Vì cần phối hợp huấn luyện mà sinh viên khoa cơ giáp cũng đứng chờ bên cạnh. Tuy rằng nói là đôi bên lựa chọn lẫn nhau, nhưng trong lòng ai cũng biết rõ, kỳ thực chủ yếu là dựa vào bên cơ giáp là chính.
Tuy khoa cơ giáp là tốp chuyên nghiệp, nhân số cũng đông đảo, nhưng vì có liên quan đến cấp bậc gen mà số sinh viên của khoa chế tạo so với bên đó còn đông hơn gấp vạn lần. Bởi vậy một nhóm có thể bao gồm hai hoặc nhiều hơn sinh viên khoa chế tạo phối hợp chung cùng một người của khoa cơ giáp, mà địa vị xã hội của chiến binh cơ giáp luôn cao hơn rất nhiều so với chế tạo sư. Thế nên, dù trong lòng không tình nguyện, nhưng sinh viên khoa chế tạo cơ giáp cũng phải cố tỏ ra lấy lòng chút ít.
Có điều, hoặc là sinh viên lớp 1, hoặc có quan hệ với hội sinh viên thì sẽ chẳng cần phải cúi mình như vậy.
Trang Dịch nhìn trái nhìn phải một hồi, tiện tay túm luôn La Tiểu Lâu đang từ khoa chế tạo đi ngang qua, nói: “Thì bạn này vậy.”
Phút chốc, đại sảnh đang ầm ĩ lập tức trở nên yên lặng.
Ngay cả thầy giáo cũng câm nín nhìn Trang Dịch và La Tiểu Lâu. Đáng nhẽ bọn họ nên khuyến khích sinh viên khoa cơ giáp không nên có bất kì thành kiến nào, chủ động chọn lựa, nhưng mà…
La Tiểu Lâu lại càng hoảng hốt hơn, cậu sắp đến cửa phòng huấn luyện rồi mà! Ông này tự dưng lao ra là sao vầy cà?
Lúc này, một sinh viên lớp 1 khoa cơ giáp cất tiếng: “Trang Dịch, ông không biết người ông chọn không phải là sinh viên lớp 1 bên kia, mà là lớp 10 đấy à. Cho dù ông có ù ù cạc cạc cũng đừng chọn đại để cho qua như thế, mau đổi người khác đi.”
Một đứa phụ họa theo: “Đúng đấy, ông là người đứng trong top 10 của lớp ta, sang năm có chắc chắn ra khỏi top 10 trở thành sinh viên đặc biệt thì người hợp tác của ông cũng không thể kém như thế được.”
Cho dù có như vậy thì cậu cũng không từ bỏ. Gần đây tốc độ tay của cậu tăng lên không ít, dù có không trúng thì quái vật muốn đuổi theo cậu cũng chẳng dễ dàng gì.
La Tiểu Lâu đang bắn phá đến hăng say thì đột nhiên 125 cất tiếng: “Thử dùng ý thức nguyên lực khống chế quái vật ảo đi.”
La Tiểu Lâu bất ngờ, ý thức nguyên lực có thể được sử dụng như thế này á? Cơ mà khoảng cách này xa quá đi?
“Dựa theo trình độ sơ cấp của cậu hiện tại, trong hiện thực thì hoàn toàn không có khả năng, vậy thì thử cố gắng trong huấn luyện ảo xem sao, cũng là một cách rèn luyện đấy.”
La Tiểu Lâu nhắm mắt lại, những con quái vật đã biến mất, thay vào đó là một điểm sáng, quái vật chỉ là một đống số liệu ảo, cho nên dưới ý thức nguyên lực, hình dáng của chúng hiện ra lập tức thay đổi.
Khống chế? La Tiểu Lâu dựa theo cách cũ, cố gắng dùng ý thức nguyên lực của mình bao vây điểm sáng.
Không được, khoảng cách quá xa. La Tiểu Lâu khó chịu cau mày, điều khiển cơ giáp di chuyển tới điểm sáng, đến gần thì phóng ý thức nguyên lực ra.
Hử? Vẫn không được?
“Không, có ảnh hưởng, cậu nhìn kỹ đi.” Giọng nói của 125 vang lên bên tai cậu.
La Tiểu Lâu chỉ bằng bộ não nhận định điểm sáng không dễ nhìn ra, nhìn từ bên ngoài mới thấy tốc độ di chuyển của con quái to lớn quả thực đã bị ảnh hưởng chút ít.
La Tiểu Lâu từ từ nhắm hai mắt lại, một bên cố gắng khống chế điểm sáng kia, một bên tránh né quái vật tới càng ngày càng nhiều. Ngón tay của cậu di chuyển nhanh như gió trên bàn phím, cậu điều khiển chiếc cơ giáp vụng về mà nhanh chóng lẩn tránh giữa một đám quái vật.
Nếu bây giờ mà là kiểm tra tốc độ tay thì, cho dù có là sinh viên khoa cơ giáp thì một vài đứa cũng phải cảm thấy xấu hổ.
Thoáng cái đã đến trưa, cứ như vậy mà trôi qua, quái vật ảo bị La Tiểu Lâu đuổi qua đuổi lại cả một buổi chiều. 125 nghĩ, La Tiểu Lâu dù có thiên phú hay không, thì cậu vẫn thật sự là một người chăm chỉ kiên định, cố gắng không ngừng.
Ở bên cạnh quan sát lâu như vậy, 125 yên lặng thầm nghĩ, nếu như có số liệu thương cảm thì nhất định nó sẽ khóc —— không cho chết một cách sung sướng được chưa!
Tình huống này vẫn duy trì liên tục cho đến khi hệ thống cưỡng chế La Tiểu Lâu log out. Cậu đầu đầy mồ hôi nhảy ra khỏi buồng điều khiển ảo, tựa vào một chỗ mà thở dốc.
Không lâu sau, đợt huấn luyện thực chiến bên trong cũng kết thúc, một chiếc cơ giáp xanh trắng đứng ở cửa, sau đó khoang điều khiển mở ra, một người cao gầy xoay người nhảy xuống. Phía sau hắn, căn phòng dãy núi mây mù gió thổi đìu hiu, cát vàng dày đặc, không còn bóng dáng của một con quái vật nào nữa.
La Tiểu Lâu ngồi dưới đất mà ước ao nhìn. Nếu có một ngày cậu có thể điều khiển cơ giáp, sẽ có cơ hội trở về như một người anh hùng được không?
Khóe miệng La Tiểu Lâu kéo lên thành nụ cười, cậu vẫn còn hy vọng.
Trang Dịch đi ra thì thấy La Tiểu Lâu đang tựa trên buồng lái ảo, kinh ngạc nhướn mày: “Cậu luyện tập?” Gã tưởng La Tiểu Lâu cảm thấy buồn chán mà ra ngoài trước chứ.
Trang Dịch thu hồi cơ giáp, tựa hồ cũng khôi phục lại con người tùy tiện, mơ mơ màng màng trước kia của mình. Gã bước tới xem bản ghi chép huấn luyện của La Tiểu Lâu.
Trong mấy giờ, chỉ có lúc 2 phút bắt đầu thì giết chết được một con quái vật, còn đâu sau đó không tiêu diệt được con nào nữa…
Thế này cũng coi như là phá kỷ lục đi, sinh viên của lớp 10 quả nhiên thật đáng sợ…
Trang Dịch cười tủm tỉm vươn tay về phía La Tiểu Lâu đang ngồi dưới mặt đất: “Đi thôi, từ hôm nay trở đi, chúng ta tạm thời huấn luyện cùng nhau.” Mặc kệ có nói như thế nào, chỉ cần im lặng không tranh cãi ầm ĩ, gã đều có thể dễ dàng bỏ qua.
Ngoại trừ việc chọn người chia nhóm, La Tiểu Lâu cảm thấy rất thỏa mãn, chí ít không lôi kéo cậu phải quan sát, khi cần thiết còn khích lệ xu nịnh vài câu.
Trang Dịch và La Tiểu Lâu một trước một sau ra khỏi phòng huấn luyện. Trong đại sảnh, không ít người cùng lúc này cũng ra ngoài. La Tiểu Lâu nhìn chung quanh tìm bóng dáng Điền Lực, không biết tên kia chia nhóm với ai nữa đây.
Đúng lúc này, một cánh cửa khác mở ra, dàn sinh viên đặc biệt cũng đi ra.
Đi tuốt đằng trước là Nguyên Tích, hắn hiển nhiên nhìn thấy La Tiểu Lâu, cậu cũng cảm nhận được ánh mắt lạnh buốt của hắn. Thế nhưng một giây ngừng lại kia của La Tiểu Lâu dường như là lỗi giác, Nghiêm Tích nghiêm mặt đi ra ngoài, một cô nàng bên cạnh đuổi theo nói gì đó với hắn.
Trong lòng La Tiểu Lâu trào lên một cảm giác không dễ chịu khó hiểu. Không đợi Điền Lực nữa, cậu khách khí chào từ biệt Trang Dịch, đi trước.