Edit: kaylee. Beta: Maria Nyoko + Công tử hào hoa.
Tịch Tư cần thận nhìn lại một lần, anh xác định mình không có nhìn lầm, anh nhìn tên tuổi diễn viên ở phía trên, anh chỉ vào bộ phim ‘Cuối đường’, nói: “Tôi đặt cược tất cả vào bộ ‘Cuối đường’ này.”
Người đàn ông có mái tóc màu nâu nghe vậy liếc mắt nhìn, anh ta hoảng sợ nói: “Tịch Tư, cậu nhất định phải đặt hết vào bộ phim này sao? Điện ảnh nước Z vẫn luôn là khu vực ít người chú ý, cho dù cậu có nhiều tiền hơn nữa cũng không cần ném đi như vậy.” Việc này có khác gì ném tiền vào trong nước đâu chứ?
“Tôi cá là bộ phim bom tấn ‘Mặt nạ ngoan cố’, phim điện ảnh xuất sắc nhất đạt giải Kim hòe năm nay nhất định là nó. Gần đây tôi đang thiếu tiền, Tịch Tư muốn đưa tiền cho tôi, các cậu cũng không nên ngăn cản cậu ta.” Một người đàn ông khác mở miệng trêu trọc, hai chân anh ta bắt chéo, giơ ly rượu đỏ về phía mọi người ra hiệu, một bộ dáng nắm chắc thắng lợi trong tay.
Người đàn ông có mái tóc màu nâu là Hải Thập Tư, không để ý đến sự trêu tức của bạn tốt Aaron, anh ta vẫn còn đang nhìn Tịch Tư: “Cậu hãy suy nghĩ kỹ một chút. Bây giờ vẫn còn thời gian.”
Tịch Tư lắc đầu: “Không, tôi chọn bộ phim này.” Làm sao bọn họ có thể hiểu lý do anh chọn bộ phim này, anh chỉ biết đây là phim của Ngôn Nại, bất kể là tốt hay xấu, anh đều hỗ trợ không điều kiện, kết quả có đạt giải hay không không quan trọng. Chuyện bên trong gia tộc của anh đã xử lý sắp xong rồi, anh muốn Ngôn Nại ở cùng với anh, nhất định phải cho cô một hoàn cảnh sống ổn định. Tính chất của gia tộc Bố Á Nặc không thể thay đổi nhưng anh có thể đảm bảo những chuyện trong gia tộc không ảnh hưởng đến cô.
Hai bộ phim thành công nhất tại Liên hoan phim quốc tế An Nạp Tư là ‘Cạm bẫy của anh’ và ‘Mặt nạ ngoan cố’, đều do đạo diễn nổi tiếng sản xuất, lúc Liên hoan phim An Nạp Tư còn chưa diễn ra, cũng đã chiếu phim ở các nước khác rồi. Không giống phim ‘Cuối đường’ chỉ chiếu ở trong nước, Ngôn Nại muốn lợi dụng bình chọn phim ở Liên hoan phim lần này để có cơ hội chiếu phim ở nước ngoài.
Bọn Tịch Tư đều ngồi quan sát trước màn hình, trong bốn người chỉ có Tịch Tư đặt toàn bộ vào bộ phim ‘Cuối đường’ nước Z tiến cử, ba người kia đều xem trọng ‘Mặt nạ ngoan cố’ của nước R, chỉ là Hải Thập Tư vẫn cược ‘Bẫy rập của anh’. Mấy người vừa nhìn lễ khai mạc Liên hoan phim An Nạp Tư, vừa trò chuyện đầu tư buôn bán, Tịch Tư không nghe nội dung bọn họ nói, anh một mực chú ý minh tinh các nước đi qua trên thảm đỏ. Khi anh thấy Ngôn Nại xuất hiện trước ống kính, hai mắt lập tức không chớp một cái, nhìn chằm chằm vào Ngôn Nại. Ngôn ngữ nước Z nói người phụ nữ của mình gọi là nàng dâu, Ngôn Nại chính là nàng dâu anh nhận định, chỉ là nàng dâu à, lưng của em có phải quá lộ rồi không, một mảng lớn da thịt trắng như tuyết sáng chói hai mắt anh.
“Theo nhiều nhận xét nói rằng phụ nữ phương Đông tràn ngập cảm giác ý vị thần bí, đây đúng là búp bê phương Đông tinh xảo xinh đẹp, mắt to sáng ngời kiều mị, dáng người nhỏ nhắn hấp dẫn, da thịt trắng noãn, phụ nữ trong cảm nhận của tôi chính là dáng vẻ này.” Brady cũng nhìn thấy người đẹp phương Đông trên thảm đỏ, bình thường anh rất ít tiếp xúc với phụ nữ phương Đông, đột nhiên nhìn thấy làm anh ta có cảm giác rất mới mẻ, bản tính hoa hoa đại thiếu gia lập tức phát tác.
“Phụ nữ trong cảm nhận của cậu quá nhiều, dáng vẻ nào chẳng có.” Hải Thập Tư xì mũi coi thường.
“Hiện tại không giống, tôi cảm thấy tôi vừa thấy cô ấy đã yêu rồi, tôi bị cô ấy hấp dẫn, ca ngợi nữ thần của tôi!” Brady nghiêm nghị nói, anh thật sự rất nghiêm túc, tại sao không có ai tin tưởng anh vậy, anh hoa tâm, hoa tâm là bởi vì không có gặp được người phụ nữ anh thật sự yêu thích, chính vì không gặp được, cho nên anh mới càng không ngừng tìm kiếm chân mệnh thiên nữ (cô gái trời định) của mình trong đám phụ nữ. Anh cảm thấy lúc này anh thật sự đã gặp được, tiểu thiên sứ đã bắn mũi tên tình yêu về phía anh, nhịp tim anh tăng tốc.
Ba vị khác đang ngồi đó cũng không để lời nói của anh ta vào trong lòng, tốc độ đổi bạn gái của anh ta vốn là mấy ngày thay một lần, mỗi lần bọn họ nhìn thấy bạn gái theo bên người anh ta đều không giống nhau. Tịch Tư không nghe được lời nói của hai người Brady và Hải Thập Tư, nếu không nhất định là anh sẽ hung hăng cảnh cáo Brady một trận.
Trong Liên Hoan Phim, tiêu điểm chủ yếu của đại chúng là biết được bộ phim nổi danh đạt giải thưởng, hoặc là diễn viên quan trọng, cùng với đạo diễn nổi tiếng có kinh nghiệm phong phú. Đối với giải thưởng lớn Kim Hòe cuối cùng của An Nạp Tư đúng là Ngôn Nại rất mong đợi, cô hi vọng ‘Cuối đường’ có thể đạt được. Cô biết điện ảnh nước Z yếu kém, tài lực kỹ thuật phim điện ảnh không bằng các nước lớn phương Tây, nhưng cô vẫn ôm hi vọng, nếu ‘Cuối đường’ vào vòng trong rồi, không nhất định là không tranh được. Binh sĩ không muốn làm nguyên soái không phải binh sĩ tốt, Ngôn Nại tin tưởng vững chắc ‘Cuối đường’ sẽ đoạt giải đấy.
Cuối cùng phim ‘Cuối đường’ của nước Z thành công đoạt được giải thưởng Kim Hòe dành cho phim điện ảnh xuất sắc nhất, Phong Lăng Khiên cũng đoạt được giải đạo diễn xuất sắc nhất. Ngôn Nại được như ý nguyện, cô đang suy nghĩ lần đoạt giải này có phải vì có thêm hào quang của nhân vật chính Dung Quý Hàn hay không? Lí do ‘Cuối đường’ có thể lấy được giải thưởng bình chọn rất đơn giản, bởi vì trong ‘Cuối đường’ có yếu tố quốc tế hóa dày đặc, chủ đề là kêu gọi con người chú trọng bảo vệ môi trường sinh thái, trong phim còn thể hiện sự hỗ trợ lẫn nhau của nhân dân các quốc gia, cuối cùng trong ngày xảy ra tai họa lớn có thể diệt vong bọn họ cùng nhau vượt qua, con người đã chiến thắng tai họa. Bộ phim cũng thể hiện truyền thống văn hóa của nước Z, làm cho người phương Tây cảm thấy hứng thú với võ thuật kungfu. Trong Liên hoan phim từng có không biết bao nhiêu phim về tai họa tới dự tuyển, nhưng trong phạm vi nhỏ, ngụ ý cũng không sâu xa như thế, ‘Cuối đường’ là lời nhắc nhở với cả nhân loại.
Không chỉ có hai người Dung Quý Hàn và Phong Lăng Khiên đang đợi kết quả nhận giải, bọn họ vẫn còn đang tìm kiếm bên hợp tác. Nghĩ tới ‘Cuối đường’ có thể có thành tích tốt ở phòng bán vé trên thị trường nước ngoài, người muốn hợp tác không thể thiếu.
Bọn Ngôn Nại còn chưa trở về nước, tin tức ‘Cuối đường’ giành giải thưởng ở Liên hoan phim An Nạp Tư đã truyền về nước, trên dưới cả nước là một mảnh xôn xao, đạo diễn Phong Lăng Khiên thiên tài còn giành được giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất, cuộc đời đạo diễn của ông ta nâng lên một tầm cao mới.
Công ty Ngôn thị bởi vì chuyện lần trước mà bị thiệt hại nghiêm trọng, nguyên khí tổn thương nặng nề. Người ngoài đều chờ đợi nhìn Ngôn thị không gượng dậy nổi, Ngôn Nại mới nhận chức tổng giám đốc Ngôn thị, bọn họ lại càng không để một cô nhóc vào mắt. Chỉ với thời gian hơn một năm không ngờ rằng Ngôn thị trong tay cô, lại phát triển lần nữa, khuynh hướng phát triển rất mạnh mẽ, đã cách xa những người cùng ngành. Lời nói của ông cụ Diệp rất đúng, Ngôn Nại so với Ngôn Húc Dương càng kiên quyết và gan dạ sáng suốt hơn. Ngôn Húc Dương dám quăng hơn một trăm triệu quay một bộ phim sao? Hắn ta có từng nghĩ phát triển sự nghiệp điện ảnh nước Z ra bên ngoài không? Ngôn Húc Dương đương nhiên có nghĩ tới, nhưng mà hắn ta không có kế hoạch, cho nên cũng chỉ suy nghĩ một chút thôi.
‘Cuối đường’ thành công, làm cho đám thương nhân phát hành phim ảnh trong nước thấy được hi vọng, điện ảnh nước Z vẫn có năng lực tiến vào chiếm giữ thị trường điện ảnh quốc tế.
Những nghệ sĩ gió chiều nào theo chiều đó rời công ty Ngôn thị, bây giờ kẻ nào cũng hối hận tím cả ruột, bọn họ có thể quay về hay không? Ngôn thị đưa ra bộ phim truyền hình nhiều tập ‘Thanh sinh’ cũng rất sôi động, diễn viên đều là người mới, chứng kiến bọn họ nhận được lời mời của các tờ báo, còn có thông báo không đếm hết từ bên trên, mấy kịch bản tiếp theo đặt trước mặt bọn họ chờ bọn họ chọn lựa, những nghệ sĩ kia vô cùng ao ước ghen tỵ, có mấy người nhịn không được còn nói lời chua chát.
Sau Liên hoan phim quốc tế An Nạp Tư, trong thẻ của Tịch Tư nhiều hơn một số tiền, là số tiền ba người kia thua cược. Anh ưu nhã đứng dậy rời đi trước mặt bọn họ, anh còn muốn đi tìm nữ chính bộ phim – Ngôn Nại, trên poster tuyên truyền ‘Cuối đường’ khuôn mặt cô dơ bẩn đầy bụi đất, chỉ có thể nhìn thấy rõ là đôi mắt của cô, vừa đen vừa sáng, tin tưởng kiên định. Bên cạnh cô là Dung Quý Hàn cao lớn anh tuấn, anh trực tiếp bỏ qua anh ta.
Ngôn Nại đang thỏa thuận hợp tác cùng mấy nhà kinh doanh phát hành ‘Cuối đường’ ở các quốc gia khác, sau khi thỏa thuận xong cô mới về nước, chuẩn bị dịch ‘Cuối đường’ thành ngôn ngữ của một số nước, trước mắt ‘Cuối đường’ chỉ có hai ngôn ngữ, chất lượng dịch rất quan trọng, nếu không tốt người nước ngoài xem phim sẽ có cảm giác ông nói gà bà nói vịt, làm cho khả năng lý giải và sức cuốn hút của bộ phim giảm xuống.
Ngôn Nại quyết định sắp tới cô phải nghỉ ngơi một thời gian ngắn, sau khi phim nhận được giải thưởng, cả người cô cũng thả lỏng rồi, cô muốn ở nhà chăm sóc con trai, cô thật không phải là một người mẹ tốt, bình thường có quá ít thời gian cùng nó rồi, thật may người trong nhà cũng đón nhận nó, vô cùng thương yêu nó. Đặc biệt là Ngôn phu nhân, trước kia bà không đi ra ngoài, mỗi ngày ở nhà chăm Đán Bao Tử.
Cô còn đồng ý quay một bộ phim của một đạo diễn trong công ty, nhân vật cũng chọn lựa xong rồi, sau bởi vì quay ‘Cuối đường’ mà bỏ qua một bên, cô đã có một chút kinh nghiệm quay phim, hiện tại diễn vai nữ phụ đó hẳn không có vấn đề gì, phần diễn của cô trong bộ phim này cũng không nhiều.
Rất nhiều nhà truyền thông tòa soạn đều đang tìm Ngôn Nại, muốn phỏng vấn cô, cô vẫn ở nhà đi theo phu nhân học chăm con như thế nào, vốn không biết những chuyện này. Cô nuôi Đán Bao Tử năm tháng ở nước ngoài, quá trình có chút phức tạp, rất nhiều phương thức cô đều không đúng, lúc ấy cô rất buồn bực vì Đán Bao Tử lại thích khóc, bây giờ nhìn lại hẳn là chịu sự tàn phá của cô. Trước khi sinh con cô chưa từng nghĩ dạy con phải chú ý nhiều như vậy, mấy lần cô nuôi động vật nhỏ cũng nuôi rất tốt, không có đạo lý cô tỉ mỉ che chở đứa nhỏ lại không tốt. Quả nhiên là tưởng tượng rất đầy đủ, thực tế rất khác nhau, thật may là cô bị ba Ngôn gọi về nước nếu không Ngôn Đán rất đáng thương. Cô nói xin lỗi với Đán Bao Tử, cô tuyệt đối không phải cố ý.
Vì tăng cường hình tượng của công ty Ngôn thị, ba Ngôn cho Ngôn Nại an bài một tổ chuyên mục phỏng vấn ở đài truyền hình. Bây giờ Ngôn Nại là một người nổi tiếng rồi, bạch phú mỹ có hay không? Tuổi trẻ tài cao có hay không? Giá trị con người quá mười vạn có hay không? Xuất ra một bộ phim liền đoạt được giải thưởng phim điện ảnh xuất sắc nhất của Liên Hoan Phim An Nạp Tư, đưa sự nghiệp điện ảnh nước Z ra thị trường nước ngoài, cũng đạt được thành tích tốt.
Ngôn Nại lấy thân phận tổng giám đốc Ngôn thị đi vào nơi phỏng vấn diễn bá (biểu diễn + truyền bá), dưới đài cũng không thiếu người xem. Người dẫn chương trình Lâm Duy tiến hành phỏng vấn cô đã sớm chuẩn bị ổn thỏa rồi.
Đầu tiên Lâm Duy nói lời dạo đầu với chuyên mục phỏng vấn lần này, giới thiệu rõ ràng rành mạch một lần thân phận của Ngôn Nại. Sau đó, dưới đài vang lên một tràng tiếng vỗ tay.
Lâm Duy và Ngôn Nại nhìn nhau mà ngồi, hai người đều xinh đẹp. Khuôn mặt Lâm Duy như vẽ, thanh lệ khó tả, tóc ngắn ngang tai, chững chạc hào phóng, ở trên người cô ấy có thể nhìn thấy ba chữ tài – trí – mỹ. Dung mạo Ngôn Nại kiều mỹ xinh đẹp, một đôi mắt trong veo như nước làm cho người ta nhìn chăm chú,trên người cô tản ra khí chất điềm tĩnh thanh nhu (trong suốt + nhu hòa), thanh nhã lại hàm súc, rất có cảm giác thanh thủy xuất phù dung, chính là nét đẹp cổ điển.
Lâm Duy bắt đầu phỏng vấn cô: “Lúc đầu cô nghĩ thế nào mà muốn quay bộ phim ‘Cuối đường’ này?”
“Lúc tôi vừa tiếp nhận Ngôn thị, quen thuộc thị trường điện ảnh trong nước, phát hiện Liên hoan phim quốc tế không có phim của nước tôi, cảm thấy chuyện này rất không khoa học, sau đó tôi muốn quay một bộ phim đi tham gia bình thưởng.” Lời Ngôn Nại nói là sự thật.
“Vương Đào Tử trong ‘Cuối đường’ rất thiện lương dũng cảm, là một nhân vật đáng yêu rất sinh động, bởi vì cô rất yêu thích nhân vật này, cho nên mới nhận diễn sao?” Lâm Duy lại hỏi, với thân phận của Ngôn Nại, nếu như không phải chính cô yêu thích, cô có thể không đi diễn.
Ngôn Nại nghĩ đến nguyên nhân lúc đầu cô đi đóng phim, cô có chút buồn cười. “Nhất thời xúc động, lúc đó tôi rất sợ diễn viên làm sụp đổ nhân vật.” Cô nhất thời xúc động muốn so tài với Dung Quý Hàn, chứng minh cô có thể vừa làm tổng giám đốc, vừa có thể đóng phim.
Lâm Duy hỏi Ngôn Nại một loạt các vấn đề về cách nhìn đối với điện ảnh của thị trường trong nước, làm sao để nắm chắc hướng đi của điện ảnh quốc tế, điện ảnh nước Z phải làm sao mới được nước ngoài tiếp nhận. Ngôn Nại thẳng thắn trả lời tất cả, Ngôn thị lại không có ý định ăn một mình, có năng lực cũng có thể đẩy ra thị trưởng nước ngoài, có thể để cho điện ảnh nước Z ở trên thị trường quốc tế cũng có thể trở thành một phần tử chủ lưu, đối với mọi người đều tốt.
Kết thúc phỏng vấn trên phương diện kinh tế, Lâm Duy hỏi Ngôn Nại vấn đề cá nhân.
“Phần lớn những cô gái ở độ tuổi này vẫn còn đến trường đại học đọc sách, ở cùng bạn bè cùng tuổi. Ngoài xử lý việc của công ty cùng đi học, ngày thường cô thích làm những gì?”
“Thích xem sách.” Sách kinh doanh, sách ngành nghề, sách tiểu thuyết…. Cô đều xem.
…. Sau đó đều là hình thức một người hỏi một người đáp, đằng sau nụ cười ưu nhã Lâm Duy đã gần như muốn phát điên, phần sau lần phỏng vấn này giống như nhân viên tư liệu hỏi thăm người làm bản kê khai, bản kê khai như sau:
Nhân vật: Ngôn Nại; yêu thích: đọc sách; người thích nhất: người nhà; chuyện sợ nhất: một mình ở trong bóng tối; loại hình bạn trai lý tưởng: biết làm món ăn ngon, việc nhà toàn năng….
Cuộc sống của Ngôn Nại đều rất bình thường, cô cũng vui vẻ với cuộc sống qua ngày này, sau khi cô xuyên qua đến thế giới tiểu thuyết này, mỗi ngày đều có sóng gió bốn bề, thường xuyên sợ vô cùng lo sợ. Loại hình bạn trai lý tưởng là do cô thuận miệng nói, cô nấu cháo dinh dưỡng cho Đán Bao Tử ở phòng bếp, cuối cùng cháo nấu đến thảm hại, bất kể là nhìn từ bề ngoài, hay là mùi vị. Lâm Duy châm chọc, thật ra không phải cô muốn tìm bạn trai, phải nói là người làm nam mới đúng.
Anh trai Ngôn Diễn đính hôn với Phương Đình Na, người nhà hai bên nói chờ năm sau Đình Na tốt nghiệp, hai người sẽ kết hôn. Ngôn Nại cảm thấy vui mừng từ trong tâm. Ba Ngôn chia sẻ công việc ở công ty với Ngôn Nại, sau khi thân phận của Clarence lộ ra, quan hệ của hắn ta và ba Ngôn trở nên tế nhị, ba Ngôn thường quan tâm hắn, hai người có chút bộ dáng của cha con.
‘Cuối đường’ rất thành công ở phòng bán vé nước ngoài, công ty Ngôn thị thành công trở thành công ty đứng đầu trong ngành, rất nhiều công ty nước ngoài tìm Ngôn thị hợp tác quay phim, nghệ sĩ dưới cờ Ngôn thị, có mấy người đã thân với hàng ngũ minh tinh điện ảnh quốc tế rồi, Tào Hành là người thứ nhất, Ngôn Nại là người thứ hai. Ngôn Nại đơn thuần là vì Vương Đào Tử trong ‘Cuối đường’ mà gặp may, người nước ngoài đánh giá cô giỏi vô cùng. Ngôn Nại nhận đóng phim cũng không nhiều, bây giờ cô lấy việc học làm chủ, khổ hạnh nghiên cứu tri thức sách học.
Sau khi thoát khỏi nội dung cuốn tiểu thuyết ban đầu, bởi vì Dung Quý Hàn là một trong những cổ đông của Ngôn thị, thỉnh thoảng anh ta cũng nhận quay mấy bộ phim, cô và anh ta cũng thường đụng nhau, cô đã không còn loại cảm giác áp lực khi đứng trước mặt anh ta như trước. Ở chỗ anh ta biết được, Đàm Tuyết Thần chết rồi, nguyên nhân cái chết là hút quá nhiều ma túy. Cô không có suy nghĩ nhiều, chuyện của bọn họ tốt nhất là cô không nên tham dự vào, có lẽ Đàm Tuyết Thần vẫn là như tiểu thuyết miêu tả, chính là bị cô hại chết.
Lúc Đán Bao Tử sắp đầy ba tuổi, Ngôn Nại với tư cách là trao đổi sinh của trường, cô muốn đi nước E du học một năm. Cô tự nhiên vẫy tay chào tạm biệt người nhà, một người rời đại học L đi nước E xa lạ, cô vốn là muốn mang Đán Bao Tử đi, Ngôn phu nhân và ba Ngôn nhất trí phản đối, ngay cả Clarence cũng không đồng ý.
Bởi vì thân phận đặc biệt của Ngôn Nại, vì hoàn cảnh học tập có thể yên tĩnh một chút, Ngôn thị có quan hệ hợp tác với công ty ZGC ở nước E, bọn họ cấp cho Ngôn Nại một chỗ ở. Ngôn Nại đi gặp chú Paul, theo địa chỉ ông cho, cô tìm được nhà cô sẽ ở trong một năm này, hẳn là một tòa nhà hiện đại, cô rất bình tĩnh ở dưới.
Ngày hôm sau Ngôn Nại lại nhờ chú Paul tìm giúp cô một người quản gia. Căn nhà lớn như vậy mỗi ngày lại cần quét dọn, còn có gần chỗ này không có quán cơm, ở trường không có lớp, cô ở nhà thì cần một người giúp cô xử lý ba bữa cơm. Trong nhà đều là Ngôn phu nhân và bác quản gia sắp xếp hết mọi chuyện, là thói quen của cô, hiện tại vừa ra ngoài không ai xử lý những việc này, cô đã cảm thấy khó khăn.
Một buổi chiều, Ngôn Nại ở nhà chờ chú Paul tìm đến một người quản gia, nói là hai giờ chiều sẽ đến. Đúng hai giờ tiếng chuông cửa vang lên, Ngôn Nại biết là quản gia của cô đến, chú Paul cho quản gia thẻ chứng minh thân phận, cho nên quản gia có thể đi vào chung cư cao cấp này.
Ngôn Nại mở cửa, đứng ở cửa chính nhà cô là một người con trai trẻ tuổi, trên người anh mặc một thân tây trang màu đen, nghiêm cẩn lại không mất ưu nhã, tóc ngắn màu đen lởm chởm, gương mặt tuấn tú đẹp trai mang theo nụ cười ấm áp ôn hòa. Để cho Ngôn Nại để ý chính là cặp mắt màu xanh kia rất giống với Đán Bao Tử, rất thuần túy và tinh khiết, rất sạch sẽ.
“Ngôn tiểu thư ngài khỏe chứ, tôi là quản gia của cô, tôi tên là Tịch Tư.”