Editor: Hana
Kim ốc tàng kiều, đàn ông trời sinh phóng đãng thích làm chuyện xấu, không tình cảm không yêu.
Trước hoa dưới trăng (dùng để chỉ nơi để nói chuyện yêu đương), đàn ông tâng bốc dùng chân tình lấy lòng, là tình là yêu
Tề Hạo, lão đại bang phái người người nghe thấy sắc biến, bên trong lạnh lùng chính là anh,
Lại một lần không cẩn thận, mua một cô nhóc tầm thường từ trong quán rượu của người khác về nhà.
6000 vạn! Đó cũng không phải là con số nhỏ, đối với việc lão đại ra tay rộng rãi như thế,
Thủ hạ cho là lão đại tính toán dạy dỗ cô bé này thật tốt để làm gà đẻ trứng vàng.
Ai biết, khóa học dạy dỗ còn chưa bắt đầu, lão đại lại mang cô bé về nhà.
Còn ngang nhiên ở chung một chỗ với cô bé này. nhanh Nhưng chuyện này hoàn toàn không quan trọng, từ trước đến nay lão đại luôn luôn công tư phân minh.
Lão đại tốt của bang phái lại thành người đàn ông thuộc thành phần trí thức sáng chín chiều năm (sáng đi làm chín giờ, chiều về năm giờ).
ngày ngày người bị đánh thảm hại chính là thủ hạ, trở thành người đàn ông tốt khuôn phép.
Mặc dù Thẩm Yên Phi nhìn ngọt ngào động lòng người, nhưng Tề Hạo coi trọng khẩu vị.
Làm anh không nhịn được muốn tàng kiều (trong ‘kim ốc tàng kiều), nhìn cơ thể xinh đẹp của cô lởn vởn ngay trước mắt.
Ánh mắt có tính xâm lược kia tối lại, dục vọng ở trong cơ thể la hét đòi giải phóng.
Người đàn ôn dùng Lý trí chống đỡ ham muốn về thể xác nhưng mà, dưới đôi mắt đẹp ngây thơ của cô.
Tề Hạo leo lên giường của cô, đè lên thân thể mềm mại nhỏ xinh, hôn lên môi đỏ mọng.
Cơ thể mềm mại trắng như tuyết rơi vào đáy mắt, cuối cùng cũng khống chế không được khát vọng.
Làm anh muốn ngừng cũng không dừng được, cuồng mãnh (điên cuồng, mạnh mẽ) ăn đóa hoa nhỏ bé ngây thơ này.
Bình luận truyện