Cô Học Trò Lăng Nhăng

Chương 4



Vào tiết thể ɖu͙ƈ vẫn vậy, hôm nay là mục chạy bền, nữ 5 vòng nam 10 vòng. Nữ phải chạy trong vòng 2p30s.

– Lý Quân Kì!

Thầy thể ɖu͙ƈ gọi tên, thầy cũng thích nó lắm, nhưng chỉ thích theo kiểu thầy có ấn tượng với trò thôi nhaaa

– Thầy ơi, hôm nay em mệt lắm.

– Điểm 1 tiết, có suy nghĩ lại không?

– Ủa, một tiết? Chạy chạy.

Quân Kì đứng dậy vào vị trí với 2 bạn còn lại. 1 2 3! Go. Quân Kì đang dẫn đầu, hai vòng 30 giây, 3 vòng 43s,…

5 vòng 2p29s

– Hay ha, thiểu 2 giây thôi là 9 điểm. Lý Quân Kì 10 điểm, đi bộ đi cho ổn định nhịp tim.

– Dạ.

Quân Kì đi bộ đúng lúc cô Vân Quân chuyển tiết. Quân Kì không bỏ lỡ cơ hội nào cả, đi lại gần giữ chân cô lại.

– Cô Vân Quân ới~~~

– Gì đấy?

– Cô nhớ tối nay nha, cô muốn đi coi phim, mua sắm hay đi ăn?

– Cô đi đâu cũng được, có con là cô vui rồi.

– Ối giồi, nghe ngọt thế, vậy 6 giờ tối nay ở CGV cạnh trường nhoa~~~

– Ừm, cô vào lớp đây.

======

6 giờ tối đã đến, Lý Quân Kì đứng trước CGV chờ cô Vân Quân, loay hoay thì thấy bóng dáng quen thuộc đi tới.

– Xin lỗi em, trêи đường kẹt xe một chút.

Cô Vân Quân đang mặc một váy ngắn qua đầu gối, cùng áo hoodie trắng. Trẻ trung thế này, ra dáng tiểu thụ thế này, bởi vì Quân Kì đang mặc một áo sơ mi trắng cùng quần tây, cô Vân Quân cũng thấp hơn Quân Kì một chút nên nhìn rất đẹp đôi á.

– Chúng ta vào xem nhá.

Quân Kì chủ động nắm tay cô Vân Quân đi vào. Cô Vân Quân ý thức được liền đỏ mặt.

– Em coi phim gì thế?

– Là Valak đó.

– Cô không xem.

Nghe là xanh mặt ngay, dẫn gái đi coi phim thì phải coi phim mà chứ, còn lợi dụng được. Sau này lỡ yêu rồi thì hãy coi phim tình cảm.

– A

– Quân Kì chúng ta ra ngoài được không?

– Cô không xem nữa.

Quân Kì người ta đang thưởng thức chị Valak mà cô cứ tíu tít. Hết ôm tay lại chui vào hõm cổ. Đến chừng coi hơn nữa phim thấy tội cô quá nên đành đi ra thôi.

– Chúng ta không xem nữa, đi ăn nào.

– Giờ hơn 8 giờ rồi, ăn sẽ béo lắm.

– Béo khoẻ béo đẹp, đi thôi.

Nó dẫn cô tới một quán steak gần đó, đồ ăn ở đây tầm hạng trung, giáo viên lương bèo bọt ít khi nghỉ tới lắm. Riêng nó bị ba đi công tác bỏ rơi nên được chu cấp tốt lắm. Gia đình cũng không phải hạng thường.

– Cô gọi món đi.

Nó vô lăng à không ga lăng đẩy menu về phía cô.

– Ừm…thôi em gọi đi, cô trước giờ chưa ăn những món này bao giờ.

Quân Kì nhận lại menu gọi qua loa những món đứng đầu menu. Cô Vân Quân đang tập trung bấm điện thoại giải quyết công việc gì đó, Quân Kì bay từ chổ mình qua chổ cô đang ngồi.

– Em ghen với cái điện thoại của cô đó nha.

Quân Kì lại đưa mũi mình vào cổ cô, thưởng thức mùi mỹ nhân. Mùi hương đặc biệt của cơ thể đa phần là tập trung ở cổ, cổ mà càng trắng càng câu dẫn á.

– Cô còn công việc phải giải quyết mà.

– Đi với con còn công việc gì nữa chứ.

– Đi chơi với mấy người tui cũng phải kiếm cơm đấy.

– Vợ con, con nuôi, cô lo làm gì?

– Nè, ai vợ mấy người hả?

– Biết rồi còn hỏi, cô mà làm vợ con hao tâm tổn trí, con đem cô ra phanh thây đấy.

*Chụt*Ting*

Vừa hôn một cái vào má thì có tin nhắn liền đến.

“Ba con việc gấp phải bay qua Pháp, con tự lo nhé, chuyện quan trọng ba phải đi tận một tháng, đã chuyển vào tài khoản con 50 triệu, không ăn chơi bậy bạ đó”

Mừng không hết à, ba không về, cô ngồi ngay cạnh, ngại gì không chơi. Con cũng như ba thôi á, thứ phung tiền nhiều nhất vào đó chính là cho nữ nhân. Ba con mà, không giống nhau sao được.

– Cô muốn qua nhà em không?

– Qua đó làm gì?

– Ba em vừa bay qua Pháp, một tháng sau mới về, ở nhà một mình buồn lắm với nhà em rộng mà có mình em thôi à.

– Muốn làm gì tui thì có, cô mà sợ ai, sợ trời hay đất, tui là tui không có tin.

– Chị ơi~coi như em mặt dày van xin.

Quân Kì phà hơi nhẹ vào lỗ tai của cô Vân Quân, cô ngượng tận mang tai.

– Ừ.

– Gì chứ?

Cái này gọi là cố tình trêu.

– Không qua nữa.

– Thôi được rồi, em nghe rồi.

Hai người ăn uống xong Quân Kì bắt taxi cùng cô Vân Quân về nhà mình.

“Liệu có bị đem bán hay mất trắng đêm nay không ta? Ai chứ tiểu quỷ này nguy hiểm chết được” – suy nghĩ của cô Vân Quân.

Tới cửa nhà, cổng sắt lớn, bên trong là căn nhà lớn, bên phải là hồ bơi, phía trước còn có sân vườn. Quân Kì sống ở đây sao? Quân Kì lấy ra một cái thẻ, quẹt ngang một cái cửa sắt lớn liền mở. Cuộc sống này a? Xa hoa thế a?

– Em thường xuyên ở một mình trong nhà này sao? Nhìn ghê chết được, tôi không dám ở.

– Quen rồi chị ơi~ số em cô độc.

– Gọi bằng cô, trò ra trò, cô ra cô chứ.

Không lằng nhằng, Quân Kì kéo cô Vân Quân đi vào trong.

*Cạch*

Một nút bấm, đèn cả căn biệt thự xa hoa mở lên. Bỏ qua chi tiết nó dẫn cô thẳng vào phòng.

======

H thì có quá sớm không?!?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.