Cơ Giới Khách

Chương 67: Ngày hội ở Nha Trang thành



Tại Nha Trang thành, ngoài buổi trình diễn kết hợp với đấu giá do Tạ gia tổ chức, một sự kiện liên quan bên lề cũng là đề tài bàn tán xôn xao mấy ngày nay. Đó là thử thách đoạt vé mà tuệ nữ Mộng Băng Doanh dành cho các thiếu niên tài tuấn.

Thử thách này được tổ chức công khai, chỉ cần là người dưới hai mươi lăm tuổi là có thể tham gia. Nếu muốn ngươi có thể nhờ người khác tham gia, giao lại vé cho ngươi, nhưng người được nhờ cũng phải không quá hai mươi lăm.

Quy tắc rất đơn giản, năm chiếc vé được đặt trong năm quả cầu thủy tinh, trọng lượng mỗi quả là hai mươi ký, được thiết kế để chỉ có thể khiên lên, không thể lăn,nằm giữa phòng trọng trường thí luyện, trọng lực điều chỉnh ở mức gấp 100 lần so với bình thường. Người tham dự chỉ cần đi vào, mang ra được quả cầu nào thì sẽ lấy được chiếc vé đó, nếu đủ khả năng, người đó lấy hết năm chiếc vé cũng được, nhưng phải đi đủ năm lượt, mỗi lượt một vé.

Để thêm phần hấp dẫn, cũng như tạo thêm cơ hội thành công cho các thí sinh, phía trước phòng thử thách đặt một vòng quay may mắn, bên trên là các con số từ mười đến một trăm, các con số càng lớn thì số lần xuất hiện càng nhiều, ví như chỉ có một ô số mười nhưng có đến bảy tám ô số chín mươi, chín lăm, tỉ lệ để quay trúng ô số mười là khoảng một phần sáu mươi.

Người tham gia có thể trả tiền để quay chọn số, trúng số nào thì mức trọng lực của phòng trọng trường sẽ điều chỉnh theo con số đó. Số tiền để quay một lượt là một vạn tinh thần tệ, có thể dùng tiền tệ khác tương đương để thay thế, cùng một người nếu muốn quay thêm, thì số tiền sẽ tăng lên gấp đôi sau mỗi lần, không giới hạn số lần quay. Tổng số tiền thu được sẽ gửi vào quỹ từ thiện của Nha Trang thành. Người sau tám lần quay mà chưa chọn được số như ý. Sẽ được quay các lần sau với mức giá cố định là một trăm vạn tinh thần tệ, vẫn không giới hạn số lần quay.

Khi qui định của thử thách chọn vé được đưa ra, đã là tâm điểm chú ý của mọi người, nhiều tổ chức truyền thông liên tục đến để đưa tin, cũng như cập nhật tình hình thi đấu mỗi ngày, không chỉ giới hạn trong nội vi Nha Trang thành. Thông tin về thử thách đã được lan truyền đến mọi thành thị từ cấp hai trở lên. Tạo thành tin FL6MY9l nóng hổi được cập nhật mới ở mỗi bản tin. Thành thị nào nếu muốn truyền tải hình ảnh trực tiếp thì phải trả phí bản quyền cho Nha Trang thành.

Tiện đà đó, cơ quan thông tấn của Nha Trang thành cũng truyền thêm thông tin, sẽ tổ chức buổi vũ hội hóa trang dành riêng cho người trẻ tuổi vào đêm trước buổi đấu giá. Cũng như tổ chức riêng một giao dịch hội của cơ giới sư, lôi đài hội của cơ giới sĩ, đều không thu phí vào cổng, giới hạn độ tuổi tham dự thi đấu là dưới ba mươi. Người bình thường cũng có thể vào tham quan và cỗ vũ, tất cả chỉ được mua vé cược do ban tổ chức bán ra, nghiêm cấm mọi cá cược cá nhân. Thí sinh nếu phát hiện gian lận sẽ hủy tư cách tham gia và bố cáo công khai. Trọng tài ra quyết định cuối cùng là hai vị viện trưởng của Nha Trang thành.

Ban tổ chức còn cho dựng thêm lều trại dã ngoại,kết hợp với ẩm thực đường phố, trình diễn nghệ thuật công khai, thêm các quầy bày bán đồ mỹ nghệ, đồ cổ, đặc sản vùng miền. Hiệp hội sinh tồn giả được cấp khu vực rộng rãi để bầy bán những sản phẩm của vùng sinh tồn, yêu cầu là phải đóng năm phần trăm thuế thu nhập, bù lại được thuê gian hàng miễn phí và có sự bảo hộ của lực lượng an ninh Nha Trang thành.

Và còn nhiều điều thú vị khác kèm theo. Người đưa ra chủ ý này không ai khác chính là tuệ nữ Mộng Băng Doanh, nhờ muội muội Oanh Oanh của mình lấy cớ sức khỏe không tốt, xin Tạ gia lui buổi đấu giá thêm vài ngày, có tay trong là Oanh Oanh giúp đỡ, Tạ gia đồng ý với con số ba ngày.


Nhờ nhiều sự kiện hấp dẫn liên tục diễn ra, lại thêm lời đồn nhóm thất tiên nữ sẽ lần đầu tập trung đầy đủ, đến tiên nữ dự phòng La La cũng theo gia tộc đang trên đường đến. Nha Trang thành lúc này chính là điểm nóng của hành tinh, các chuyến phi cơ dân dụng chở đầy khách liên tục cập bến. Trên đó nhiều nhất, đương nhiên là các thanh niên cầm thú,( nhầm,) thanh niên tài tuấn rồi. Đương nhiên cũng có không ít thiếu nữ đương tuổi xuân thì, hay bà cô vừa quá lứa, rục rịch mê trai,( lại nhầm,) muốn thưởng thức tiệc vui nên tung tăng kéo nhau tới. Đông vui như trẩy hội, đường phố nhộn nhịp không tắt ánh đèn.

Các nhân vật cao tầng đều lặng im theo dõi, có chút tán đồng, càng thêm thưởng thức tài năng của tuệ nữ Mộng Băng Doanh, khao khát muốn dắt nàng về làm dâu càng thêm mãnh liệt. Lâu lắm rồi địa cầu không có dịp vui như vậy, họ cũng mắt nhắm mắt mở cho lũ trẻ trong nhà. Coi như đây là dịp để bọn nhỏ cọ xát với nhau, lệnh trên truyền xuống, người nào có thể thì hãy đến tham gia, nếu có được thành tích, hay tạo tiếng vang tốt thì gia tộc sẽ có thưởng.

Ông cậu Raphen cũng muốn góp vui cho cháu mình, ra lệnh tám mươi trong số một trăm sĩ quan trẻ tuổi có tiềm năng của quân đội liên minh, dẫn theo tổ đội tinh anh của mình, mặc thường phục đến Nha Trang thành giám sát an ninh. Khi trở về cũng không cần báo cáo lại. Đơn giản là thả hổ về rừng, để hổ vẫy vùng như cá gặp nước. Còn về an ninh thật sự của Nha Trang thành thì không cần lo lắng, lượng tai to mặt bự đang ở đó, đủ ngồi chật kín vài cái phòng bầu dục.

Kình nghê vui thú kình nghê, Tép tôm thì lại vui bề tép tôm. Ngoài sự hấp dẫn của năng lượng đặc thù huyền thoại hệ không gian, cũng có vài vị chức sắc đến Nha Trang thành với lý do riêng. Nghe nói đâu người chủ trì buổi đấu giá chính lần này, là Tạ Phi Phi, người tình trăm năm của thanh niên thế hệ trước.

Tạ gia ngoài năng lượng đặc thù ra thì còn có " đặc sản " khác chính là sinh ra con gái các đời đều là mỹ nhân đương thời, xa xa có Chung Tình, gần đây có Oanh Oanh, còn ở giữa cách đây vài mươi năm chính là Tạ Phi Phi. Hai người trước một thánh thiện một ngây thơ. Còn Phi Phi là yêu nữ mỹ nhân phong tình vạn chủng, nói về độ quyến rũ hấp dẫn nàng chính là cực phẩm trong cực phẩm, nhớ năm xưa vì vài giọt nước mắt của nàng mà nhân loại xém mất đi mấy chiến sĩ hoàng kim. Về sau mấy người đó có chức tước trong quân đội, mỗi lần diễn binh với nhau, thấy máu chưa chắc đã dừng.

Đáng tiếc mỹ nhân tựa đa tình, đa tình tự chung tình, lão thiên không thích hai chữ tình chung, Tạ Phi Phi vì chống lại quyết định của gia tộc mà rời khỏi, nghe đâu năm đó đã chôn thân ở vùng sinh tồn. Nhớ năm ấy bao nam nhân đỉnh thiên lập địa, đổ máu không đổ lệ vì chết đi một mối tương tư mà mượn rượu giải sầu, sầu lại sầu thêm, sự thật đã chứng minh cho câu nói đó.

" nhớ năm đó,rượu nấu ra bao nhiêu cũng không kịp bán, khách tới tận nhà để mua, vài người xấu bụng trong chúng tôi, lấy cồn pha với nước lã mà bán, vậy mà vẫn đắt như tôm tươi, có khách uống tới ói ra máu mà vẫn vừa đi vừa cầm hai bình rượu trông tay". Một ông chủ khách sạn trước đây đã từng kinh doanh rượu hồi tưởng lại cho hay.

Người tưởng đã chôn, nay lại chưa chết, kỉ niệm xưa còn đó, mối tình nồng còn đây. Hơn một nửa số phi thuyền cá nhân cấp cao cập bến Nha Trang thành, là của những người chốn vợ mà đến, lòng rạo rực như tuổi mới đôi mươi.

Sự tình ở Nha Trang thành vui vẻ là thế, nhưng hai tiểu đệ La Thần và Lý Bá của Vương Lang thật không dám hưởng, người khác thì đến đây vui chơi nhưng bọn họ lúc này là đang chấp hành nhiệm vụ. Hành động của hai người lúc này chính là đại diện cho mặt mũi và chỗ đứng của gia tộc. Mặt mũi của La Thần và Lý Bá có thể mất,nhưng của gia tộc thì không.

Lý Bá thì còn đỡ, hắn chính là Lý gia luôn rồi, mâm cỗ Lý gia dọn ra là dành riêng cho hắn,không muốn cũng phải ăn. Nhưng nếu chỉ ăn không thì cũng kỳ, lần này nếu hắn kiếm được chút mặt mũi thì tình thế bức bách của Lý gia cũng vơi được phần nào, dù là tâm lí thôi cũng được, nồi nước Lý gia sôi quá lâu rồi.

Còn La Thần thì không tốt đẹp được như vậy, đồng ý hắn là ứng viên sáng nhất của La gia, đại ca tài năng của hắn thì theo nghiệp binh quyền rồi, không quản chuyện gia tộc nữa. Nhưng với một gia tộc coi trọng lợi ích như La gia thì như vậy là chưa đủ, nếu không có khả năng tìm được chỗ tốt thì làm gia chủ chi cho mất công. La gia cũng không bắt buộc con dòng chính mới được là gia chủ, ai đủ năng lực thì sẽ có được một xuất, mà con cháu dòng chính ngoài La Thần ra ít cũng hơn trăm người nữa. Nếu chỉ nhìn bên ngoài thì sẽ không biết được, sức ép của hắn thật không nhẹ.

Lúc này hai huynh đệ La Lý đang nín thở nhìn vòng quay từ từ chậm dần, sắp dừng lại:

_ Chết tiệt, lại là chín mươi, tối qua ngươi tắm có rửa tay không thế, mấy lần rồi hả, hay trước lúc ngủ có mơ về Oanh Oanh muội, tay làm điều gì mờ ám rồi, xê ra, đừng chạm vào ta, đồ xui xẻo.

La Thần đang phun nước miếng như mưa vào khuôn mặt buồn thiu của Lý Bá, lúc này hắn đã sài hết tiền để dành của mình rồi.

Bonus:

Nhật ký khách sạn hoa anh đào đỏ

Ngày 10: khách sạn có vài khách thuê dài hạn, có những người đã thuê từ trước khi tôi sinh ra. Mr bay đêm là khách như vậy, chưa bao giờ tôi thấy ông ấy. Có lần con mèo nói với tôi là mr bay đêm vừa mang về một người nữa, tôi quyết định sẽ lên thu thêm tiền phòng. Tới nơi thì thấy trước phòng đã đặt tiền và một cái hộp, trên hộp ghi "quà cho con mèo". Tôi đưa cái hộp cho con mèo, còn tôi thì đếm tiền. Hôm sau tôi thấy con mèo mất đi hai cái đuôi. Tôi cười cười, có lẽ mr bay đêm cũng không thích người nhiều chuyện. Tác giả. Trương lang vương. [email protected]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.