Cơ Giới Khách

Chương 93: Nghiệp của nhà Morgan



Đại công tử Morgan Nolan, năm nay 18 tuổi, con trai trưởng của ngài Morgan Caradoc,gia chủ hiện tại của nhà Morgan. Công tử Nolan gọi ngài lãnh tụ vĩ đại một tiếng cố gia gia.

Tính về quan hệ huyết thống, Nolan là thuần chính thống của gia tộc. Nói về năng lực cá nhân, Nolan khai mở được 26 vòng sáng, lại là đặc thù sư. Tư chất thông minh, bản lĩnh đối nhân xử thế xuất sắc. Gần như là ứng cử viên duy nhất cho chức gia chủ của nhà Morgan.

Vấn đề là Nolan kế thừa quá đầy đủ phẩm chất đặc biệt của gia tộc, mà cái đứng đầu truyền đời, vừa là món quà, vừa là tai ương của gia tộc, chính là chữ " ngạo". Ngạo này không phải là thanh niên xung huyết, ham danh ham tiếng, hay dựa vào thời cơ, khí vận mà lên mặt với người đời.

Chữ ngạo này là ngạo từ trong máu huyết, tự sinh trên đường số vận, coi thường trời, coi thường đất, coi thường mọi thế lực mà người khác tôn thờ. Sống đấu với trời, chết giành chỗ với diêm la. Đánh tới khi trên đầu không còn ai. Nếu chỉ còn một mình, sẽ tự đấu với mình.

500 năm trước, vì ngạo mà một kiếm diệt thần hoàng, bắt đầu đại kỉ nguyên.

300 năm trước, vì ngạo mà đánh nhau với đại tỷ, dành được cho nhân loại quyền khai phá lãnh thổ.

200 năm trước vì ngạo mà diệt Minh vương, biến Minh triều thành gia tộc lệ thuộc, sau đổi tên thành nhà Richard.

100 năm trước vì ngạo mà lên phi thuyền còn chưa thí nghiệm xong, bay như người mù mà tìm thấy Ngân tinh. Mở ra thời đại cơ giới.

60 năm trước vì ngạo mà đứng giữa không gian, xay nát mẫu thú, mở ra ngày khải hoàn.

50 năm trước, vì ngạo mà một mình lưu lạc vũ trụ. Đem về năng lượng mới, trở thành đại ca của mọi thế hệ.

30 năm trước, vì ngạo mà lại ra đi, gửi về cho nhân loại bí mật của Tinh Mẫu, để Raphen kịp biết mà lập nên kế hoạch "toàn cầu giới bị".

20 năm trước, vì ngạo mà chỉ còn nửa người, cũng kéo theo Mẫu thú cấp ba và quân đoàn của nó đi cùng.

Chưa có người nào kế thừa được chữ " ngạo " của nhà Morgan, lại thèm để mắt đến chức gia chủ. Tổ tiên đã vậy, bây giờ cũng vậy, ngài lãnh tụ chỉ tại chức một năm để chỉnh đốn, làm lãnh tụ thì không màng việc gia tộc nữa, đại ca Vương Nhất cũng vậy. Không mấy ai còn nhớ tới cái tên khai sinh Morgan Kingsun của đại ca.

Đó như là cái nghiệp của nhà Morgan, người làm gia chủ đứng đầu chỉ là người sếp hạng hai. Thủ lĩnh thật sự sẽ chết trên chiến trường, đi con đường gặp thần diệt thần, gặp phật diệt phật, ai dám đứng trên đầu ta, người đó chết. Sợ là nếu không có gánh nặng nhân loại, hay năm xưa đại ca Vương Nhất không vội vã ra đi. Ngài lãnh tụ sẽ một mình mà đánh tới tinh mẫu. Lịch sử sẽ khác nhiều rồi.

Nếu Trương gia là cái nôi của anh hùng, thì nhà Morgan là nơi tùy thời sinh ra người khai sáng, đánh ra thời đại mới, mặc kệ nó sẽ là gì.

Nolan kế thừa được chữ ngạo của nhà Morgan, cái này không phải nhìn là thấy, hay nhờ rêu rao mà thành. Chữ ngạo này sinh ra, người cùng đứng trong trời trong đất,sẽ tự nhiên khom mình mà thấy được. Nó mờ mịt hư vô nhất, nhưng cũng rõ ràng nhất, những người có thể thấy, sẽ thấy được.

Giống như cách mà truyền nhân của gia hoàng Minh vương vĩ đại khi xưa, người kế thừa tuệ nhãn, nhìn thấy ở một thằng nhóc láu cá vờ vịt thích đóng kịch.

Nói như bọn thầy bói thích nói dối ăn tiền, thiên địa có tướng thiên mệnh, sẽ có tướng phá hoàng. Thiên mệnh xây nên, phá hoàng xô bể. Không đập đi thì sao xây được cái mới. Làm sao mà phát triển. Thử ngẫm đi, đó là cách cỗ xe lịch sử xoay vòng.

_Tin cũng được không tin cũng được, cho ta mấy tiểu kim thạch cầm hơi đi.

Tiên sinh kể chuyện nói hươu nói vượn một hồi, không biết trúng trật, lại quay về chủ đề chính. Mọi người như tỉnh cơn mê, không ai tiếc gì chút tiền nhỏ. Thu nhập của tiên sinh kể chuyện phải nói là đầy bao, biết sao được. Năm xưa lỡ múa mép mà gánh cái nợ đa tình, vợ lớn bé ở nhà, đánh mạt chược cũng dư ra hai bàn. Nên già rồi cũng phải ra đường mà lăn lộn.

Gõ nát một cây trúc nữa ông lại kể tiếp. Ông kể một, có người khác nghe không rõ rồi viết thành mười. Kệ đi.

Nolan đến Nha Trang thành chỉ là để du ngoạn, cũng có một chút là vì thất tiên nữ. Không phải là bám váy như những thiếu niên tài tuấn khác. Nolan đến là có công vụ cần bàn với tuệ nữ Mộng Băng Doanh. Nolan có hứng tham gia canh bạc thăng cấp của Nha Trang thành, trở thành đặc khu lãnh thổ.

Nếu là thiếu niên 18 tuổi khác, tuyệt đối sẽ là ngông cuồng nói khoác, nhưng Nolan thì không. Bỏ đi gia thế vạn người kính ngưỡng của hắn, hay tài năng, tri thức, đức độ, ngoại hình siêu quần. Nolan còn có một chỗ đứng nữa, là do tự mình đánh ra, khiến tiếng nói của hắn có thể làm dao động quyết định của hai ông lớn nói riêng, và toàn nhân loại nói chung.

Nolan là người có triển vọng nhất, đạt được danh hiệu đặc thù giả trong thời đại này.

Mọi người đều biết Nolan là đặc thù sư, nhưng chưa có ai đủ năng lực để Nolan phải dùng năng lượng đặc thù của mình. Tất nhiên là đang nói đến cùng hoặc cách gần thế hệ.

Mà sẽ sớm thôi, giới hạn đó sẽ được mở rộng ra, mà ngạo nhân của nhà Morgan, cũng không để tư tưởng đó làm vướng bận. Nolan chưa bao giờ nghĩ, sẽ tranh đấu ở địa cầu. Không đáng, hắn sẽ chờ thêm một thời gian nữa, đứng ở đúng chỗ của mình, nói chuyện với mối nguy hiểm hành tinh kia.

Cũng may cho địa cầu, nếu không có mẫu tinh, sợ ngạo nhân Nolan sẽ chĩa mũi kiếm vào tinh thú, một chút bình yên mấy trăm năm, sẽ khó giữ.

Đại nhân bàn việc thiên hạ, tiểu nhân cò kè cọng rau. Những người đang nắm quyền của nhà Morgan, không thích tư tưởng đó của Nolan. Họ muốn hắn làm người kế tục, làm đầu tàu dẫn dắt gia tộc đi lên. Không chỉ đấu với lục đại gia tộc, mà còn đấu với liên minh nữa.

Vạn quân dễ kiếm, nhất tướng khó tìm. Trong cuộc chiến tranh quyền đoạt lợi, ai thành công mà không từ tay trắng đánh ra, lịch sử làm gì có cái gọi là vững mạnh trường tồn. Nếu không có một trụ cột vững chắc, một người đứng đầu vĩ đại, tiền có nhiều cũng chỉ là giữ giùm người khác.

"Đứng phía trước cầm kiếm để làm gì, ngồi phía sau nhúc nhích ngón tay mà khiển thiên binh vạn mã không tốt hơn sao. Để bọn đi đầu chết hết đi, chúng ta phía sau thu gom là được "

"Nếu ngươi có tấm lòng lo cho thiên hạ, sợ máu đổ thành sông, thà xông pha đi đầu. Cần gì, đã là thời đại cơ giới rồi, dùng thiết bị cơ giới tự hành đi. Thời đại lên ngôi của nó sẽ là sớm muộn thôi, máu thịt sao so với sắt thép được. "

"Nhà Morgan lúc này rất mạnh, nhưng ngài lãnh tụ, cố gia gia của ngươi không thèm ngó mắt tới, chỉ chăm cho liên minh. Một mình ông ấy bao đồng đủ rồi, ngươi đi theo làm chi. "

"Đáng sợ nhất là tên thư ký Raphen kia, giờ lại lòi ra thêm đứa cháu tuệ nữ. Cách để liên minh tiêu hóa nhà Morgan, hai người đó soạn ra không quá tuần trà đâu. Dám chúng ta đang bị vỗ béo, lãnh tụ mà sảy ra chuyện là thành đồ cúng ngay đó. "

"Cái nhà này lớn như thế, người khác tranh nhau còn không được, ngươi không thể hiện một chút quan tâm nào sao. Người nhà với nhau, ngươi thật nhẫn tâm như thế. "

"30 năm, không thì 20 năm cũng được, ráng nhịn tí đi, đợi có con cháu nào được như ngươi bây giờ, thì ngươi muốn làm gì cũng được, bọn ta chuyển qua năn nỉ nó"

Trong học viện cơ giới sư, có bốn vị đại sư, một vị cấp s, là giảng viên riêng của Nolan. Hắn có học,nhưng không bao giờ luyện, họ không biết hắn học được tới đâu. Kiểm tra hay thi đấu, hắn ngủ quên trên bãi cỏ phía sau trường.

Trong học viện cơ giới sĩ. Nolan chỉ nhập học ba ngày, ngồi xem hết các trận đánh đỉnh cao được ghi lại. Rồi lại kiếm bãi cỏ để ngủ.

Cuộc thi liên học viện ba năm một lần, Nolan ngủ quên. Bãi cỏ quen bị cạo sạch, hắn trèo lên cây ngủ.

Gia tộc tổ chức dạ hội, có người thuộc nhóm thất tiên nữ có mặt, ba trăm mỹ nữ gia tộc tuyển chọn cho hắn đều tới đủ. Hắn thì không.

Không bao giờ tranh hơn thua, vì không ai đáng để hắn hơn thua. Không bao giờ tranh quyền vị, điều đó khiến hắn bị bào mòn. Còn là danh tiếng, là lí tưởng chung hướng đến của mọi người, mặc, hắn không phải là họ.

Còn về tiền bạc. Tài khoản riêng của Nolan, liên thông trực tiếp với tài khoản chính của gia tộc, nhà Morgan chiếm một nửa của địa cầu, hắn sài hết mua thêm một nửa nữa cũng không sao, họ cầu còn không được.

Vì sợ Nolan đi theo con đường của ông bác nội Vương Nhất, việc khống chế phi thuyền không gian của gia tộc Morgan, luôn là ưu tiên hàng đầu.

Có lần để kích thích ý chí ganh đua của Nolan, gia tộc đã sắp xếp chiến sĩ hoàng kim để tìm hắn đối luyện. Trăm lần như một, không tìm thấy Nolan ở đâu. Tới khi Nolan kiếm đâu ra giấy phép đặc phái viên từ hai ông lớn, là kim bài miễn tử, việc đó mới kết thúc.

Bí quá, họ nhờ tới ngài lãnh tụ, xin ông khuyên nhủ đứa chắt nội giùm, đáp lại là một câu thêm dầu vào lửa " đó mới đúng là người nhà Morgan ". Câu nói đó bị gia chủ ém luôn, không dám để truyền tới tai Nolan.

Đau đầu nhất không ai ngoài ngài Caradoc, chưa thấy cha mẹ nào lại buồn vì sinh ra đứa con quá xuất sắc. Mỗi lần có người chúc mừng hay khen ngợi Nolan, mặt ông lại sụ ra một đống. Trách là tại sao tinh anh lúc nào cũng hướng ra ngoài, khai phá trong gia tộc cũng được mà, thấy ai không vừa mắt thì cứ diệt đi, mất một nửa thành viên cũng không sao. Coi như nhổ cỏ để trồng nhân sâm.

Nolan là ngôi sao sáng mới sáng nhất của thế hệ này, cũng là ngôi sao gây ra nhiều nghị luận nhất. Chủ yếu ở tầng lớp trung và thấp.

Lý do là vì việc không màng thế sự của Nolan, không có danh hiệu, không thể hiện cái oai phong cho xứng với thân phận, đến năng lượng đặc thù là gì cũng chưa từng lộ diện. Chính xác là không chịu làm gì, khiến họ không có việc để bàn tán, thường tình là vậy, không làm được việc lớn thì nói về nó cũng là cái thú. Ai rượu vào mà không bàn chuyện thiên hạ.

Căng nhất là bên truyền thông, sự tình của các đại gia tộc luôn là con gà đẻ trứng vàng, ai lại không thích nhìn cao. Mà Nolan lại là chóp nhọn sáng chói nhất, lại khó khai thác thông tin nhất. Đơn giản, Nolan buổi sáng đọc sách gì, chiều nay sách đó tái bản. Khổ nỗi, 18 năm nay đại công tử ngoài kiếm bãi cỏ để ngủ, thật không chịu làm thêm gì.

Ngay từ lúc đại công tử Nolan đặt chân tới Nha Trang thành, các nhóm phóng viên đã theo sát nút. Nolan đến vốn không kèn không trống, chỉ mang ý du ngoạn. Hắn luôn là vậy, thích nhìn hoa rơi trong gió núi, hơn là thưởng lãm tại hoa viên.

Nhưng nhà Morgan thì không, chưa bao giờ họ ngừng kiếm cơ hội để tô vẽ cho công tử nhà mình. Nếu đến việc đó mà cũng không được làm, thật sẽ có người thổ huyết mà chết. Giống như sướng quá mà không được rên, sự sung sướng sẽ không trọn vẹn. Nolan cũng không cấm được, đành nhờ đội hộ vệ luôn giữ một không gian rộng rãi xung quanh, tránh bị làm phiền trực tiếp.

+ Đại công tử Nolan mặc bào trắng, chân mang giày trắng, ung dung đi dạo ở uyển tràng phía đông. - Hôm sau trang phục màu trắng cháy hàng, đồ may không kịp thì nhiều người quấn vải trắng ra đường, cùng màu là được. Vé vào uyển tràng tăng gấp đôi.

+ Đại công tử Nolan bái kiến hai vị viện trưởng, tiệc rượu diễn ra ở tầng hai đại nhất lâu. Công tử Nolan tiếp nhận lời mời đến thăm hai học viện. Quà ra mắt là cương cương thạch. - Tầng hai ta không vào được, viện trưởng ta không gặp được, còn cương cương thì ta lại có, giới thiệu với mọi người đây là cương cương nhà ta " ki ki, lại đây, đừng sủa"

+ Đại công tử Nolan gặp mặt chủ tịch Mộng Băng Doanh tại phòng làm việc, hai người dùng bữa trưa cùng nhau, món chính được làm từ đậu, Doanh chủ tịch và công tử Nolan đều không thích đồ tanh. - Hôm nay là ngày đầu tiên trong chuỗi ngày ăn chay trường của ta, hạng định là 100 năm, tiểu nhị, thịt nhồi đậu hũ.

+ Công tử Nolan đi đến trọng lực trường.

+ Công tử Nolan đã đến trọng lực trường.

+ Công tử Nolan không xoay vòng may mắn.

+ Công tử Nolan đưa tay lên, có gì đó vừa bay vào.

+ Trời, đó chính là chiếc vé mời của buổi đấu giá.

+Công tử Nolan ghi tên mình lên vé, máy quay zoom sát lại chút coi. Là hai chữ Vương Bá

Xong, cuối cùng cũng có chuyện để bàn rồi. Toàn ban thông tấn, tập họp.

_ Thưa đại sư Vô Vô Khoác, là người nghiên cứu lâu năm và có uy tín trong lĩnh vực năng lượng dịch chuyển, ông có nhận xét gì về quá trình đoạt vé của đại công tử Nolan. Xin hãy nói để các khán giả được rõ. Lưu ý thêm cho mọi người được biết, nếu không quay vòng, thì mặc định của trọng lực tràng sẽ là gấp 100 lần.

_ Như mọi người đã biết, có hai cách để lấy vé, một là đi vào và khiên quả cầu chứa tấm vé ra. Việc này phụ thuộc vào khả năng vận dụng năng lượng tinh thần gia cố cơ thể, và sức chịu đựng của người tham gia, là cách thông thường nhất, cũng là đơn giản nhất. Cách thức hai là dùng năng lượng tinh thần cách không điều khiển quả cầu bay ra. Quả cầu nặng 20 ký, gấp 100 lần sẽ là hai tấn. Cộng thêm khoảng cách hơn 100 mét. Việc này đã vượt quá mức yêu cầu của chuẩn chiến sĩ hoàng kim. Còn về cách đặc biệt mà công tử sử dụng. Công tử Nolan không di chuyển quả cầu, chỉ lấy tấm vé, việc này..

Đại sư Vô Vô Khoác vuốt râu, đầu hơi ngẩn, mắt nhìn thẳng vào máy quay, dõng dạc:

_ Ta không biết.

_ Vâng, vậy là không có thông tin gì mới được đưa ra, cám ơn đại sư. Xin mọi người đừng rời khỏi màn hình, sau chương trình quảng cáo sẽ là tiết mục phỏng vấn nhà văn hóa và lịch sử học, Vô Văn Phong, em ruột của đại sư Vô Vô Khoác.

Nửa tiếng sau:

_ Thưa nhà nghiên cứu Vô Văn Phong, ông có nhận xét gì về cái tên Vương Bá mà đại công tử nhà Morgan vừa ký. Liệu nó có liên quan gì đến sự kiện đổi tên của đại ca Vương Nhất năm xưa hay không. Lưu ý dành cho các khán giả, hiện chúng tôi đã tung ra mẫu trang phục mới, có in, thêu hoặc nạm chữ Vương Bá, nhanh tay đặt hàng theo mã liên lạc hiện ra trên màn hình, để có sản phẩm chính hãng mới nhất.

_ Bên nhà Morgan đã đưa ra thông báo gì về việc này chưa.

_ Thưa đại sư, hiện vẫn chưa có. Ông là người đầu tiên được phỏng vấn để xin cái nhìn về vấn đề này, hiện những người khác đều từ chối liên lạc.

_ Hiểu rồi.

Đại sư Vô Văn Phong trầm ngâm một chút, mồ hôi trên trán hơi đọng dù đang trong phòng lạnh, phân tích chuyên môn là não hoạt động quá mức, hay còn gọi là ấm đầu.:

_ Chữ Vương là một chữ rất khó viết, dù không nhiều nét nhưng vẫn khó viết. Chữ bá cũng vậy, không dễ viết, muốn viết đẹp lại càng khó khăn hơn. Đại công tử viết hai chữ đó rất đẹp. Xứng đáng làm mẫu cho chúng ta luyện tập. Ta có việc bận, phải về nhắc học sinh tập viết chữ. Khi nào nhà Morgan lên tiếng rồi thì cứ quay lại đây hỏi ta, ta sẽ thẳng thắn trả lời.

Chuyện của đại công tử nhà Morgan, lâu nay vốn là chuyện bé xé ra to, hắt xì cũng thành cơn bão. Chuyện đoạt vé lần này lại càng được khuếch trương kinh khủng hơn. Mà đúng thật nó không phải là chuyện nhỏ.

_ Tương lai, hi vọng, chỗ dựa của nhà Morgan, lại một lần nữa thoát ly gia tộc. Đây là may mắn hay bất hạnh, cho nhà Morgan nói riêng và cả địa cầu nói chung. Liệu công tử Vương Bá sẽ làm nên điều vĩ đại gì, có sánh được với đại ca Vương Nhất năm xưa hay không. Còn nhà Morgan, mà đại diện là ngài Caradoc, sẽ tỏ thái độ ra sao với chuyện này. Vô Văn Phong kia không dám bàn, ta cũng không dám bàn. Mọi người nghe chuyện nãy giờ, không biết có quên gì không nhỉ.

Tiên sinh kể chuyện lấy gậy trúc đập vào cái mâm trước mặt, nó nhanh chóng đầy lên. Thấy đã tàm tạm, tiên sinh nhấp thêm tách trà, bắt đầu cao giọng:

_ Sau đây ta sẽ kể về một chuyện khác sảy ra gần đây. Nếu cái tên Vương Bá là ánh sáng, là huy hoàng. Thì câu chuyện sau chính là bóng tối hắc ám đang phủ lên Nha Trang thành. Câu chuyện " Sát thủ bốn bánh bao đen "

Bonus: Nhật ký viết dùm em gái.

Năm 7 tuổi: Con bé đi học ở trường bình thường, ngôi trường trước đây tôi từng học. Không thể để nó đi bộ qua sau núi, tôi thích nơi đó. Buổi sáng, tôi dùng xe đạp chở nó tới trường. Buổi chiều, tôi chở nó về. Nó thích trường học, nó có bạn thân, nó thật vui vẻ. Tôi hạnh phúc, lựa chọn của tôi là đúng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.