Jennie ẵm Quân Kì lên nhà trêи, mẹ cô đã đi đâu rồi, chỉ con bà của cô ở nhà, thấy Jennie ẵm Quân Kì vào, máu trêи tay Quân Kì làm dơ quần áo của Jennie.
- Công chúa, thứ lỗi nó còn nhỏ.
Jennie bỏ qua lời nói sợ hãi đó.
- Phòng của đứa nhóc này ở đâu.
Bà cô dẫn nàng lên, đặt cho Quân Kì ngồi lên giường, rồi bác sĩ nhanh chóng chạy vào, tay Quân Kì sau khi được băng bó, thì không thể cử động vì cả hai lòng bàn tay đều đứt rất sâu, nhưng đứa trẻ này nãy giờ, sát trung vết thương cũng không rơi lấy một giọt nước mắt. Jennie có cảm giác bị lừa, có khi nào đứa trẻ đó lừa nàng không? Nhưng còn quá nhỏ để nghĩ đến như vậy. Đúng là con cháu tể tướng, gan rất to.
- Tên gì?
- Trước khi trả lời thì ta yêu cầu ngươi có thể xưng hô đầu đuôi không? Đến cả đứa trẻ như ta cũng biết lễ phép, sao người lại cục súc như thế? Thứ hai, ta tên là Loti. Thứ ba, ngươi tên gì?
- Lắm lời, Jennie.
- Lại cục súc, con người chẳng thể dạy dỗ.
Jennie mặc định là do nàng cắm cây kiếm xuống đất nên Quân Kì mới bị thương. Trong kì nghỉ hè, nàng xin ở lại Houtum Gia đút cơm cho Quân Kì vì nàng làm hai tay Loti bị thương. Trong khi, người hầu Houtum Gia đều có thể làm việc này, vốn Quân Kì cũng dễ chiều. Các bảo mẫu cũng rất thích Quân Kì.
- Lúc đầu thấy chị thật là khó ưa, giờ thì thật là sợ thương.
Quân Kì đang được Jennie ôm trọn trong lòng và hai con người này đang ôm chặt lấy nhau trêи giường.
Jennie là người sống hơi khép kín, nên cần phải kiên nhẫn tiếp xúc với nàng lâu mới có thể thấy được sợ yếu đuổi và trẻ con của nàng. Nhất là mẹ nàng, nhì là иɦũ ɦσα Aylant và bây giờ là Quân Kì.
- Trong cung chị rất nhiều hoàng tử đẹp trai tài giỏi, chị sẽ giới thiệu cho em, cưới họ hai chúng ta có thể sống gần nhau.
Bỗng nhiên Jennie lại muốn giữ Quân Kì cho riêng mình.
- Mẹ bảo em còn nhỏ lắm để nói chuyện này.
- Nhưng mà chúng ta có thể gặp nhau hằng ngày.
- Vậy thì lớn lên em sẽ lấy chị, cả hai chúng ta ở cạnh nhau suốt đời.
- Hứa đi.
Cả hai ngoắc ngón tay út với nhau, Quân Kì cười rất tươi, Jennie cũng mỉm cười, nàng cũng không biết hạnh phúc vì điều gì nữa. Hè năm Quân Kì 7 tuổi, Quân Kì vẫn tiếp tục xuất hiện, năm 8 tuổi vẫn tiếp tục xuất hiện, đến năm 9 tuổi không xuất hiện nữa.
Jennie cảm giác mất đi cái gì đó, Jennie đã quen đến hè sẽ được một cô bé tên Loti chọc cười, rời bỏ cung điện, không mặc tiền đồ của mình đến ở cạnh cô bé đó hết cả mùa hè, cùng nhau ăn, cùng nhau chơi, cùng nhau ngủ.
Đến năm 15, các công chúa sẽ được chỉ hôn, đầu tiên là để các hoàng tử và công chúa quen với nhau, tìm hiểu tránh sai lầm về sau. Nhưng Jennie từ chối hết tất cả, chẳng ai vừa mắt cả, tiền gì chứ, đẹp trai gì chứ, miệng lưỡi ngon ngọt, tên nào cũng nhạt nhẽo. Thái độ tức giận đuổi người có, im lặng làm các chàng trai nản cũng có.
Nhà vua hết cách đành tìm đến Aylant, bà kể rằng công chúa có tâm sự cho bà, một cô bé, đã ngoắc tay hứa hôn với công chúa, lí do công chúa chẳng để ai trong mắt ngoài cô bé đó. Nhà vua nhớ lại năm xưa, có những năm cứ đến hè nàng lại biến mất, nhà vua muốn gặp phải đến Houtum Gia. Mà có gặp được, công chúa cũng chỉ trong ngóng, sợ cô bé nào đó chờ đợi trêи phòng ngủ.
Nhà Vua thử đem hình ảnh của cô bé đó hiện giờ đến. Jennie thấy được mặt như tìm được cái gì đó đã mất của nàng. Liền không màn đúng sai, luật lệ, bắt phụ hoàng chỉ hôn cho nàng.
Ông cũng không ngờ, đứa con gái trưởng của mình lại thích nữ nhân, từ chối hết tất cả công tử danh gia vộng tộc chỉ vì cái ngoắc tay con nít đó.
— End FlashBack —
- Sau năm em 9 tuổi em lại không quay lại?
- Gia đình em gặp một biến cố, ba em nɠɵạı ŧìиɦ, mẹ em phát hiện, bà chạy ra khỏi nhà, chỉ xe tải trong đêm lao nhanh vì ngỡ không người, bà văng xa 20 mét. Mất rồi.
- Xin lỗi.
- Quá khứ không phải để trốn tránh, là để đối mặt.
Quân Kì mỉm cười nhẹ.
- Em yêu thật, yêu cô ấy thật, nhưng từ trước đến giờ, người em tự mình hứa hôn chỉ có chị.
- ...
- Em có từng nói với cô ấy hai chữ "sau này" em có nói với cô ấy từ "sẽ" nhưng cô ấy đến sau chị mới đúng.
- Rốt cuộc ai mới là người đến sau?
- Là...cô ấy, gặp cô ấy sau gặp chị, nhưng lại trao tim cô ấy trước.
- Lấy lại chưa?
- Kẻ cắp trái tim chưa chịu trả.
Hai tay Jennie áp vào má Quân Kì.
- Tôi trẻ con lắm, nên cái gì của tôi sẽ là của tôi. Cho em thời gian để quên cô ấy, không phải cho em thời gian để tiếc nuối và vương vấn.
- Em không muốn đôi chút chị lại tổn thương cô ấy, em tổn thương cô ấy đủ rồi, không ai được tổn thương cô ấy, ngay cả em, bây giờ em dành toàn tâm cho chị, không cần phải sợ nữa.