Cô Gái Năm Đó Đã Chết Rồi

Chương 19: Chuyện gì cũng có thể xảy ra



Nhạc Hy được Quân Hàm đưa vào phòng VIP rồi tận tình đặt lên giường. Anh liếc nhìn đồng hồ, mới thế đã gần 11 giờ đêm rồi. Quân Hàm đi ra đóng cửa rồi bỏ vào phòng tắm. Nước lạnh làm anh tỉnh táo hơn hẳn.
Cơ thể cường tráng, cộng thêm nước da nâu nhạt thấp thoáng hiện ra trong hơi nước. Ngoài ra, lưng và bắp tay có rất nhiều sẹo; đây chắc chắn là di chứng của những cuộc ẩu đả và thời anh mới vào nghề.
Hơn nữa, từ bả vai bên phải xuống cánh tay còn có hình tượng rồng bay được xăm lên. Cả hình to như vậy, ắt hẳn lúc xăm vô cùng đau, đổi lại nó cũng khiến cơ thể anh nam tính, trưởng thành lạ thường, không hề thô kệch như những tên xã hội đen khác.


Quân Hàm khoác áo choàng tắm màu đen tuyền dài quá đầu gối một chút rồi đi ra ngoài. Anh nhìn Nhạc Hy một cách mệt mỏi. Nếu bây giờ tha cho cô, chẳng may mọi chuyện bị tiết lộ, không những cơ đồ của Vương gia gặp nguy hiểm, đến bản thân anh cũng bị chính phủ coi chừng. Còn nếu xử cô ta, Quân Hàm lại thấy cảm giác tội lỗi bao trùm khắp nơi. Dẫu sao cô chỉ là người qua đường, quy tắc của Quân Hàm rất đơn giản: Giết người có tội chứ không giết người vô tội.


Ánh mắt anh đăm chiêu một lúc, sau đó lại tĩnh lặng không một gợn sóng.
Anh tính mở máy gọi tiếp viên nữ lên thay đồ cho cô xong lại thấy không cần thiết, anh có phải chưa từng nhìn qua cơ thể phụ nữ đâu? Vả lại có thấy một chút cũng không hao mòn của cô ta được nên chỉ gọi quản lý mang quần áo nữ lên, sau đó tự mình thay cho cô.


Phải nói bác sĩ Triệu rất biết chăm sóc cơ thể. Làn da trắng nõn, mịn màng; cả thân hình như con rắn nước, chỗ cần lồi thì lồi, cần lõm thì lõm, hoàn toàn không dư thừa. Quân Hàm chỉ cởi đến đồ nội y liền khát khô cả cổ. Nhưng anh là người biết kiềm chế, không như loại đàn ông khác.

Cả cơ thể cô thoát y trước mặt anh, bây giờ anh mới thấy cô xăm cũng khá nhiều, nhưng chủ yếu là hình xăm nhỏ, không đáng kể. Kiểu như hình cành hoa ở xương quai xanh, dòng chữ bằng tiếng Anh ở ngay dưới vòng 1 một tí, và số ít ở cổ tay, mắt cá chân. Sau đó là khuyên ở quai xanh bên còn lại, đính đá ở rốn. Trước đây xét về độ ăn chơi Nhạc Hy đứng hai không ai xếp một. Những thứ kia chỉ làm gia tăng sức hút của cô đối với phái nam, chứ không khiến người ta cảm thấy kì thị.


Nếu nhớ không nhầm trước đây Nhạc Hy là cô tiểu thư loè loẹt, kiểu cách nhất anh từng biết. Tưởng tượng cô có thể chi bao nhiêu tiền để nhuộm cả cái cầu vồng lên đầu, hay cứ cách một tuần lại thay tóc mới? Những vụ bê bối đánh nhau, náo loạn ở các vũ trường vào tăng 2, tăng 3 cũng không ít lần được lên báo mạng.


Quân Hàm đóng cửa sổ, kéo rèm che cẩn thận rồi vươn người ra ghế. Anh mở điện thoại ra nhắn tin cho Cao Dương, cậu ta tuy hay chọc ngoáy Nhạc Hy nhưng lại là người quan tâm nha đầu kia nhất trong nhà. Chẳng may cô ta có xước da một tí, tên tiểu tử đó sẽ không để yên cho anh.

Đoạn độc thoại nội tâm còn chưa chấm dứt, tiếng chuông điện thoại đã réo ầm lên. Quân Hàm không vội nghe mà tắt âm lượng, sau đó đứng dậy tự rót cho mình một ly rượu.


Hôm nay anh uống rất nhiều vậy mà vẫn không cảm thấy hiện tượng gì, hơn nữa cả tối cũng chưa nhét vào dạ dày cái gì; ngay cả Nhạc Hy cũng vậy. Thể nào sáng mai cái bụng cô sẽ kêu ọc ạch khi vừa ngủ dậy.


Quân Hàm nhâm nhi đến nửa ly rượu Gin rồi mới động tới di động. Hẳn là chỉ trong 5 phút mà Cao Dương đã gọi tới 4 cuộc.
Tiếng chuông lần nữa lại vang lên, anh để cho máy rung đến hồi thứ ba rồi mới trả lời, chính vì thế, sau kho anh vừa mở máy, đầu dây bên kia lập tức phát hoả:
"Mẹ kiếp, tên khốn nhà cậu còn coi tôi ra gì không đấy?"
"Cao thiếu vẫn chưa đi ngủ à?"
Quân Hàm hơi nhếch mép, quả nhiên tên này là lo lắng cho cô em họ kia rồi.
"Ngủ thế quái nào được? Nhạc Hy đâu?"
"Ngủ rồi..."
Cao Dương có vẻ không thoả mãn với câu trả lời này, anh tiếp tục:
"Hai người đang ở đâu?"
"Phòng tôi"
"Cậu và con bé đã làm ra chuyện gì? Vương Quân Hàm, cậu nên biết nó là đứa cháu gái duy nhất của Cao gia."
"Vậy cậu nghĩ loại người như tôi sẽ làm ra chuyện gì? Hơn nữa, em gái cậu còn đang ngủ trên giường tôi..."
Anh cợt nhả, càng cố tình để cho Cao Dươnh hiểu nhầm. Y như rằng, chẳng đợi Quân Hàm nói nốt, cậu ta liền gầm lên:
"Cậu thiếu gái đến mức nào? "
Quân Hàm nhanh chóng dập máy, tiện thể tắt nguồn rồi ném nó sang một bên.
Anh lắc ly rượu trong như nước khoáng rồi đổ tất vào miệng, cái ấm nóng chảy từ cổ họng xuống ruột gan làm Quân Hàm có chút tê liệt. Xong xuôi, anh đứng dậy đắp chăn cho cô, sau đó đẩy Nhạc Hy ra gần mép giường hơn chút.
Xin thứ lỗi, anh không ga lăng đến nỗi, có giường mà không nằm.
___________________________
#Xu


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.