Qua sáng hôm sau Tố Di đúng là thức không nổi thật,cả người của cô đau quá trời,nhất là ở phía dưới,nó vẫn còn hơi rát.
" Vẫn còn đau sao." _ anh chạm nhẹ vào đùi của Tố Di.
" Ừm,là tại anh hết…"’.
" Đêm qua uống say rồi còn nôn lên người của em nữa …Em chờ anh về nhà ăn cơm,anh về muộn mà không nói cho em biết trước.".
" Được, được là lỗi của anh hết. Anh sẽ tạ lỗi với em mà."’._ Tử Nam hôn lên trán của cô một cái rồi bế Tố Di đi vài trong toilet vệ sinh cá nhân …
Lát sau anh đi xuống nhà làm đồ ăn sáng,khi anh mở tủ lạnh ra thì thấy có bánh tiramitsu và bánh dâu tây,mấy cái này chắc là do cô ấy làm đây mà,hèn gì muốn anh về sớm.
Tử Nam cầm lên rồi cắn 1 cái,hương vị ngọt ngào tràn ngập ở trong miệng khiến cho anh liền phải nở 1 nụ cười,quả thật Tố Di làm bánh rất ngon.
Tầm 20 phút sau thì cũng đã xong,anh đem đồ ăn sáng lên lầu,dù sao thì bây giờ cô ấy cũng không thể nào đi xuống đây được…
" Cạch.".
" Tố Di chúng ta ăn sáng thôi.".
" Bánh của em làm rất ngon,anh đã ăn rồi.".
Ăn rồi sao?.Xem ra anh ấy cũng nhanh tay nhanh chân thật đấy..
Tố Di cười cười rồi đi lại ghế ngồi xuống ăn sáng,vừa ngồi xuống thì đã bị anh quấn lấy rồi.
" A …anh à,đừng có mà chọc em ".
" Anh chỉ ôm thôi mà."_ Tử Nam cười cười.
Tử Nam làm mỳ ý và sữa tươi,Tố Di đang đói bụng cho nên cô đã ăn hết luôn.Và Tử Nam cũng như vậy,sau khi ăn sáng xong thì anh cũng chuẩn bị đi làm.
" Thẻ ngân hàng anh để ở trong tủ,em có muốn mua gì thì mua.Mật khẩu là sinh nhật của em.".
" Ừm." Tố Di gật đầu rồi chỉnh lại cà vạt và áo vest cho anh.
" Không muốn đi làm 1 chút nào hết, muốn ở nhà với em thôi.".
" Đi làm đi mà,đã trễ lắm rồi.".
" Ừm."
" Chụt." _ trước khi đi anh còn hôn lên môi của cô nữa,xem ra anh ấy rất thích hôn thì phải …
Sau khi anh đi rồi thì Tố Di vẫn luôn ở trong phòng,cô nằm dài trên ghế sofa đọc sách,cả ngày cũng chỉ có như vậy mà thôi.
Buổi chiều Tố Di cùng với Kha Mỹ đi chợ,dù sao thì ở nhà 1 mình cũng rất là buồn chán. …
" Thiếu phu nhân,chúng ta qua kia đi.".
" Ừm …"..
Sau đó thì 2 người đi qua quầy gạo và bột.Cô rất thích làm bánh,vậy cho nên đây chính là 1 nơi lý tưởng cho 2 người tha hồ mà chọn lựa…
" Bột này được này.,"".
Tố Di lấy vài gói rồi bỏ vào xe đẩy …
" Đặng Tố Di,cô đã nhìn thấy đường rồi"" …
" Ừm,đúng vậy. "’…
Sao lại như vậy chứ,mới có mấy tuần không gặp mà nó có thể nhìn thấy đường rồi,hèn chi mấy tuần qua Tử Nam không có ở công ty, thì ra là đưa nó đi chữa trị …
Trời má,càng nghĩ thì càng tức mà …
" Cô đang ở cùng với Tử Nam à!.".
" Ừ đó, tôi và anh ấy đang ở chung với nhau.Cô hỏi tính làm gì đây.".
" Tôi … tôi…chính là vợ sắp cưới của anh ấy,cho nên những chuyện liên quan đến anh ấy thì phải biết chứ.".
" Nhưng mà Tử Nam không có cưới cô đâu,…".
’ Cô …".
" Đặng Tố Di,cô hãy chờ đi.,".
Đối với cô ta thì cô phải hổ báo lên mới được,chứ nếu không sẽ bị bắt nạt cho mà xem.
" Thiếu phu nhân,cô ngầu quá đi.Vân Kiều cô ta rất đáng ghét… “”.
" Ừm,chúng ta đi qua quầy trái cây đi." …
" Được."..
Nói xong cả 2 liền đi qua quầy khác để mua đồ ăn,còn Vân Kiều thì mang 1 bụng tức mà trở về nhà.
Mạc Thống đã hủy hôn ước của 2 nhà rồi,cho nên sẽ không có 1 cái đám cưới nào cả. Nhưng do bản thân cô quá cố chấp,sau đó thì đu bám theo Thừa Hương mà thôi, nhưng mà có lẽ nó vẫn không có xi nhê gì cả,mọi thứ dường như nó đang bị dậm chân tại chỗ thì phải …
[ Alo Trương Nghệ,Tố Di cô ta thấy đường rồi kìa sao anh còn chưa ra tay nữa …] …
[ Cái gì thì cũng phải từ từ chứ,cô mà nhanh quá thì hỏng chuyện mất..]
[ Tút …tút …tút. ] …
" Haiz,đúng là vô dụng mà …". _ ném điện thoại xuống giường,sau đó thì đi vào trong nhà tắm,tắm rửa để chuẩn bị đi chơi.
Chứ ở nhà như thế này thì sẽ chán mất,vừa chán mà còn vừa tức nữa.Cứ như cái tình trạng này thì cô sẽ phát điên lên mất,điên vì bị Đặng Tố Di chọc tức.
Không ngờ nó có thể nhìn thấy đường, biết vậy năm xưa cô giết chết nó luôn cho rồi. Nếu nó chết đi thì sẽ không có ai giành Tử Nam với cô nữa,anh ấy sẽ là người đàn ông của riêng Vân Kiều này mà thôi.