Về đến lều,vừa lau mồ hôi cho cô nó vừa quay qua hỏi
- Đằng gốc cây kia có mấy bó củi đã được chuẩn bị,còn phần làm đồ đỡ để nướng và chẻ củi đốt là phần tụi mình. Đơn giải thích
- Vậy nướng cá ha? cô hỏi tụi nó. Nướng luôn 1 phần xiên que đem theo nữa
- Chuẩn tấu! Vệ Hậu la lớn
Tụi nó cười,Vương thì đi chặt củi,lấm tấm mồ hôi,Đơn thì 1 tay lau mặt cho Vương,một tay thì nghe điện thoại của Thơ tổng quản
- Gì đó má? con đang đi chơi mà
- Tụi con đi chơi hay đi đánh nhau vậy?
- Cái đờ mờ,làm gì có,đi chơi nè má
- Sao má nghe tin tụi con nghĩ học đi xử ai đó,tin đó tới cô Mai luôn
- Con chó nào sủa bậy ế?! Đang đi chơi mà
- Vậy có đứa chơi tụi con rồi đó,phao tin tụi con cúp học đi đánh lộn
- Má chém tụi nó cho con đi
- Cô Mai giận ko dạy luôn,má xin phép xuống phòng thầy mà ngồi ngay cầu thang nc với con nè
- Má tìm hiểu tụi nào đánh rồi kể lại cho tụi nó nghe để đính chín đi,còn tụi chơi tụi con để tụi con tính
- Ờ ờ
- Paiz má
~~~ Cúp máy,bên phía tổng quản ~~~
- Thơ * la lớn *
- Dạ? * giấu điện thoại *
- Em lên phòng trống với tôi * giận *
- Dạ * líu ríu *
Cô giận quá nên đi trước,nó tranh thủ xoá tất cả và tắt nguồn,trong lòng thì đang soạn sẵn câu trả lời ( cái này gọi là giận quá mất khôn)
Bước vô phòng với vẻ mặt ko thể lạnh hơn tiền nữa,nó nhìn mà toát mồ hôi
- Em là lớp trưởng mà vậy đó hả?
- im lặng
- Cô có cho sử dụng điện thoại ko?
- Dạ ko
- Em xin phép cô xuống phòng thầy mà phải ko?
- Dạ,em xin lỗi cô
- Em thấy có đáng bị phạt hay ko?
- Dạ..dạ có
- Leo lên bàn,lần này cô đánh 20 cây,lần sau thì em đừng có làm lớp trưởng nữa!
Nó từ từ leo lên bàn nằm xuống,lần đầu nó bị cô đánh nên rất sợ,mấy lần trước cô đều tha,lần này còn đòi cắt chức nó,lần này thảm thật rồi..Cô mở tủ lây cây roi,nhịp nhịp lên mông nó
Vút...Chót!
- Aaaa. nó bật dậy,xoa mông.Cô ơi đau lắm,cô tha cho em
- Nằm xuống nghe ko Thơ * La lớn đánh mạnh cây xuống bàn*
Nó sợ hãi cúi người xuống
Vút...Chót!
Vút...Chót!
Vút...Chót!
Vút...Chót!
Vút...Chót!
5 cây roi liên tiếp đánh xuống mông nó,nó nảy người,xoa lấy xoa để,mắt để ươn ướt
- Cô..đau quá cô ơi...Mông nó ngứa và rát cô cùng,lần đầu tiên bị đánh còn đau kinh khủng nữa
- Bỏ tay ra Thơ! Làm lớp trưởng mà ko noi gương cho bạn.
Vút...Chót!
Vút...Chót!
Vút...Chót!
Vút...Chót!
Vút...Chót!
Vút...Chót!
Vút...Chót!
Vút...Chót!
Xé rát cả da thịt nó lúc này là những lằn roi rơi xuống,mỗi roi là nó nảy người lên,người thì đổ mồ hôi,răng lúc nào cũng cắn chặt ko dám lên tiếng vì nó thấy cô đang rất giận,tay muốn đụng nhưng lại sợ cô
- Lớp trưởng này..Nói dối này..Em thấy có xứng đáng ko Thơ?
Cô rất thất vọng về nó,ko ngờ "tâm phúc" của cô lại nói dối cô để đi ra ngoài nghe điện thoại,cô nghĩ nó là tấm gương tốt,đâu ngờ nó làm cô buồn đến thế.Nghĩ vậy cô càng đánh mạnh tay
Vút...Chót!
Vút...Chót!
Vút...Chót!
Vút...Chót!
Vút...Chót!
....
Vút...Chót!
Vút...Chót!
Mông nó lúc này chi chít những lằn roi,nó khóc nấc,2 tay ôm mông nhìn thấy mà đáng thương
- Viết bản kiểm điểm nộp cho cô * cô đã bớt giận hơn *
- Dạ..Nó ôm cái mông nóng rát đi ra ngoài.
- Khoan,đưa điện thoại đây cho cô
- * nó thoáng chần chừ nhưng cũng đưa cho cô *
- Đứng ở đây viết,hết giờ mới được về lớp.
Nó cầm giấy đứng viết,1 tay viết 1 tay ôm mông nhìn thấy tội
Cô Mai mở điện thoại nó lên,cuộc gọi gần đây đã xoá hết,tin nhắn cũng ko còn gì,cô hỏi nó
- Em ra ngoài nc với ai?
- Dạ..em hỏi về tin tức đánh nhau ạ..
- Hay ha,rồi có phải tụi lớp mình đánh ko * cô có hơi lo lắng *
- Dạ ko phải cô,có đứa chơi ác..ạ
- Em có biết tụi kia đi đâu ko?
- Dạ ko biết ạ
Coi trừng mắt nhìn nó
- Em ko biết thiệt mà cô..
Cô ko nói gì,chỉ im lặng nhìn nó viết bản kiểm điểm,lúc này,trong lòng cô đang rất giận,lo lắng vì ko biết nó đi đâu,và nhớ cả nụ cười của nó.