Và thế là lại một tuần nữa trôi qua trong sự quậy phá của Lam Lam. Hình như tớ chưa bật mí là nó có võ thì phải. Không những là có mà còn rất giỏi. Vì vậy cho nên, trong tuần qua, nó đã trừng trị hết những kẻ hống hách, tự cao tự đại rồi(ha ha...thời sinh viên đi đánh người, sau này trở thành bác sĩ rồi cứu người cũng không muộn Lam tỉ ha).
Hôm nay LẠI là chủ nhật, và nó LẠI cứ đi làm, đi làm LẠI gặp anh. Ui nhiều 'lại' quá mỏi hết cả tay.thôi quay lại vấn đề nào!
Buổi sáng, nó dậy rất ư là sớm, ăn vận rất chi là đẹp. Này nhá! Một chiếc quần đùi cạp cao tôn lên cặp chân dài trắng nõn, chiếc áo thun in chữ "Không Phải Dạng Vừa Đâu" mới ghê chứ! Thêm nữa, chiếc giày thể thao trắng cũng góp phần làm nó đẹp hơn. Mái tóc màu đen tết lệch sang một bên. Trông nó bây giờ thì đúng chuẩn là một teen girl hàng hiệu, ý nhầm sành điệu. Nói chung là very good!!!
Hôm nay, anh cũng dậy sớm đợi nó. Nguyên nhân? Bí mật^^. Cơ mà có lẽ ai cũng biết, chỉ có hai người trong cuộc là không biết thôi hà. Haizzzzz....
Đúng 6h 30' sáng, nó có mặt tại nhà anh làm anh nghệt mặt ra(cái mặt trông mà tội). Nguyên nhân? Đơn giản thôi! Nó đến cực kì sớm, 30' lận. Đã thế lại còn ăn mặc rất rất sociu nữa chớ! Muốn làm anh xịt máu mũi đây mà!
Nó bước vào nhìn thấy mặt anh ngu ngu(sorry sky, sorry sếp. Đây là tình huống bất đắc dĩ chứ mình cũng k muốn nói sếp thế đâu), nó liền chạy lại, lấy tay quơ đi quơ lại trước mặt anh, hỏi:
-Nè! Anh làm gì nghệt mặt ra vậy? Tui biết tui đẹp nhưng không cần phải thế chứ?(tg:oẹ//Lam tỉ:*liếc liếc*//tg:hoy em đi đây! Hai người nói chuyện vv hen. Hì hì*chuồn lẹ*)
Anh lúc này mới tỉnh ra, bực mình gắt:
-Ăn nói cho cẩn thận! Đồ con hà mã!
À giờ mới nhớ là nó còn khoác thêm cái áo khoác có hình con hà mã nữa. Nhưng ai kia đâu có ngu mà nhận mình là con hà mã chứ. Nó bất mãn:
-Anh đã thấy con hà mã nào xinh đẹp như tui chưa? Chưa chứ gì? Tất nhiên là vậy rồi! Tại vì đâu có ai xinh bằng tui! Nhiều khi tui cũng rất bực mình vì sắc đẹp có 1-0-2 của mình. Hic...(chạm dây thần kinh tự sướng)
Thấy nó xổ ra một tràng như vậy, anh nán cười tỏ vẻ nai tơ ngây thơ vô (số) tội:
-Xin lỗi, đúng là tui zô sở thú rất nhiều lần nhưng quả thật chưa thấy con nào giống cô. Mấy con hà mã đó đều đẹp hơn cô hết à!
-Anh...anh...anh...(chết! Học đâu ra cái bệnh cà lăm vậy thím)_Nó không biết nói sao với cái ông này. Nếu là người khác chắc giờ tàn tạ rồi! Nhưng mà sao lại là anh? Thật là tức chết mà!
Anh nhìn cô mặt đã sớm đỏ vì tức giận thì rất vui. Không hiểu sao bây giờ anh mới nhận ra cái thú vui là chọc nó tức giận chứ? Nếu biết sớm thì anh đã có trò chơi vui rồi! Nghĩ vậy, anh lại tiép tục giả nai:
-Ồ! Bây giờ tôi mới biết em xinh xắn đáng yêuuuuu a~~
Nó hình như chỉ chờ câu nói ấy thôi thì phải. Nó lập tức tua ngay:
-Ấy ấy! Tui biết tui đẹp mà! Ahihi^^
-Ờ công nhận cô xinh nhưng mà thần kinh chả có ổn định. Đã vậy còn bị cà lăm. Chậc chậc tội nghiệp...
Nó nghe vậy thì lập tức sắc mặt đen lại, trên đầu bốc khói nghi ngút, định lao đến 'tẩn' cho ai đó một trận. Nhưng nghĩ lại, nó không nói gì, chỉ lẳng lặng xuống bếp. Anh thấy vậy thì cười nhẹ. Đôi môi tạo nên đường cong tuyệt đẹp.