Tất cả hộp năng lượng đều đã được bán hết. Thực ra điều này cũng nằm trong dự liệu của La Tiểu Lâu, hộp năng lượng thì có khi nào lại lỗi thời chứ, đặc biệt là loại cao cấp.
Về phần làm thêm, thực sự cũng không có gì, nhưng tốt nhất là nên kiềm chế để Khải Ân không chú ý, hoặc để ý đến số lượng. Hơn nữa, cũng không thể để người khác dòm ngó, tránh những phiền phức không cần thiết.
Khải Ân có thể độc quyền, bởi gia tộc PGD phía sau Khải Ân có quân đội làm nền, nếu không thì quân đội đã chẳng bỏ qua rồi. Tuy chưa có chứng cứ xác thực, nhưng có một thông tin nhỏ nói rằng, mỗi tháng tập đoàn Khải Ân lại cung cấp cho quân đội một số lượng lớn hộp năng lượng cấp bốn.
Bên đầu dây, La Tiểu Lâu còn đang lo lắng thì quản lí Cao lại cười tỉm tỉm, “Em La à, anh còn chưa nói giá của hộp năng lượng mà, em có hứng thú muốn đoán xem hộp năng lượng tự chế của em đạt tới giá nào không?”
La Tiểu Lâu thầm than, đây đích xác là hồ ly này, vừa thấy mình do dự một cái đã quăng mồi ngay rồi. Cơ mà miếng mồi này quả thực khiến La Tiểu Lâu rất ngứa ngáy. Lần đầu tiên cậu gửi bán, cho dù giá có bằng giá thị trường thì cũng đã là quá tốt rồi. Vì thế cậu vừa cười vừa nói: “Cái này thì em thực sự không dám nói, nhưng chỉ cần trên 140,000 là em có thể chấp nhận rồi.” Ba hộp năng lượng cấp ba 5,000 la là 140,000 đồng Liên Bang, dù nói như thế nào đi nữa thì mấy hộp năng lượng bảy, tám nghìn la này của cậu chắc cũng sẽ cao hơn 140,000 nhỉ.
Quản lí Cao cười vang, “Em La yêu cầu thấp quá đấy, để anh già này khai thật. Mười hộp năng lượng kia của em, sau hôm em gửi tới đã được người ta mua lại toàn bộ với giá 350,000.”
Dù đã chuẩn bị tâm lí, nhưng La Tiểu Lâu vẫn cảm thấy choáng váng. Cậu đã từng cân nhắc vấn đề giá cả, đoán chừng có thể bán được với giá 200,000 hoặc 250,000, nhưng hoàn toàn không ngờ lại có thể lên đến 350,000.
Bởi 350,000 chính là giá của tập đoàn Khải Ân bán ra hộp năng lượng cấp bốn, tổng năng lượng trên 10,000 la.
Để tránh nghi ngờ, La Tiểu Lâu cố ý kiềm chế vào khoảng từ 8,000 đến 9,500 la. Căn cứ vào lẽ thường, mỗi khi năng lượng đạt thêm 1,000 la thì giá cả sẽ phát sinh biến động cực lớn.
“Sao mà được?” La Tiểu Lâu kinh ngạc nói.
Nhận thấy sự sửng sốt của La Tiểu Lâu, quản lí Cao vô cùng thỏa mãn, cười tủm tỉm: “Đó là giá cuối cùng đấy, vì có người còn muốn tiếp tục tăng giá nên để tránh rước phiền phức, bọn anh đặt giá ở mức 350,000. Với điều này, anh hy vọng em có thể hiểu, nếu cao hơn Khải Ân, dù đối với Thiên Đông hay chính em cũng tuyệt đối không phải là chuyện tốt.”
La Tiểu Lâu lúc này mới lấy lại tinh thần, vội nói: “Tất nhiên rồi ạ, em rất tán thành cách làm này của bọn anh. Thực ra với giá như vậy là đã vượt xa mong đợi của em rồi.”
Mười hộp năng lượng, 3,500,000, trừ cho Thiên Đông 350,000 cậu vẫn còn 3,100,000 trong tài khoản.
Phải biết rằng, chi phí của cậu không quá 300,000, trong đó 100,000 là tiền mua nguyên liệu, đá Radium quý nhất là do Nghiêm đại sư cho. La Tiểu Lâu thầm cảm thán, hộp năng lượng đúng là một món lãi kếch sù.
Quản lí Cao khẽ chớp mắt, giá bán đấu giá của bọn họ có thể khiến người gửi bán hài lòng, như vậy việc làm ăn của bọn họ đã thành công một nửa, mà La Tiểu Lâu tuổi còn trẻ như vậy, lại là một người hiểu chuyện, khiến anh ta cảm thấy rất hài lòng.
“Như vậy là, về thỉnh cầu của anh, em La có tiện đồng ý?”
La Tiểu Lâu trầm ngâm một hồi, rồi nói: “Nếu người quen là của quản lí Cao thì em đương nhiên phải nhanh chóng giúp đỡ. Chỉ có điều, vẫn là câu nói lúc trước, em hy vọng không có ai biết xuất xứ của những chiếc hộp năng lượng này.”
Quản lí Cao gỡ được tảng đá trong lòng xuống đất, anh ta vỗ ngực đảm bảo: “Điều ấy thì em cứ việc an tâm, không chỉ em mà bất kể là ai gửi bán ở Thiên Đông, tư liệu của họ hoàn toàn đều được bảo mật, điều đó thì Thiên Đông vẫn phải có chữ tín.”
Quản lí Cao là do Điền Lực giới thiệu, việc lớn hay việc nhỏ anh ta cũng đều giúp La Tiểu Lâu không ít. Sau khi xác nhận không có nguy cơ bị tiết lộ, cậu mới nói: “Vậy thì, anh cần bao nhiêu?”
Với sự dứt khoát gọn gàng của La Tiểu Lâu, quản lí Cao lại có thêm vài phần thiện cảm với cậu, tức thì trả lời: “Anh cần năm hộp, giá cả dựa theo 350,000 cho em, lần này là anh mời hỗ trợ, không thu phí gửi bán.”
Dừng lại vài giây, quản lí Cao chuyển chủ đề, nói thêm: “Ngoài ra, anh còn muốn bàn bạc với em về vấn đề làm ăn, nếu thuận tiện, em có thể mỗi tháng gửi bán một số hộp năng lượng được không? Nếu em đồng ý, Thiên Đông bọn anh sẽ sẵn lòng cung cấp cho em toàn bộ nguyên liệu, phí gửi bán sẽ thương lượng sau.” Quan trọng là chỉ cần có thứ hàng đầu này, Thiên Đông sẽ có không ít khách hàng.
La Tiểu Lâu đã quá quen với mánh khóe của quản lí Cao, khi cậu không phải bỏ tiền mà vẫn có thể đẩy mạnh tiêu thụ thương phẩm.
Hơn nữa, lần này quản lí Cao lại đưa ra điều kiện khá hậu đãi, La Tiểu Lâu suy nghĩ một hồi, nói: “Có thể, dựa theo quy củ của các anh, phí nguyên liệu cứ khấu trừ vào thu nhập của em. Có điều, năng lực của em hữu hạn, chế tạo rất khó khăn, sợ sẽ không làm được nhiều.” Hộp năng lượng khoảng10,000 la, hiện tại trong một ngày La Tiểu Lâu làm mười hộp đã không thành vấn đề. Nhưng, thương đả xuất đầu điểu, trước khi không có năng lực tự bảo vệ mình thì nhất thiết phải giấu kín thực lực của mình đi.
thành ngữ, nghĩa là gì tớ cũng hem biết ಠಠ, chắc là người tiên phong xuất đầu lộ diện thì dễ gặp nguy? Ai biết chỉ tớ dzới ಠಠ
Nghĩ đến việc sau này mỗi tháng sẽ có thêm hơn 3,000,000 vào tài khoản, La Tiểu Lâu cảm thấy sự mệt mỏi của thân thể và tinh thần giảm bớt đi không ít.
Sau khi bàn bạc chuyện làm ăn, tâm tình quản lí Cao cũng rất sung sướng, trước khi đóng máy thông tin, anh ta còn cười tươi: “Hàng hóa gửi bán của Thiên Đông của bọn anh đều là đồ chọn tốt, nếu sau này có thành phẩm là linh kiện cơ giáp, em cũng có thể đem qua đây.”
La Tiểu Lâu mỉm cười, nói: “Tạm thời thì chưa, linh kiện cơ giáp của em hiện tại không nhiều lắm.”
Sau khi đóng máy thông tin, quản lí Cao đang ở Thiên Đông rùng mình, thầm nói, cậu sẽ không tìm một cái cơ để bịp tôi đấy chứ, lúc trước mua 500 linh kiện cơ sở cấp một ở đây để về luyện tập, dù có một sức mạnh cuồng nhiệt thì nói thế có ai tin chứ…
La Tiểu Lâu bưng thịt bò hầm, cá, mấy đĩa rau cộng thêm một bát canh từ phòng bếp lên bàn ăn. Cứ như hẹn giờ, cửa phòng tắm mở, Nguyên Tích với mái đầu nhỏ nước bước ra từ bên trong.
Có lẽ Nguyên Tích cũng có cảm giác như vậy. Lúc ăn cơm, hắn thậm chí còn không xoi mói giống như trước đây nữa.
Bữa trưa qua đi, La Tiểu lâu thu dọn mâm bát vào phòng bếp, mà Nguyên Tích – người luôn luôn chỉ những lúc La Tiểu Lâu nấu cơm mới vào bếp, giờ cũng đang thong thả tiến vào.
La Tiểu Lâu ngạc nhiên nhìn Nguyên Tích, sau đó nhanh chóng cho đĩa bát vào máy rửa cao cấp.
Nguyên Tích đến trước tủ lạnh nhìn một chút, hầu hết bên trong đều trống trơn, lúc trở về bọn họ vẫn chưa kịp bổ sung. Nhìn ngăn tủ La Tiểu Lâu thường ngày đặt bánh ngọt cho mình, sắc mặt Nguyên Tích có phần không được tốt lắm.
Hắn định quay đầu lại chất vấn thì thấy La Tiểu Lâu đang nhoài người ra làm nước ép bí đỏ — đây là nước ép gần đây cậu mới tìm được — nhìn vòng eo gầy nhỏ kia, Nguyên Tích liếm môi, một vài ký ức bỗng chốc hiện lên trong đầu.
Nguyên Tích tạm thời bỏ qua món bánh ngọt điểm tâm, tiến lên phía trước vài bước, ôm eo La Tiểu Lâu.
La Tiểu Lâu mãi cũng thành quen, vẫn tiếp tục công việc dang dở. Cậu đưa một cốc nước ép bí đỏ cho Nguyên Tích đằng sau, hỏi: “Muốn thử?”
“Ừ, anh quyết định, chúng ta sẽ đi thử ngay.” Nguyên Tích nói một cách quả quyết, cánh tay ôm La Tiểu Lâu đồng thời cũng mạnh lên.
La Tiểu Lâu khẽ nhíu mày, Nguyên Tích phía sau hình như rất nôn nóng, hơn nữa nhiệt độ cơ thể rất cao, rõ ràng là hỏi một đằng trả lời một nẻo, chưa tỉnh ngủ sao?
Đang nghĩ ngợi, Nguyên Tích đã cầm cái cốc trong tay La Tiểu Lâu đặt lên kệ, kéo La Tiểu Lâu đi ra ngoài.
“Em nhất định rất muốn xem thử thứ em truyền sang cho anh đúng không? Anh biết hôm qua em rất mong đợi, khẩn trương đến mức toàn thân cứng ngắc cả lên, anh đều cảm nhận được hết.” Nguyên Tích phán như Thánh, hai mắt lấp lánh, ngoảnh lại liếc nhìn La Tiểu Lâu một cái, ngạo mạn mà nói: “Bây giờ anh dẫn em đi thử nghiệm, em không cần phải cảm kích anh quá đâu.”
Bấy giờ La Tiểu Lâu mới phản ứng, khuôn mặt tức khắc đỏ bừng, ai, ai cảm kích anh chứ!
“Chuyện đó… em không có ý định… Khoan đã, sao lại vào thư phòng?” Sắc mặt La Tiểu Lâu lúc đỏ lúc trắng nhìn cánh cửa trước mặt.
Nguyên Tích nhếch mày, nói hiển nhiên: “Không phải chúng ta phải học sao? Đương nhiên là vừa xem vừa học rồi. Cũng tại lỗi của em đấy, TV ở phòng ngủ hình như không có network, mai phải đổi cái có network đi. Còn nữa, theo yêu cầu đặc cảnh, thư phòng cũng là một trong số đó…”
La Tiểu Lâu không biết phải làm sao trợn mắt với Nguyên Tích. Cả ngày hắn nghiên cứu cái gì vậy hả.
Màn hình máy vi tính được phóng đại trên bàn học, gần như thành một cái bảng, hình ảnh trên màn hình lại càng được hiển thị thêm chân thực rõ ràng.
La Tiểu Lâu đỏ bừng mặt không dám ngẩng đầu, nhưng âm thanh bên trong cứ phát ra, lại càng khiến người ta đỏ mặt tim đập.
Nguyên Tích xé quần áo của La Tiểu Lâu, đang muốn hôn xuống dưới thì hắn bỗng phát hiện chiếc dây chuyền màu xanh đang lập lòe trên cổ cậu, ngay lập tức hình ảnh của một con vật béo béo lùn lùn nào đó hiện lên trước mắt hắn.
Viên đá run rẩy, 125 liền xuất hiện ngay trước mặt hai người, nó kinh hoảng túm lấy quần áo La Tiểu Lâu, dường như muốn chui vào trong lần nữa. (bị xé ra rồi còn quần áo nào nữa ◤(¬‿¬)◥)
Nguyên Tích kéo cái đuôi cục mịch của nó, dằn giọng nói: “Bây giờ, ra ngoài chơi, bọn tao đang bận.”
125 run rẩy tội nghiệp liếc nhìn La Tiểu Lâu, theo chân cậu trượt xuống, lúc xuống đất còn làm một cũ ngã ngửa bụng lên trời, nhưng không dám than trách, tự đứng dậy chạy vèo ra cửa, sau đó nó còn biết đường quan tâm mà đóng cửa lại giúp bọn họ.
Khóe miệng La Tiểu Lâu run run nhìn 125 nhanh nhẹn, sau đó cảm thấy tai mình tê rần. Nguyên Tích cắn tai cậu, nói: “Chúng ta thử cái kia đi, anh nghĩ nó rất thích hợp với tình huống hiện tại của chúng ta.”
“Xem đi, chúng ta làm được.” Nguyên Tích dào dạt đắc ý nói.
“…”
Khi La Tiểu Lâu được ôm ra khỏi thư phòng thì trời đã tối. Nguyên Tích nhìn sắc mặt hồng hào đang ngủ say của cậu, nói với 125 đang ngoan ngoãn ngồi xem TV bên ngoài: “Mày không phải là người máy gia dụng hả, bây giờ đi nấu cơm tối đi.”
Bá Vương Long lùn xủn đang ngồi trước TV lập tức cứng người, đi nấu cơm tối đi nấu cơm tối đi nấu cơm tối…
Suy nghĩ một chút, La Tiểu Lâu nhăn mày, oán giận: “Lại nói, nếu không phải tại anh quá phận thì chúng ta đã không phải gọi đồ ăn ở ngoài rồi.”
Nguyên Tích nhìn La Tiểu Lâu, không nói gì, chỉ là vào lúc ban đêm, Nguyên Tích chuyển sang vở điện tử cho La Tiểu Lâu ba quyển sách: Phương pháp làm bánh ngọt mỹ vị, Bà chủ gia đình chọn lọc, Tầm quan trọng của cuộc sống hài hòa X.
La Tiểu Lâu trợn mắt há hốc mồm nhìn ba quyển sách, khuôn mặt từ từ đỏ bừng.
Ngày nghỉ không đi làm thêm là chính xác. Ngoại trừ việc học vận động khoản nào đó không quá êm ái cùng Nguyên Tích, La Tiểu Lâu mỗi ngày còn nghiên cứu tài liệu Nghiêm đại sư sắp xếp, gần như không có thì giờ.
Nguyên liệu quản lí Cao đưa tới cũng nhiều như lần trước cậu mua, xem ra anh ta cho rằng đó là nguyên liệu La Tiểu Lâu dùng để chế tạo hộp năng lượng, thực tế thì không cần Xích Thảo nâng cao xác suấ thành công thì cậu cũng có thể chế tạo thành công 100% rồi, những thứ này cũng đủ cho cậu làm ra hơn 70 chiếc. Hơn nữa, toàn bộ chỗ này đều được giảm giá 5%.
La Tiểu Lâu mỉm cười, nhận tất cả.
Ngày hôm sau trở về, La Tiểu lâu đi một chuyến tới chỗ của Nghiêm đại sư. Lúc cậu đi vào thì Nghiêm đại sư đang bận bịu, các trợ lý trong phòng thí nghiệm cũng bận đến mức chân không chạm đất. Vốn định đứng một bên chờ một lát, kết quả Nghiêm đại sư thấy cậu trước, bỏ việc trong tay, dẫn La Tiểu Lâu vào phòng làm việc của mình.
“Có lẽ là sau kỳ nghỉ mới có thể trở lại làm việc ạ.” La Tiểu Lâu trả lời, đồng thời lấy hai túi đá và một nguyên liệu cấp sáu tộc Nhân Ảnh tặng đặt lên bàn, nói: “Đại sư, đây là nguyên liệu em tìm được trên tiểu hành tinh, hiện tại em chưa dùng được nên mang đến cho đại sư.”
Nghiêm đại sư nhìn lướt qua, tiện tay đặt lên bàn, mặt không chút thay đổi mà hỏi: “Học được bao nhiêu nội dung trong con chip kia rồi?”
“Sắp được một nửa rồi ạ.”
Nghiêm đại sư gật đầu, giương mắt trừng lên với La Tiểu Lâu: “Nếu cậu quyết định sau kỳ nghỉ mới trở lại, không có việc gì thì cũng nhanh biến đi, đừng làm chậm trễ thì giờ của tôi.”
La Tiểu Lâu lập tức đứng dậy, nói: “Đại sư đang bận, em sẽ nhớ kỹ tài liệu.” Nói xong thì ra ngoài.
“Ô, học trò của ông còn rất hiếu kinh với ông nha, còn tha thiết tặng đồ nữa cơ đấy” Một giọng nói vang lên.
Con mắt của Nghiêm đại sư chợt hị lên, nói: “Miệng ông thế nào mà lại chua thế, chẳng lẽ hai đứa đồ đệ huyền diệu bán thiên của ông không tặng một cái gì sao?”
Giọng nói kia tức khắc câm nín, Nghiêm đại sư đắc ý đi ra cửa. Học trò ông chọn, quả nhiên khiến người ta hài lòng hơn so với kẻ khác.
Ngày thứ ba, Nguyên Tích có việc ra ngoài. La Tiểu Lâu đang mua rau trên internet, thân thể xanh mượt của 125 liền nhảy nhót vào thư phòng, nói: “Tôi sắp hoàn thành chữa trị rồi, cần cậu giúp chút đỉnh, mau tìm một chỗ đi.”
La Tiểu Lâu trừng mắt, bỏ dở chuyện, mang 125 xuống tầng ba ngầm.