Cô Hầu Gái Của Tôi

Chương 29-2: NGOẠI TRUYỆN 1🐚: Đại Phong Tự Truyện



t/g: hế nhô các độc giả thân iu thi học kì xong rồi thoải mái quá tính đăng chap từ mấy hum trước nhưng...sự quyến rũ của truyện và phim đã lôi kéo mình, hum nay không còn gì xem với đọc nữa nên mới ngồi đăng chap sorry mấy bạn độc giả!

-----------------------------

NGOẠI TRUYỆN 1🐚: Đại Phong Tự Truyện.( phần này để anh nam chính của chúng ta tự kể nhao! Ai đồng tý để ngoại truyện sau là Nam tự truyện thì biểu quyết nha!!♥♡)

Sinh ra tôi đã là một thiếu gia của cả một tập đoàn lớn, từ nhỏ cũng đã mang trong mình một trọng trách lớn. Tôi còn nhớ ba vẫn luôn nói với tôi rằng:" Đại Phong, con phải học thật giỏi sau này lớn lên con sẽ là chủ của tập đoàn này". Tôi luôn nghe theo ba cố gắng học hỏi hơn bất kì ai chỉ vì tương lai sau này tôi sẽ lãnh đạo cả một tập đoàn lớn, cho tới khi tôi gặp được cô ấy- người con gái với nụ cười khiến ai nhìn cũng cảm thấy thật ấm áp. Tôi cùng cô ấy lớn lên, cùng cô ấy cười, cùng cô ấy khóc...dường như tình bạn mà tôi dành cho cô ấy đã vượt qua giới hạn. Tôi thích cô ấy, thích nụ cười ấm áp kia, thích sự tinh nghịch ở cô nhóc ấy, thích mái tóc dài mà mượt mà, thích ánh mắt mỗi khi cô ấy nhìn tôi và thích nhất là mỗi lần nghe cô ấy hát.

- Như Nguyệt cậu hát thật hay!

Mỗi lần nghe cô ấy hát tôi cảm giác mọi thứ thật nhẹ nhàng thoải mái, giọng hát của cô ấy êm ái mà trong sáng. Cô ấy nói với tôi rằng ước mơ của cô ấy chính là có thể đứng trên sân khấu mang tiếng hát của mình tới mọi người. Ước mơ ư?? tôi chưa bao gìơ nghĩ tới điều đó, ước mơ của tôi là gì? tôi vẫn luôn suy nghĩ suốt tôi mong muốn được làm gì và ước mơ của tôi. Và cho tới khi tôi gặp được người anh họ, anh ấy là một diễn viên nổi tiếng khi nhìn anh ấy tôi thấy xung quanh anh tỏa ra những tia sáng rực rỡ, tôi đã xem biết bao bộ phim do anh đóng phải công nhận rằng tài diễn xuất của anh ấy rất tốt. Từ lúc đó tôi đã thực sự tìm ra ước mơ cho chính mình...tôi muốn trở thành một diễn viên tài giỏi giống anh, muốn mang tới người xem những điều thú vị.

Năm đó, ba mẹ bỗng lại đưa tôi qua Mỹ nghe nói nếu tôi qua đó học tương lai của tôi sẽ tốt hơn...tôi sẽ phải xa Như Nguyệt. Khoảng thời gian không có cô ấy thực sự mọi thứ xung quanh rất tẻ nhạt, tôi nhớ cô ấy...tôi giấu nỗi nhớ đó vào trong tim cố gắng học tập, tôi nén ba mẹ để học làm diễn viên. Và cứ thế thời gian cũng trôi đi thật nhanh tôi nộp đơn vào học viện ngôi sao rồi về nước lúc đó người đầu tiên mà tôi nghĩ đến chính là cô ấy. Khi trở về rồi tôi muốn bên cạnh cô ấy mãi thôi muốn nói cho cô ấy nghe cảm xúc bao lâu nay của tôi. Nhưng nào ngờ cơ chứ tôi vì mẹ mà phải chấp nhận hôn ước với người con gái mà mình không yêu, tôi chỉ coi cô gái đó như em gái không hơn không kém...có phải chính vì điều đó mà khoảng cách giữa tôi và Như Nguyệt ngày một xa hơn. Nhiều lúc tôi tự hỏi rằng liệu Như Nguyệt có tình cảm giống tôi không??? Dù chỉ là một chút tình cảm nhỏ bé thôi...liệu trong trái tim cô ấy tôi là gì??

*****************

t/g: lâu lâu ms ngồi viết phần ngoại truyện này để khởi động đã 🐷 ngoại truyện viết có nhàm nhưng mong mina thông cảm sẽ cố gắng cải thiện cách viết hơn. Mong mina hãy cmt và ủng hộ nhiệt tình nha!!!♥♥♥♥

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.