Hàm vẫn im lặng, ung dung nhìn đối phương.
Nhạc Hy chỉ biết cười trừ, hai người này đúng là khắc nhau.


Cô lắc đầu ngán ngẩm, một tay kéo Quân Hàm ra ngoài, miệng không ngừng chào rồi cảm ơn Phúc Ý.
Vừa đến chỗ đỗ xe ngay lập tức nàng ta xối thẳng vào mặt anh một trận mưa:
"Vương công tử, đến khi nào mới bỏ được cái tật chọc điên người khác?"
_________________________________
#Xu
Sorry everyone, máy tôi hỏng giờ mới ra chap được.
Có hơn 2 tuần mà view tăng nhanh thật.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.