Một ngày mới lại đến. Vừa bước tới trường thì đã có một chị khóa trên chặn đường nó.
- Chị khóa trên: Em…em làm người yêu chị nha
Cô nghe thấy vậy thì tức giận bỏ lên phòng để mặc nó ở lại.
- Nó: Em xin lỗi. Em có người yêu rồi
Nói xong rồi nó lật đật chạy theo cô.
Cốc…cốc…cốc…
Nó đã đứng gõ cửa phòng cô rất lâu nhưng trong phòng vẫn im lặng. Thấy vậy nó xoay thử nắm tay ở cửa thì phát hiện cửa không khóa.
- Nó: *đẩy cửa bước vào, đặt đồ ăn trên bàn* Cô giận em hả???
- Cô: không
- Nó: *đi tới sofa ôm cô vào lòng* Đừng giận nữa mà cô yêu. Trong lòng em chỉ có mình cô thôi
- Cô: Hừ…(dù ngoài mặt tỏ ra không quan tâm nhưng trong lòng cô cảm thấy rất ấm áp khi nghe nó nói những lời đó)
- Nó: Đừng giận đừng giận nữa mà vợ yêu *ôm cô lắc lắc*
- Nó: Cô ăn sáng đi rồi đi dạy. Em có mua sandwhich và sữa cho cô nè
- Cô: Thôi lười ăn lắm =.=
- Nó: Ăn mới có sức chứ. Người cô như cây gậy mà còn không ăn thì chỗ cần thịt sao có thịt được *ánh mắt gian tà liếc vào chiếc áo sơmi của cô*
- Cô: Đồ biếи ŧɦái >.<
- Nó: Ngoan. Há miệng ra nào
Tùng…tùng…tùng
Tiếng trống một tiết đã cắt ngang giây phút hạnh phúc của đôi trẻ. Vừa đi ra hành lan thì nó gặp Trang. Nó kêu Trang nhưng Trang chỉ lướt qua nó như hai người xa lạ.
- Nó: Chị…
Nó: *kéo tay Trang* Chị sao vậy??? Em đã làm gì cho chị giận à???
- Trang: Không. Sao mà dám giận
- Nó: Em xin lỗi mà đừng giận nữa mà -vừa nói nó vừa trưng ra khuôn mặt đáng yêu làm cho Trang chỉ muốn tiến tới mà bẹo má nó một cái cho thoả lòng
Nghĩ là làm Trang đưa tay lên nghịch ngợm khuôn mặt của nó. Cô định lên lớp thì thấy cảnh ấy. Bất giác tim nhói lên.
- Cô: (Ước hẹn đủ điều bây giờ thì ở đây tình tứ với người khác. Tôi đã lầm khi thích em. Đã lầm khi chấp nhận bỏ qua mọi rào cản để đến với em. Tôi thật thất vọng.)
Lớp 10A2
Hôm nay cô bước vào lớp với khuôn mặt lạnh tanh. Hàn khí tỏa ra rất nặng làm cho cả lớp cảm thấy rùng mình. Từ lúc bước vô tới giờ cô vẫn không nhìn nó lấy một lần. Có những bài khó cả lớp không ai biết làm nó giơ tay. Nhưng cô cứ coi nó là người vô hình. Và tự giải cho lớp
- Nó: (Cô sao vậy??? Hồi sáng vẫn còn bình thường mà?.?)
- Cậu: Ê nay lại có chuyện gì nữa à???
- Nó: Tao cũng không biết nữa. Hồi sáng vẫn bình thường mà
- Cậu: Hay mày đắc tội gì với cô rồi. Nghe nói hồi sáng mới có người tỏ tình đúng không??? Hotdog có khác ha
- Nó: *lườm* Vụ hồi sáng tao giải thích rồi. Năng nỉ muốn gãy lưỡi cô mới chịu nguôi bớt đó.
- Cậu: Vậy là có chuyện gì mà làm cho An băng giá thế kia. Còn bơ mày nữa
- Nó: Haizzz. Con gái thật khó hiểu =.=
- Cậu: Chứ mày là con gì??? *nhướng mày*
- Nó: …
- Cô: Hai em bàn cuối ra ngoài cho tôi
- Nó: Ơ…cô…em có làm gì đâu
- Cô: Nói chuyện trong giờ tôi còn chối gì nữa. Đi ra để tôi còn dạy cho các bạn
Nó không nói gì nữa mà đứng dậy nối đuôi cậu đi ra ngoài lớp đứng. Nó và cậu vừa đứng được 10p thì có một nữ sinh đi ngang qua. Hình như là đi thay nước hay gì đó. Đứng chán quá nên cậu giở giọng trêu chọc bạn nữ sinh
- Cậu: Em gì ơi
- Duyên (bạn nữ sinh): Có gì không???
- Cậu: Nhà em sao em không ở lại chuyển hộ khẩu vào tim anh vậy nè- cậu vừa nói vừa nở nụ cười lừa tình làm cho cô nữ sinh đỏ mặt
- Duyên: Gì…gì…chứ
Cậu thấy Duyên như vậy thì lại có hứng chọc ghẹo.
- Cậu: Em gì ơi. Em học lớp nào??? Em tên gì???
- Duyên: Tôi tên Duyên. Lớp kế bên- Nói rồi Duyên bỏ đi vì quá ngượng
Sau khi thay nước xong Duyên lên lớp thì nó và cậu vẫn đứng đó. Cậu lại tiếp tục trêu Duyên
- Cậu: Duyên ơi. Mình chóng mặt quá
- Duyên: Cậu có sao không??
- Cậu: Hình bóng Duyên cứ xuất hiện trong đầu mình. Làm mình chóng mặt quá
Duyên nghe vậy thì lại đỏ mặt. Nó thấy đứng hoài cũng chán nên thêm dô một câu
- Nó: Duyên ơi. Duyên đừng nghe nó nói. Nó xạo đó có tớ là thật lòng nè
Do quá ngượng nên Duyên đã lật đật chạy về lớp để lại hai con người cười như hai con khỉ và một người tỏa sát khí ngàn năm
- Cô: Vương Anh Khôi. Em giỏi lắm. Mau bước vào lớp xuống góc đứng cho tôi