Cổ Kim Vô Nhất

Chương 8: 8: Trẻ Con!




Lạc Vô Y tâm niệm khẩu quyết của Cấp Thấp Tiểu Mộc Thuật điều khiển bức tường mọc ra những bậc thang để hắn đi lên, như theo kiểu sát góc cùng tạo thành bốn chỗ như thế.

Lạc Vô Y hắn cũng biết được cách sử dụng công pháp là đọc thầm những khẩu quyết kia trong lòng hoặc là nói ra, thường thì là đọc thầm những khẩu quyết trong lòng.

Không lâu sau đó thì những bậc thang kia đã mọc ra hoàn thành, hắn không kịp chờ đợi mà chạy lên trên cầu thang, còn về lời nói của nam nhân kia thì hắn nghĩ cũng chẳng nghĩ, kệ hắn.

Khi hắn ló cái đầu lên rồi còn chưa kịp quan sát xung quanh thì một tiếng chíu vang lên làm hắn rụt đầu trở lại.

Trong mơ hồ hắn thấy được một thân ảnh giống như những khúc gỗ tạo thành với nhau nhưng lại cực kỳ linh hoạt.

Hắn tò mò không biết như thế nào liền ló cái đầu lên thêm một lần nữa, lần này có đến mấy tiếng chíu như thế làm hắn ngã xuống cầu thang.


Lạc Vô Y thầm hô một tiếng không xong, nếu thật bị ngã trên cao mười mấy mét xuống hắn không chết cũng gãy chân gãy tay a.

Đến lúc đó thì hắn thật không xong a.

Thế là hắn lấy hết can đảm của mình mà bét con mắt to ra nhìn, càng nhìn hắn càng sợ không biết làm thế nào, nội tâm hoảng một mảnh.

Đột nhiên nghĩ đến bản thân có Cấp Thấp Tiểu Mộc Thuật liền kinh hỉ, trong mắt hắn lóe lên một đạo quang mang.

Sau đó theo ý niệm của hắn mặt đất bên dưới liền mọc ra hai cách tay to lớn đỡ lấy hắn.

Cả cơ thể hắn đáp đất an toàn do được hai cách tay kia đỡ lấy, Lạc Vô Y vui mừng hớn hở như gặp được mùa, như từ cái chết sống lại.

- Sống rồi sống rồi, ta đúng là thiên tài mà!.

.

ha ha ha!Lạc Vô Y sau một hồi tự sướng cùng vui mừng thì hắn có chút nghiêm trọng mà hỏi Vô Thanh:- Vô Thanh, những người gỗ trên kia chính là cái gì? Tại sao nó lại bắn ta?Lạc Vô Y có cảm giác nếu không giết những người gỗ này thì đừng mong thực hiện kế hoạch " cướp bóc tài sản " của hắn.

Mà mục tiêu hắn cướp bóc chính là những thứ mà những Đại Năng kia để lại như là Truyền Thừa của Kiếm Đế.

Còn về tiền tài như ở Địa Cầu thì hắn đã không còn hứng thú.


[ Bọn chúng là Khôi Lỗi, là một loại hiểu theo cách ngài thì là người máy, người gỗ biết đi, biết hành động, biết tấn công,!.

còn tại sao bọn chúng lại tấn công ngài là vì ngài là tù phạm, còn bọn chúng là cai ngục của Tội Long Ngục ][ Nhận thấy tù phạm muốn bỏ trốn bọn hắn đương nhiên sẽ tấn công, thứ bọn chúng tấn công ngài chính là đạn pháo do người tạo ra nó cài đặt, thiết lập! ]Lạc Vô Y sắc mặt ngưng lại, ánh mắt có chút không thể tưởng tượng nổi nói:- Chẳng lẽ bọn chúng có linh tính, nhận biết khi nào có tù nhân muốn vượt ngục mới bắn?Qua Vô Thanh giải thích hắn đại khái cũng nắm bắt được một chút thông tin về Khôi Lỗi - cai ngục của Tội Long Ngục.

[ Bọn chúng chỉ là Cấp Thấp Khôi Lỗi không có ý thức, chỉ là hành động giống như người tạo ra nó đã thiết lập mà thôi, mà lý do cai ngục của Tội Long Ngục không phải là Chân Long mà là Khôi Lỗi là vì ở đây giống như cuộc sống của phàm nhân, mà phàm nhân trong mắt bọn chúng chỉ là giun dế đồ vật, bọn hắn cũng cực kỳ kiêu ngạo, chính vì thế nên mới không chịu đích thân cai quản tù binh trong Tội Long Ngục mà là dùng Khôi Lỗi thay thế, mà những kẻ trong này toàn là phàm nhân nên chỉ cần dùng Cấp Thấp Khôi Lỗi liền được! ]Vô Thanh giải thích một lèo vô cùng cặn kẽ như hiểu kiểu gì hắn cũng hỏi cho ra lẽ, hỏi cho ra mọi chuyện.

Lạc Vô Y hài lòng gật gật đầu, Vô Thanh càng ngày càng hiểu hắn a.

Nhưng đột nhiên hắn nghĩ đến cái gì liền cười vô cùng dữ tợn, đằng sau lớp mặt nạ kia là một nụ cười tựa như ác ma, lệ quỷ, ma quỷ đang thì thầm.

- Hì hì hì!.

[ ! ! ]Lạc Vô Y nghĩ đến đạn pháo làm hắn nghĩ ngay đến những loại súng mà trước kia hắn từng nhận biết.


Điển hình như là AK47, AWM, súng ngắn, súng trường, súng liên thanh, súng shotgun, súng tiểu liên, súng hắn tỉa, súng lục!.

Ở Tội Long Ngục toàn là phàm nhân không thể nào đọ lại sức mạnh của súng được, nếu sở hữu những loại súng này sẽ không phải hắn là bá chủ ở đây sao? Chỉ cần dùng súng bắn tỉa tiêu diệt hết Khôi Lỗi liền được a.

Với kiến thức khi hắn ở Địa Cầu có thể nói là vô cùng nhiều, chính bởi vì bản thân lúc nào cũng có thể chết nên hắn luôn tìm tòi những cái mới, những cái thú vị đối với hắn.

Sưu tầm và tìm hiểu các loại súng, các bản vẽ súng cũng là một trong những thứ mà hắn hứng thú.

Tưởng chừng như nó vô dụng nhưng không ngờ tại Tội Long Ngục lại phát huy tác dụng lớn như vậy.

Lạc Vô Y âm thầm cảm thấy may mắn khi lúc trước bản thân tìm tòi nhiều thứ mới lạ cùng vô ích nhưng thực chất lại có ích đến không tưởng!Vô Thanh nhận thấy ý định của hắn liền im lặng không nói gì, có chút bất lực đối với vị chủ nhân này!Quá trẻ con!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.