‘’Cha!’’ Tô Lôi giận, ‘’ Không thử làm sao biết! Con sẽ không dễ dàng chết tâm như vậy!’’
Tô Đông Tài thở dài, không nói gì nữa.
Buổi tối chính là thời gian tốt nhất cho các công tử tiểu thư cuồng hoan( vui vẻ đến điên cuồng).
Mỗi người trong Tô gia đều tự tìm thú vui riêng cho mình.Nơi phồn hoa, ngợp trong vàng son.
Chỉ có Tô Lô, sau khi ăn cơm xong vẫn ngây người trong phòng.Từ nhỏ đến
lớn, cuộc sống của cô vĩnh viễn 3 điểm trên một đường thẳng.Đến trường,
ăn cơm, ngủ.Cô một chút cũng không hiểu rõ thú vui của người có tiền,
đồng thời cô cũng chưa bao giờ nghĩ chính mình là một phần tử trong gia
đình có tiền.
Điện thoại cả đêm đều rung, Tô Lô ngây ngốc nhìn chằm chằm màn hình lóe lên.
Thời điểm 11h, màn hình rốt cục tối xuống không còn sáng.Tô Lô thở hắt,
phủ thêm áo khoác xuống lầu uống nước.Từ phòng bếp lúc đi ra phải qua
đại sảnh, nghe được điện thoại bàn vang lên, người hầu tiếp, hai giây
sau khúm núm cúp điện thoại.Sau đó liền hướng thẳng lầu trên, một bên
chạy một bên khẩn trương kêu:’’Lão gia, trợ lý của Lâm Hạ Thiên tiên
sinh từ tập đoàn Trọng Mộc gọi điện đến, hắn nói muốn chúng ta lập tức
đem vấn đề vận hành các luồng tài chính nói rõ chi tiết cho bọn họ!’’
Tô Đông Tài nghe được rất nhanh liền từ trong phòng ngủ đi ra, vội vàng
xuống lầu.Áo khoác trên người hắn là tiện tay phủ thêm, tóc cũng có chút bừa bộn, hiển nhiên vừa rồi đã muốn ngủ.Lúc này nghe nói trợ lý Lâm Hạ
Thiên gọi điện thoại đến, một bên nói thầm đều đã trễ như vậy tại sao
không lý do tự dưng muốn xem cái gì chi tiết, nhưng bên kia cũng không
dám trì hoãn một phút đồng hồ, lập tức liên lạc cho quản lý kinh doanh
công ty tương quan, sửa sang lại tư liệu, sau vài cuộc điện thoại ngay
cả không khí cũng không dám hít, trước tiên gọi lại cho trợ lý Lâm Hạ
Thiên, nói rõ đã gửi bản fax chi tiết qua.
Tô gia sau một phen sôi trào, Tô Lô trở lại gian phòng.
Do dự vài giây, không có cách nào, chỉ có thể cầm lấy điện thoại tìm dãy số quen thuộc vừa mới gọi.
Lâm Hạ Thiên thanh âm trầm thấp:’’Vì cái gì không tiếp điện thoại của anh?’’
‘’…’’ Tô Lô không biết như thế nào đáp lại.
Lâm Hạ Thiên nắm chặt điện thoại:’’Là không phải anh lại làm ra việc gì
chọc em tức giận chứ? Nếu đúng như vậy, thỉnh cầu em trực tiếp nói cho
anh biết, anh thực sự là không biết rõ chuyện gì xảy ra’’
Tô Lô cũng nắm chặt điện thoại:’’Không có…’’
Trong thanh âm của Lâm Hạ Thiên đè nén lửa giận:’’Tô Lô, không nên như
vậy khảo nghiệm chỉ số thông minh của anh được hay không? Đối với em,
chỉ số thông minh của anh một chút cũng không dùng được’’
‘’…’’
‘’Anh vẫn luôn cố gắng muốn hiểu rõ trong lòng em nghĩ cái gì, nhưng cho tới bây giờ đều nhìn không ra’’
Một góc ga trải giường bị Tô Lô siết đến nhàu nát.
Lâm Hạ Thiên hít thở sâu một hơi, tận lực ổn định tâm tình của mình:’’Nói cho anh biết, em là sao vậy?’’
‘’Em…’’ Tô Lô cũng không biết lúc đó mình khó chịu cái gì.Chính là chán ghét bộ dạng của hắn (edit: hình như chị Lô ghen với 2 cô chị kia khi muốn cướp anh Thiên thì phải nên giận dỗi ko thèm nghe điện thoại.hè hè)
‘’Nói chuyện!’’ Lâm Hạ Thiên cảm giác mình đã ở trạng thái gần như vô
lực, ‘’ Tối nay rốt cuộc làm sao vậy? Vì cái gì không tiếp điện thoại
anh?’’
‘’Em…Ngủ..’’ Tô Lô lấy tạm lý do chống đỡ.
‘’Ngủ?!’’ Lâm Hạ Thiên một phen quăng bóp tiền trong tay,’’Em hơn 7h đã
bắt đầu ngủ?! Anh như thế nào vẫn không biết em còn có thói quen ngủ sớm như vậy’’ ( edit: một chi tiết nhỏ nhưng khá cảm động ai để ý sẽ biết vì sao anh Thiên lại cầm bóp tiền ^ ^)
Tô Lô không lời nào để nói.
Lại là trầm mặc! Hắn ghét nhất chính là cô trầm mặc! Lâm Hạ Thiên đối với microphone rống:’’Tô… Lô!!’’
Mũi Tô Lô chua xót:’’ Thật xin lỗi…’’
Lâm Hạ Thiên hận không thể bóp nát di động:’’Anh không cần xin lỗi! Anh muốn biết em suy nghĩ cái gì!’’
Tô Lô xoa xoa khóe mắt:’’Em…Em suy nghĩ… Chúng ta suýt chút nữa là không thể ở cạnh nhau…’’
Nghe được thanh âm nghẹn ngào đang cố nén, Lâm Hạ Thiên đau lòng, tức
giận lập tức biến mất:’’ Vì cái gì đột nhiên nghĩ như vậy?’’
‘’Đúng vậy cứ như thế mà cảm thấy…’’ Tô Lô đem mặt chôn ở giữa hai đầu gối, thanh âm thật thấp.
Lâm Hạ Thiên giờ phút này thật sự rất muốn vọt tới bên người Tô Lô ôm chặt cô, sau đó thật tốt căn môi cô một trận.
‘’Tô Lô…’’
‘’…’’
‘’Anh một mực vẫn luôn ở bên cạnh em.Chỉ cần em chịu ngẩng đầu nhìn thẳng vào anh, em sẽ biết rõ kỳ thật chúng ta rất gần nhau’’
Tô Lô nắm chặt bắp chân của mình, nước mắt tràn mi, nước mắt xuyên qua quần áo thấm vào trong, vô thanh vô tức.
Lâm Hạ Thiên đã kiên nhẫn trở lại.Hắn không lên tiếng, lẳng lặng chờ đợi Tô Lô, đợi cô phát hiện sự kiên nhẫn của hắn.
Thật lâu.
Phiền muộn trong lòng Tô Lô đều phát tiết xong, trong loa tiếng hít thở
làm cô an tâm.Tô Lô lau khô nước mắt trên mặt, xem ra cô thật sự là rơi
vào bể tình rồi, từ trước cô sẽ không cho phép chính mình đa sầu đa
cảm.’’Lâm Hạ Thiên…?’’
‘’Ừm’’ Lâm Hạ Thiên thản nhiên lên tiếng.
‘’Thật xin lỗi..Em cũng là lần đầu tiên nhìn thấy chính mình kỳ cục’’
Lâm Hạ Thiên hừ một tiếng:’’Em mới lần đầu tiên à? Anh đã nhìn quen, không trách’’
‘’Này!’’ Tô Lô không hài lòng.
Lâm Hạ Thiên lúc này thở phào một hơi:’’ Đêm nay thật sự là làm anh sợ muốn chết’’
Tô Lô nghẹn ngào, cảm xúc vừa mới ổn định lại như muốn dâng trào:’’ Đúng…Không hiểu nổi…’’
Lâm Hạ Thiên lên cao giọng:’’ Thật xin lỗi có ích không?! Em tốt nhất ngẫm lại đền bù tổn thất cho anh như thế nào!’’
Tô Lô lại biến trở về thành Tô Lô dịu dàng ngoan ngoãn:’’Nha…Như thế nào đền bù tổn thất?…’’
Lâm Hạ Thiên nói:’’ Đáp ứng anh một yêu cầu’’
‘’Yêu cầu gì?’’ Tô Lô không thể không nâng cao cảnh giác.
‘’Em còn chưa nói đáp ứng, như thế nào hỏi nhiều vấn đề như vậy!’’ Lâm Hạ Thiên trách móc.
Tô Lô thăm dò:’’ Anh sẽ không phải muốn cho em đáp ứng rồi sau đó anh
nói yêu cầu kia khiến em không thể từ chối? Em đây chẳng phải chịu thiệt sao, yêu cầu của anh có thể càng lúc càng nhiều’’
Lâm Hạ Thiên giận:’’ Em cảm thấy anh sẽ đưa ra những yêu cầu vô sỉ như vậy sao?’’
‘’Ách…’’ Tô Lô cảm thấy xấu hổ, kì thật nửa khắc trước cô xác thực có
nghĩ như vậy:’’ Không, anh cứ xem như em nói đùa mà thôi.Em đáp ứng
anh’’
Lâm Hạ Thiên hài lòng, cười.
Tô Lô nghe được trong loa truyền đến tiếng cười, cũng cười.
Lâm Hạ Thiên chậm rì rì nói:’’Tô Lô, anh chỉ cần em đáp ứng yêu cầu là được’’
‘’…?’’
‘’Đáp ứng anh 100 yêu cầu!’’
Người này…!
Tô Lô lúc này đang treo điện thoại của hắn.
Mới một giây, điện thoại lập tức chấn động.
Tô Lô không dám không tiếp:’’…’’
‘’Yêu cầu thứ nhất trong 100 yêu cầu là, không thể treo điện thoại của anh!’’
‘’…!’’
‘’Không thể trầm mặc!’’
‘’Ừm…’’
‘’Yêu cầu thứ ba là về sau không cho phép không tiếp điện thoại của anh’’
‘’Ừm…!’’
‘’Yêu cầu thứ 4 là sau khi trở về hôn anh 100 cái!’’
‘’Anh…!’’
‘’Yêu cầu thứ 5 là…’’
‘’Đợi một chút…Anh sẽ không phải thời điểm nói đến yêu cầu thứ 100 lại nói muốn 100 yêu cầu a..?’’
‘’Ừm, nói đúng!’’
‘’Anh vô sỉ!’’
‘’Cho nên muốn em bắt đầu thói quen’’
‘’…’’
Thanh âm u ám từ trong loa truyền đến:’’ Em đã đáp ứng anh rồi không thể trầm mặc’’
‘’Hừ!’’
‘’Rất tốt! Nghe lời!’’
‘’Hừ hừ!’’
‘’Thật là dễ nghe!’’
Tô Lô giơ cờ trắng, cùng thiên đấu, cùng địa đấu, lấy người đấu, kia đều thắng.Mà cùng Lâm Hạ Thiên đấu, bị kịch vô cùng.
‘’Tô Lô, lúc nào trở về?’’Đột nhiên, thanh âm trầm thấp truyền đến.
‘’…Hừ…’’
‘’Cái thứ 5 yêu cầu là không thể hừ!’’
‘’Ừm…’’
‘’Yêu cầu là em không thể phát âm 1 âm tiết!’’
‘’Biết rồi!’’
‘’Rốt cuộc lúc nào trở về? Anh tới đón em…’’
‘’Không thể!’’
‘’…Anh tại trên giao lộ cách xa hai con đường kia chờ em được hay không…?’’
‘’…Lâm Hạ Thiên’’
‘’Có!’’
‘’Anh…Có phải cũng ưa thích bộ ngực của phụ nữ nhiều thịt một chút?’’
‘’Tại sao đột nhiên hỏi cái này?’’
‘’Còn chưa có bảo phải hay không?’’
Lâm Hạ Thiên ho hai cái:’’Ách, đó là một vấn đề nghiêm trọng, nói như
thế nào đây, bởi vì trước mắt anh còn chưa đoán ra tâm tư của em, anh sợ chính mình không cẩn thận nói gì đó chọc giận em mất hứng, cho nên anh
chỉ có thể khách quan theo sát em đi phân tích vấn đề này.Một, theo trên sinh lý mà nói,đàn ông đều sẽ thích bộ ngực…của phụ nữ đầy đặn.Hai,
theo tâm lý mà nói, bộ ngực của người phụ nữ có thể …an ủi cảm xúc của
đàn ông, cho nên bộ ngực nhiều thịt…Có thể cho là tốt hơn.Ba, theo nghệ
thuật mà nói, đàn ông rất mẫn cảm với đường cong của phụ nữ, mà bộ ngực
nhiều thịt một chút…Đường cong sẽ càng hấp dẫn người—— ”
‘’Anh chớ nói nhảm nhiều như vậy! Rõ ràng muốn ám chỉ là thích! Lại còn nói…?’’ Tô Lô cất cao âm lượng.
Lâm Hạ Thiên nộ khí:’’Đúng! Anh đây không nói nhảm! Nói thật, anh đương
nhiên thích phụ nữ có ngực nhiều thịt! Nhưng là bộ ngực em cũng đã lớn
lắm rồi, anh lại ưa thích nó to như vậy! Bởi vì anh chỉ thích thích bộ
ngực của em! Em lớn anh liền ưa thích lớn, là nhỏ anh liền ưa thích bánh bao hấp, đã hiểu a?!’’
Tô Lô trong nháy gương mặt nhiễm một mảng hồng.
‘’Đã hiểu chưa——?!’’ Lâm Hạ Thiên rống.
‘’Hiểu, đã hiểu…’’
”Móa!” Lâm Hạ Thiên đột nhiên mắng một câu. (theo mình tìm hiểu thì Móa là tên một loại đậu mà giang hồ thường gọi là: Đậu Móa! hay viết tắt chính là DM)
Đến phiên Tô Lô rống:”Anh hướng em nói thô tục cái gì! Em nói đã hiểu!”
”Chết tiệt, em chọc anh nổi giận”
Tô Lô thiếu chút nữa tự mình làm chính mình bị sặc, mặt lại ửng đỏ:”Nha…Kia, vậy anh tự xử lý a…Em đi ngủ đây—— ”
Lâm Hạ Thiên khó chịu, đầu đã nổi lên gân xanh, nghe ngữ khí là muốn tắt điện thoại, hắn vội vàng hô:” Không cho phép tắt điện thoại!” Nào có
phụ nữ không chịu trách nhiệm như vậy! Là cô làm cho hắn miên man bất
định đấy! ( khơi gợi dục vọng nhưng không định dập tắt hả chị Lô?!)
Nhưng lúc này Tô Lô làm sao còn nghe lời hắn nói:”…Gặp lại!” Dứt lời
liền cắt điện thoại, phảng phất giống như điện thoại là củ khoai nóng
vội vã ném xuống dưới gối.Sau đó tiến vào trong chăn, trùm kín đầu.
Tim không ngừng đập nhanh, mặt nóng lên kéo dài xuống tận cổ.Ôm chăn,
tưởng tượng thấy biểu lộ kìm nén khổ sở của Lâm Hạ Thiên lúc này, Tô Lô
bỗng nhiên liền nở ra nụ cười ngọt ngào.