Nghe xong , cô hơi bất ngờ , dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn anh .
- Sao , sợ rồi à ? - Anh cười khểnh .
Mấy giấy sau , cô do dự trả lời :
- Được .
" Bốp , bốp , bốp "
BA tiếng vỗ tay vang lên .
- Tốt . Cũng được dấy . Muốn tôi giúp cô trả tiền sao ? Vậy phải xem sự dâm đãng của cô thế nào đã .
- ... - Cô bất an - Anh muốn tôi thế nào ?
- Cởi .
- Cái gì ? - Cô hét lên .
- Hình như tai cô có vấn đề . Tôi nói cô cởi quần áo ra .
- Không .
- Ồ , vậy sao ? Vậy thì mời ra ngoài .
" Xẹt " Cô một tay xé toạc bộ quần áo ra , nước mắt tuôn xuống như mưa . Cô cởi cho đến khi chỉ còn mỗi bộ nội y thì dừng lại .
- Khá khen đó , cởi nốt ra cho tôi .
- Anh ... - Cô bất mãn nói .
- Cô cởi hay để tôi ...
Nghe đến đây , cô lại cắn răng , đưa tay lên từ từ cởi ra . Bây giờ , trước mắt anh là một cô gái Hạ Tử Ngân , cả người không có một mảnh vải che thân , hai bộ ngực căng tròn , làn da trắng hồng . Và tự nhiên , anh như thấy cổ họng mình khát khô , chỗ đó có vẻ không yên ổn . Một cảm giác ham muốn cô mãnh liệt thổi bùng lên trong lòng anh . Cô nhìn vào đôi mắt đỏ rực của anh , gạt hết tất cả lòng tự trọng của mình , tiến gần tới chỗ anh, quàng hai tay lên cổ anh , nói giọng yếu ớt , nước mắt vẫn cứ tuôn rơi .
- Cầu xin anh , hãy giúp tôi .
Rồi cô nhẹ đặt môi mình lên môi anh . Cô cứ ngây ngốc như vậy mà hôn anh . Đây là lần đầu tiên cô hôn một người đàn ông , tất cả đều nhờ cái sự ham mê ngôn tình của cô . Khi cô hôn anh , anh có hơi bất ngờ . Từng giọt nước mắt nóng hổi chảy vào mặt anh . Nhưng anh không để ý , mà chỉ có cái môi ngọt ngào của cô là cám dỗ anh . Khiến anh từ thế bị động thành thế chủ động . Một tay anh nắm lấy bàn tay mềm mại của cô , một tay giữ lấy ót cô . Anh mãnh liệt đưa lưỡi lên lấm láp từng khe hở trong cái mồm đáng yêu của cô . Anh hôn cô cho đến khi bờ môi nhỏ xinh ấy đỏ tấy lên , còn li ti cả vài tia máu . Cọ mệt mỏi gục đầu vào lồng ngực anh , nói khẽ :
- Xin ... anh , hãy giúp ... tôi ....
Lúc đó , không hiểu sao có một niềm thương cảm dấy lên trong anh , nhưng nó nhanh chóng bị anh dập tắt . Anh đưa tay lên lau nước mắt cho cô thì thấy khuôn mặt ấy nóng ran . Anh bèn lay người nhưng cô vẫn đứng im . Anh lập tức bế cô lên giường , sờ khắp người của cô , chỗ nào cũng như lửa đốt . TRời ơi , không phải cô nhiễm nước mưa nên bị cảm rồi chứ ? Chết tiệt . Anh rủa thầm rồi đi lấy khăn ướt , lau người cho cô , anh lấy một gói thuốc ra pha cho cô uống , cẩn thận đút từng thìa thuốc vào trong mồm cho cô . Nhưng nước vẫ cứ vô thức chảy từ miệng ra , ướt hết cả tay anh . Anh lầm bầm gì đó rồi một hơi uống hết cốc thuốc , nhưng anh không nuốt mà ngậm vào trong miệng , rồi nhẹ nhàng đặt mồm cuả mình vào cô , bón cho cô chỗ thuốc đó . Lúc này , đám thuốc cứng đầu mới chịu rủ nhau xuống cổ họng của cô . Thấy thế , anh mới an tâm . Anh đứng dậy , đi tìm một chiếc áo sơ mi của mình mặc vào cho cô . Đâu đã vào đó , anh thất thần ngồi nhìn cô gái nhỏ đang miên man trên giường . Anh khẽ vén những sợi tóc còn vương trên mặt cô rồi vuốt ve cái mặt đáng yêu đó . Và anh thấy lạ lùng với chính mình rằng , tại sao anh lại chăm sóc cô chu đáo như vậy . Không lẽ anh ... KHông thể nào . Vì người anh yêu chỉ có một mình cô ấy . Nhưng anh vẫn tự hỏi lòng mình rằng tại sao khi thấy cô như vậy , anh lại đau lòng không thôi . Anh thở dài , rồi định ra uống ruọu thì một bàn tay nhỏ bé đã nắm chặt lấy tay anh :