Cô Gái Năm Đó Đã Chết Rồi

Chương 17: Cô là cái dạng gì vậy?



Đúng 7 giờ tối, từ ngoài cửa đi vào một tên mặt mũi dữ dằn, hung hãn cùng với "binh đoàn" đầu trâu mặt ngựa hùng hổ tiến vào. Nhạc Hy vừa nhìn thấy thấy đám người này liền biết không phải dạng dây được liền cố gắng tránh xa tầm nhìn của chúng. Tên cầm đầu xông pha lên phía trước, hắn dồn lực vào cánh tay to lớn xuống bàn, miệng hét oai oái với cái giọng khàn khàn gớm ghiếc.
"Quản lý đâu!"
Nghe gọi tên, Vũ Mục một thân sơ mi trắng, gilê đen vội chạy ra, trước khi đến nơi còn không quên liếc qua nhìn sắc mặt của Quân Hàm. Ngược lại, anh vẫn ngồi nhâm nhi rượu, tâm trạng có vẻ bất cần đời.
"Lập Cung? Nó đang trốn chỗ nào?"
Hắn ta nói mà gần như rống lên. Mẹ kiếp, cô mà không phải lương ý cô thề cô có "ăn cơm nhà nước" cũng phải đập cho tên 'bò sữa' này một trận.
Quản lý Vũ nghe đến cái tên Lập Cung liền run như cầy sấy. Cậu ta là tội phạm  bị truy nã trong giới, nếu bây giờ chúng biết quán bar này chứa chấp Lập Cung thì khéo mạng cũng chả còn, nhắc chi đến việc bị san bằng.


"Chắc là có hiểu lầm rồi..."
Vũ Mục chưa kịp hết câu, hắn liền ra lệnh bọn đàn em tiến lên lục soát, bảo vệ trong quán thấy tình hình chuyển biến xấu nên đã được huy động toàn bộ ngăn chặn hành vi quá quắt kia. Quân Hàm chăm chú nhìn vào ly rượu đỏ trong tay, ngoài ra không để lộ một cảm xúc nào nữa.
Nhạc Hy trông vậy, lòng tràn trề thất vọng. Trong hoàn cảnh như vậy, lẽ ra anh ta phải đứng lên như một vị thần hay chí ít là một đấng nam nhi, bảo vệ mọi người chứ? Đằng này...
Nếu đây thực sự là suy nghĩ của bản thân, cô tin chắc rằng đầu mình có vấn đề. Cô không phải người bao đồng, cũng không quá vô tâm. Cô căn bản không muốn dính dáng đến ba cái chuyện linh tinh này. Nhạc Hy chính chủ sẽ tự động rời khỏi hiện trường mà không để lại dấu vết, như ngay lúc này đây, cô ngỏ lời nói với anh:
"Chúng ta nên đi thôi."
"Khách của cô còn chưa xuất hiện, đi đâu?"
"Anh muốn gặp cảnh 'Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết' chắc?"
Quân Hàm hơi có ý cười, khoé miệng hơi nhếch lên:
"Loại con gái giống cô, có tên nào dám động vào?"
"Anh không phải kháy tôi. Không đi thì không đi. Bà đây cóc cần."
Nhạc Hy miệng nói vậy nhưng cô không thể ngồi yên, tên thiếu gia này thì như con sâu rượu, chỉ sợ hắn say ra đấy, thân làm nữ nhi cô lại phải gánh hết thôi.
Hai bên đấm đá được một lúc thì bên 'đầu trâu mặt ngựa' chơi đểu. Chúng bắt đầu rút vũ khí ra cận chiến. Nhạc Hy tuy không phải lần đầu thấy dao, súng nhưng là lần đầu ở trong tình thế khó xử này. Cô rất muốn lôi Quân Hàm đi nhưng chẳng may ăn nhầm phát đạn, no cả tháng cũng nên.


Biệt đội 'vest đen' từ đâu rút ra bao nhiêu là súng, tư thế sẵn sàng đáp trả mọi hành động từ địch.


Tiếng súng đầu tiên vừa nổ ra, lần lượt theo sau là những tiếng lên đạn, nổ súng khác. Sau đó là tiếng đổ vỡ trong quán, Nhạc Hy vẫn bình thản vì cô biết cô càng sợ sẽ càng tự gây nguy hiểm cho bản thân. Trận chiến xảy ra khốc liệt cho đến khi bên vest đen có một người thiệt mạng. Quân Hàm ngay lập tức đứng bật dậy , tất cả những chai rượu rỗng ruột đồng loạt rơi vào không trung, tạo nên một âm thanh vang trời, gây sự chú ý của mọi người. Tranh thủ cơ hội, đa số người trong quán lúc này đều bỏ chạy. Cánh bảo vệ thấy Quân Hàm đứng dậy liền dừng lại, tự động xếp thành hàng dài. Cô có chút bất ngờ, không lẽ anh ta có quyền lực to đến thế?
Bọn đầu gấu hình như đã hiểu ra ở đây ai là chủ. Chúng cất vũ khí, nhường đường cho tên đầu đàn tiến lên đàm phán.
"Lập Cung?"
Quân Hàm không trả lời, anh nhìn thẳng vào mắt hắn, chân vắt chéo, cả người dựa vào sopha; dáng vẻ phong lưu, khí chất vương giả toả ra xung quanh. Hai cúc áo sơ mi không gài khiến anh trông quyến rũ đến mê người. Do Nhạc Hy ngồi đối diện anh ta nên khi tên thủ lĩnh đứng đằng sau, vì cần cảm giác an toàn nên cô chủ động ngồi cạnh anh.
"Mày điếc à?" Hắn ta nổi đầy gân xanh trên chán, bàn tay nắm thành quyền tỏ ý cục súc.


"Cút!" Quân Hàm ngược lại chỉ đáp trả một từ duy nhất, hình như giọng còn hơi ngà ngà say. Tên kia đã ngang ngược, Quân Hàm lại ngang tàn hơn. Hai bên dừng một hồi lâu, sau đó phía bên ngoài liền có thêm một tốp người vận đồ đen xông vào, đứng đầu là Tiêu Vĩnh Hy - một người quyền lực, địa vị cao ngất ngửa ở Thượng Hải, theo sát đằng sau chính là Lập Cung.
___________________________
#Xu
Chap này và chap sau, Vương thiếu cực kì bad boy nhé.
Sợ đến Tết các nàng chờ lâu nên thực hiện kế sách ra hai chap một lần ngay từ bây giờ nhé.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.