Cổ Kim Vô Nhất

Chương 22: 22: Tình




Một người khác cũng là xinh đẹp không kém, nàng khí chất cao quý đến cực điểm nhưng lại không phong hoa tuyệt đại, kinh tài tuyệt diễm mà là cao sang, quý phái và ung dung, hơn nữa còn pha lẫn một chút phong tình vạn chúng, kiều diễm mà ướt át.

Một thân màu ánh kim lấp lánh sườn xám cách tân hở đùi càng tôn lên sự cao quý và xinh đẹp của nàng.

Thân thể và dáng người của nàng cũng cực kỳ hoàn mỹ, khuôn mặt sắc sảo không còn chỗ nào để bắt bẻ.

Mái tóc màu vàng óng ánh lấp lánh, mi mục như họa, song nhãn màu vàng lấp lánh như sao trời, bờ môi anh đào căng mọng không phấn vẫn đỏ.

Hai cái ngọc thủ như được Thiên Địa khắc họa mà thành cực kỳ tỉ mỉ, linh hoạt, bộ ngực sửa cực kỳ sung mãn và to lớn, tròn trịa, vòng eo lả lướt không xương mà uyển chuyển, linh động uốn quanh.


Bờ mông cũng là bạo mãn không kém hơn bộ ngực sữa trước ngực mà cao cao vểnh lên như muốn người phạm tội.

Đôi chân dài thẳng tắp duỗi thẳng ra, bởi vì y phục nguyên nhân càng làm đôi chân càng thêm mê người, quyến rũ.

Mặc dù không bằng nữ nhân kia nhưng cũng không kém bao nhiêu.

Vẻ đẹp của nàng như tiên nữ từ trong tranh bước ra cực kỳ hư ảo, không chân thật, một khí chất cao quý đến mức làm vạn vật chúng sinh tự ti mặc hổ thẹn không bằng.

Lạc Vô Y luôn cảm thấy hai người này có chút quen thuộc nhưng nhất thời không nghĩ ra là ai.

Đột nhiên có một âm thanh vang lên làm hắn bừng tỉnh đại ngộ:- Đệ đệ, mới một lúc không gặp mà đã quên tỷ tỷ rồi sao?Đó là âm thanh của Cửu Thiên Kiều Ân!Nàng nói như vậy cũng là để hắn nhanh chóng nhận ra nàng, nếu không gọi hắn là Vô Y hắn còn tưởng các nàng là đám tù nhân của Tội Long Ngục muốn rượt theo hắn giết người đoạt bảo.

Người phát ra âm thanh chính là nữ tử y phục màu vàng nhạt, cũng chính là Cửu Thiên Kiều Ân.

Còn nữ nhân kia có lẽ là Chư Thiên Mị Diễm, hắn nhận ra nàng mặc dù chỉ mới gặp lần đầu, lúc trước gặp nàng toàn là mang mặt nạ.

Hắn có thể nhận định nàng là Chư Thiên Mị Diễm là vì nàng và Cửu Thiên Kiều Ân thường rất dính nhau, ở trong Tội Long Ngục các nàng có thể nói là như keo dính không rời.

Qua đó có thể thấy được quan hệ giữa các nàng thân mật đến cực điểm.


- Ta còn tưởng các nàng các trở về nhà của mình rồi chứ?Lạc Vô Y thật sự hơi bất ngờ nói, nghe hắn nói như vậy Cửu Thiên Kiều Ân liền phản bác trở lại, âm thanh có ý vị hơi kỳ lạ:- Nào có, bọn ta chỉ là đi khôi phục dung mạo của bản thân mà thôi, hơn nữa huynh còn nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau ta đã nói gì sao?Lạc Vô Y hơi nghi ngờ, sau đó bất đầu lục lọi lại ký ức của bản thân, trong 100 năm ở Tội Long Ngục hắn tiếp nhận kiến thức quá quá nhiều do được đám người kia dạy.

Khoảng mấy phút sau.

Lạc Vô Y có chút nghiêm túc nói:- Kiều Ân, nàng có từng thích hay yêu ta không?Cửu Thiên Kiều Ân chưa bao giờ được người khác hỏi một câu như vậy làm nàng có chút bỡ ngỡ cùng ngượng ngùng, nhưng nàng vẫn là đáp:- Trong suốt 100 năm ở cùng huynh nếu ta nói không có tình cảm thì là giả, nhưng ta vẫn chưa chắc chắn tình cảm của bản thân đối với huynh là tình cảm nam nữ hay tình cảm cảm kích khi huynh giúp ta thoát khỏi Tội Long Ngục.

- Nhưng tình cảm có thể bồi dưỡng, ta đã từng thề ai đưa ta ra khỏi Tội Long Ngục ta sẽ gả cho hắn, đây là lời thề của ta!Cửu Thiên Kiều Ân nói xong thì tâm tình bổng nhiên trở nên thanh thản dị thường, nói ra gánh nặng trong lòng của bản thân cực kỳ thanh thản cùng nhẹ nhõm a.

- Nàng nói như vậy cũng không sai, nhưng ta vẫn phải nói.

Tình yêu là một thứ dựa vào cảm giác, mà cảm giác này là cảm giác muốn bao che, bảo vệ, chinh phục, ở cạnh nhau, muốn người kia được vui vẻ, hạnh phúc, bình an, an toàn, đây là quan niệm của ta về tình yêu.

- Khi ta gặp nàng thì ta liền có cảm giác này, nhưng nó không mãnh liệt bằng Tâm Duyên, nếu như nói nàng là cảm giác ta muốn cứu vớt, muốn nàng được an toàn, vui vẻ, hạnh phúc, vậy thì ta đối Tâm Duyên đó là tất cả những thứ ta đã kể trên.


- Đối với ta mà nói, các nàng xuất thân như thế nào không quan trọng, nghèo cũng được, giàu cũng chẳng sao, thân phận có cao quý hay thấp hèn ta cũng mặc kệ.

- Thứ ta nhận định tình cảm đó chính là cảm giác, trong tình yêu của ta không có phân định những thứ kia, nói một cách khó nghe, cho dù nàng có bị vô số nam nhân ngủ qua thì chỉ cần ta có cảm giác mãnh liệt muốn bảo vệ nàng, chăm chóc nàng, muốn nàng được bình yên, vui vẻ, hạnh phúc thì ta sẵng sàng chấp nhận và đón nhận nàng làm thê tử của ta.

- Vả lại tương lai sau này của ta sẽ có rất rất nhiều nữ nhân bởi vì ta là người háo sắc, hạ lưu, phong lưu và hoang dâm đến cực điểm.

Các nàng đều là người xuất thân cao quý, sẽ không chấp nhận chuyện bản thân thờ chung một chồng nên là quên đi thôi.

- Chỉ có những người chịu được bản tính của ta và cho ta cảm giác muốn chinh phục, bảo vệ mới có thể trở thành một thê tử của ta, còn về thân phận của các nàng, ta không quan tâm!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.