Có Lẽ Tôi Không Còn Là Người Nữa

Chương 48: Chương 48




Kinh Ngôn Phong lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì vô cùng kinh ngạc, lại nhìn sang sắc mặt của Bạc Hoài, thầm nghĩ không ổn, "Lại xuất hiện một con quỷ mạnh nữa sao?"
Hơn nữa rất có thể Bạc Hoài đã từng gặp qua trước đó!
Bạc Hoài nghiêm túc gật đầu, "Con quỷ này có một môi trường Quỷ Vực giống như Quỷ Dị Tràng, lúc trước đã gặp qua một lần, sau khi nó rút Quỷ Vực của một siêu dung thể đi thì chạy trốn, tôi đuổi theo không kịp.

"
Kinh Ngôn Phong: "! ! "
Một môi trường Quỷ Vực giống như Quỷ Dị Tràng, đây là loại quỷ gì? Nếu như con quỷ này phóng thích Quỷ Vực bao phủ hết một thành phố, vậy thì chẳng phải tương đương với việc Quỷ Dị Tràng mở ra sao?!
Mức độ quỷ dị của quỷ khí và năng lượng kỳ lạ mang lại, tuyệt đối không cùng một cấp bậc!
Kinh Ngôn Phong nhìn quỷ khí xung quanh càng ngày càng loãng, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng, "Anh hãy dùng Linh Vực đi qua đó với tốc độ nhanh nhất đi, ở bên này giao cho tôi.

"
Con quỷ cấp Quái Đản nguy hiểm, mà con quỷ có Quỷ Vực này càng nguy hiểm hơn, nếu như bộc phát thì không phải ở mức độ giống như Thanh thị này, không chừng là có thể tạo thành một sự kiện quỷ dị cấp S, khi đó bao nhiêu người sẽ chết đi, quả thực không dám tưởng tượng.

Bạc Hoài nhìn về phía con quỷ Quái Đản đã hoàn toàn thay đổi khuôn mặt, "Cẩn thận ứng phó, tôi sẽ nhanh chóng quay lại.

"
Linh vực của Bạc Hoài trải dài thành một sợi trắng, nhanh chóng di chuyển về phía xa.

Giang Tứ đang đứng trên nóc tòa nhà, được quỷ khí bao trùm lấy cơ thể, dưới quỷ khí còn có một nguồn năng lượng ma quái, cậu bọc bản thân kít mít thành một quả cầu đen, cho dù bị chụp lại cũng sẽ không biết cậu là ai.

Giang Tứ đưa quỷ khí hấp thụ vào Quỷ Vực nhiều nhất có thể, ngay cả khi cậu không muốn, Quỷ Thể vẫn hấp thu không ít quỷ khí, tỷ lệ giải khóa Quỷ Thể của cậu ngày càng tăng, Giang Tứ biết điều đó, nhưng cậu không thể dừng lại, nếu tiếp tục mặc kệ đám quỷ khí này thì rất có thể trong thành phố sẽ xuất hiện hàng loạt xác sống, Bạc Hoài quả thực có thể dùng Linh Vực để thanh lọc quỷ khí, nhưng Linh Vực mà Bạc Hoài phóng thích chính là giá trị tinh thần của Bạc Hoài sẽ tiêu hao, cần phải tiêu hao bao nhiêu giá trị tinh thần mới đủ đây?
Huống chi Bạc Hoài còn phải đối phó với con quỷ Quái Đản, giá trị tinh thần tuyệt đối không thể dùng như vậy, hơn nữa trên người hắn còn có một con Quỷ Diện Đằng đang ẩn núp, trừ phi Bạc Hoài muốn đồng quy vu tận, nếu không sẽ không thể ngăn chặn việc tiêu hao hết giá trị tinh thần.

Giang Tứ thì khác, quỷ khí cậu thanh trừng là ở dạng hấp thu, điều này sẽ không tiêu hao bản thân, ngược lại sẽ tăng cấp độ của cậu lên, điều duy nhất phải chú ý chính là tỷ lệ giải khóa và nguy cơ bị hai Linh Giả cấp A đuổi giết, nhưng vẫn phải làm, đã không có đường rút lui, chỉ có thể quân đến tướng chặn, nước đến đất ngăn!
Giang Tứ tăng cường khả năng hấp thu quỷ khí, Thanh thị trước đó hoàn toàn bị quỷ khí bao phủ dần dần lộ ra hình dáng ban đầu, quỷ khí càng ngày càng loãng, ngược lại là quỷ khí đang tụ lai trên đầu Giang Tứ, chảy ngược tiến vào Quỷ Vực và cơ thể của Giang Tứ!
Những dân chúng đang trốn ở gần tòa nhà đều chấn động trước một màn này, hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì, dòng quỷ khí đen đặc như mực kia áp xuống, như thể bầu trời bị thọc thành một cái lỗ lớn, quỷ khí dày nặng dường như phải đè xuống tòa nhà cao lớn kia! Nhưng tòa nhà vẫn còn nguyên vẹn, dòng quỷ khí chảy xuống không thấy tung tích đâu cả!
Giang Tứ vẫn luôn cẩn thận quan sát xung quanh, nguy cơ mãnh liệt khiến tốc độ hấp thụ của cậu tăng lên đến mức tối đa, kết quả là khiến cho khả năng khống chế của cậu đối với bà lão thi quỷ và lệ quỷ bị suy yếu, rất có thể chúng nó sẽ nhân cơ hội này mà trốn thoát, trong khoảnh khắc sau khi hấp thụ xong tia quỷ khí cuối cùng, Giang Tứ đã biến mất trên nóc tòa nhà.

Một giây sau khi Giang Tứ biến mất, một đoàn linh quang đột nhiên xuất hiện, chỉ là nháy mắt lại biến mất khỏi nóc tòa nhà, đuổi theo con quỷ đã rời đi, Bạc Hoài xuất hiện ở một góc đường, hắn không còn cảm nhận được con quỷ ở đó nữa, ánh mắt hắn vừa động, người đã xuất hiện trong một con hẻm nhỏ.

Trong ngõ nhỏ, Giang Tứ đang trực diện chiến đấu với bà lão thi quỷ, nếu không phải bị con thi quỷ này kéo chân sau thì cậu đã có thể chạy rất xa, kết quả không chỉ bị bà lão thi quỷ này cản trở mà còn muốn lợi dung cậu mở Quỷ Vực ra để giết cậu, Giang Tứ thiếu chút nữa đã bị lừa, lúc này mới thu Quỷ Vực lại tóm lấy bà lão thi quỷ đánh cho một trận.


Từng đoàn linh tử không cần tiền đập thẳng vào bà lão thi quỷ, cho dù số lượng dự trữ giá trị tinh thần của Giang Tứ có cạn kiệt thì cậu cũng phải dùng chúng, cậu biết Bạc Hoài ở gần đây, người có thể khiến cậu cảm thấy nguy hiểm như vậy chỉ có thể là Bạc Hoài, cũng chỉ có Bạc Hoài mới có tốc độ để thi chạy với cậu, trốn cũng trốn không được rồi, Giang Tứ chỉ có thể quang minh chính đại "Túm lấy quỷ".

Ánh sáng trắng chợt lóe, Bạc Hoài xuất hiện bên cạnh Giang Tứ, Giang Tứ thấy là hắn, "Ngạc nhiên" nói: "Anh tới đúng lúc quá, có gì để phong ấn thứ này lại không, con quỷ này khó đối phó lắm!"
Bạc Hoài nhìn thấy bà lão quỷ cầm con dao chẻ củi xuất hiện sau lưng Giang Tứ trong nháy mắt, nó vung dao chém vào cổ Giang Tứ, linh quang ở đầu ngón tay bắn ra, bà lão quỷ bị đánh lui lại một bước, rồi lại tiến lên một lần nữa, tiếp tục dùng dao chẻ củi bổ vào cổ Giang Tứ.

Giang Tứ cất bước bỏ chạy, cậu cũng sẽ không ngốc để nó chém, vừa chạy vừa kêu, "Con quỷ này dựa vào âm thanh để giết người! Ai phát ra âm thanh thì sẽ bị giết đó!"
Vừa hét lên xong thì bà lão thi quỷ đã bám theo sau lưng cậu, chạy đuổi theo cậu.

Bạc Hoài lấy hai khối linh cốt từ trong Linh Vực ra, thân ảnh chợt lóe một cái đã xuất hiện phía sau bà lão quỷ, hai khối linh cốt xuyên qua cơ thể của bà lão quỷ, nó lập tức đứng thẳng bất động, dao chẻ củi trong tay "Leng keng" rơi xuống đất.

Giang Tứ: "! ! "
Vãi thật, không hổ là Bạc Hoài, một con thi quỷ cứ như vậy mà dễ dàng bị phong ấn, nếu đổi thành người khác nếu không có một phen chém giết sẽ không thể bắt được con thi quỷ này.

Giang Tứ hồng hộc thở dốc, giành trước hỏi, "Sao anh lại ở đây?"
Bạc Hoài nhướn mày nhìn cậu, "Những lời này tôi phải hỏi cậu mới đúng, sao cậu lại ở chỗ chỗ này?"
Giang Tứ như là đột nhiên nhớ ra điều gì đó, "Tôi đuổi theo Cố Mậu Sinh tới đây, Thời Cảnh gặp Cố Mậu Sinh ở bệnh viện số 1, ông ta muốn bắt vợ con đi, Thời Cảnh đã ra tay với ông ta, rồi ông ta dùng huy chương Linh Văn lừa Thời Cảnh, Thời Cảnh bị thương nặng đang ở phòng bệnh, kêu tôi đuổi theo, tôi một đường đuổi tới chỗ này này.

"
Lúc Giang Tứ trốn khỏi nóc tòa nhà chính là trốn về hướng của bệnh viện số 1, để hợp lý về mặt khoảng cách, nếu không thì thời gian sẽ không khớp, cậu rất khó để giải thích làm sao trong một khoảng thời gian ngắn lại có thể từ bệnh viện số 1 đến một khu vực khác xa hơn, hiện tại ít nhất có thể bù vô một chút.

Bạc Hoài đã hoàn toàn mất dấu con quỷ kia, hiện tại hắn không có thời gian đi quản Thời Cảnh và Cố Mậu Sinh, trên người Thời Cảnh có hạt giống quỷ, mà huy chương Linh Văn gây ra thương tổn chú yếu chính là quỷ vật, Thời Cảnh bị thương nặng chứng tỏ quỷ vật cũng bị thương nặng, mà quỷ vật có năng lực tự hồi phục, chỉ cần Thời Cảnh còn sống thì vết thương có thể lành lại, Cố Mậu Sinh cũng có người chuyên phụ trách, nhiệm vụ chính của hắn chính là giải quyết con quỷ Quái Đản kia, hiện tại hắn phải lập tức quay về.

"Cố Mậu Sinh sẽ có người phụ trách đuổi bắt, cậu không cần chạy theo, tôi giao siêu dung thể này cho cậu, bây giờ quỷ khí đã tiêu tán, chắc là tín hiệu đã khôi phục lại, cậu gọi cho người bên Cục quản lý quỷ dị kêu người tới tiếp quản, tôi còn có việc phải đi trước.

" Bạc Hoài nói xong thì đã biến mất tại chỗ, để lại bà lão thi quỷ còn cắm hai thanh linh cốt.

Giang Tứ thở phào nhẹ nhõm, lúc gọi điện đến Cục quản lý quỷ dị, cậu đã hỏi có hộp phong ấn không, nếu có thì mang một cái tới đây, ở đây có một lệ quỷ cần phong ấn, không ngờ là bên Cục quản lý quỷ dị thực sự có một chiếc hộp.

Khi người của Cục quản lý quỷ dị sắp đến thì Giang Tứ đã kéo lệ quỷ không đầu từ trong Quỷ Vực ra, chờ hộp phong ấn đến tay, Giang Tứ nắm lấy lệ quỷ không đầu nhét nó vào hộp, một chiếc hộp gỗ nho nhỏ thế nhưng thật sự có thể chứa được một con quỷ hình người, chiếc hộp gỗ như có tác dụng trấn áp, nó áp lệ quỷ không đầu thành một quả cầu quỷ khí, gắt gao vây trong chiếc hộp gỗ, chờ chiếc hộp đóng lại thì Giang Tứ mới phản ứng, chiếc hộp phong ấn này được làm bằng gỗ nguyên chất, bên trong không có linh da, rất giống chiếc Rương phong ấn quỷ trong Quỷ Dị Tràng.


Nhân viên hậu cần mang đến một cái chai, trong chai dính thứ gì đó màu đen.

Giang Tứ: "Bên trong là cái gì?"
Nhân viên hậu cần: "Máu Thi Quỷ, được dùng để niêm phong hộp.

"
Giang Tứ không nói gì, cậu trực tiếp lau một nắm Máu Thi Quỷ từ miệng vết thương của bà lão thi quỷ, bôi lên trên Rương phong ấn quỷ, sau đó đậy kín miệng rương, chỉ cần không mở ra thì con quỷ bên trong sẽ không thoát ra được.

Nhân viên hậu cần: "Phòng nghiên cứu mới vừa phát triển một loạt Rương phong ấn quỷ, chúng đã được gửi khẩn cấp đến Thanh thị, ngài cần chúng sao?"
Giang Tứ hiểu ra, thật là quá kịp thời rồi, Thanh thị xảy ra chuyện như vậy quả thực là thời điểm cần có Rương phong ấn quỷ.

Giang Tứ giao lại bà lão thi quỷ và Rương phong ấn quỷ cho nhân viên hậu cần, đồng thời lấy một cái rương từ nhân viên hậu cần cho vào ba lô, để đề phòng gặp phải con quỷ gì cần phong ấn lại, rồi lại tiếp tục khởi hành.

Bạc Hoài nói cậu không cần đuổi theo, nhưng Giang Tứ sao có thể thật sự không đi tìm, nhỡ đâu tìm thấy thì sao? Biến cố mà Cố Mậu Sinh mang đến quá lớn, ông ta đã tận mắt nhìn thấy quỷ khí phun ra từ miệng vết thương của Giang Tứ, có lẽ ông ta không biết là quỷ khí hay là năng lượng ma quái, nhưng dù sao một thứ như vậy xuất hiện trong cơ thể cũng không hề bình thường, huống chi Giang Tứ vẫn lấy thân phận là một Linh Giả.

Vấn đề của Cố Mậu Sinh này rất khó giải quyết, hạt giống quỷ của ông ta đã biến hóa rõ ràng như vậy, không có khả năng không phát hiện được, ông ta không giống Bạc Hoài, Giang Tứ trộm rút ra một chút giá trị quỷ dị của Bạc Hoài hẳn là sẽ không bị phát hiện, ai lại rảnh rỗi tới mức mỗi ngày đều kiểm tra giá trị quỷ dị của mình chứ, huống chi Bạc Hoài còn bận rộn như vậy, chờ một khoảng thời gian sau khi kiểm tra lại, lúc đó giá trị quỷ dị đã khôi phục đến con số ban đầu, rất khó để nhận thấy được, còn bên phía Cố Mậu Sinh cho dù cậu có muốn đẩy cái nồi này lên người Dù Dẫn Mộng thì cũng không xong, vì khi đó Giang Tứ căn bản đã có Dù Dẫn Mộng đâu.

Giang Tứ vừa định sử dụng Quỷ Vực rời đi thì khung thoại đã xuất hiện.

【 Quỷ Thể giải khóa 34%, trạng thái đói khát 19, giá trị tinh thần 598, màng biên giới 1 mảnh.


Giang Tứ: "! ! "
Giang Tứ thiếu chút nữa là không thở nổi, trực tiếp tăng vọt từ 23% lên 34%, Quỷ Vực còn có thể dùng được không? Lúc cậu dùng Quỷ Vực hấp thu quỷ khí và bắt giữ quỷ dị chỉ trong một cái nháy mắt thôi, một giây cũng không dám trì hoãn, sợ ảnh hưởng đến người bình thường, nhưng vấn đề hiện tại không phải là ảnh hưởng đến người bình thường nữa, mà là vấn đề sẽ gây ra những sự kiện quỷ dị.

Giang Tứ cảm thấy tạm thời có thể nhốt Quỷ Vực của mình trong phòng tối rồi, cậu vẫn nên thành thật đạp xe đi thôi.

Vì thế trên con đường vắng vẻ xuất hiện một chàng thanh niên đeo ba lô cưỡi xe đạp, chạy loanh quanh khắp các phố lớn ngõ nhỏ, gặp được con quỷ nào sẽ thuận tay giải quyết.


*
Bạc Hoài gấp gáp trở về, con quỷ cấp Quái Đản đã không còn ở đó, Kinh Ngôn Phong đang cố tình dẫn con quỷ Quái Đản này đi, Bạc Hoài đuổi một đường đến công viên, hiện tại công viên bốn bề vắng lặng, có thể giảm thương vong đến mức thấp nhất, trong công viên quỷ khí cuồn cuộn, đang lan rộng ra bên ngoài, thế nhưng với tốc độ này và độ dày của quỷ khí này rất khó để tạo được quy mô bao phủ toàn thành phố.

Ánh sáng trắng trên người Bạc Hoài bộc phát ra, lập tức quét sạch toàn bộ quỷ khí bao phủ trong công viên, lộ ra một người một quỷ đang giao chiến bên trong, Kinh Ngôn Phong bị Quái Đản vứt ra một con quỷ đánh lui về sau, căn bản không thể đến gần, muốn phong ấn lại thật quá khó khăn!
Con quái vật này so với lúc Bạc Hoài rời đi lại còn lớn hơn, mỗi con quỷ dường như đã trưởng thành trong cơ thể Quái Đản, chỉ chừa lại một nửa thân mình bên ngoài, chúng nó trở thành vũ khí tấn công và phòng ngự tốt nhất của Quái Đản, Linh Giả muốn phong ấn, cần phải tìm được bản thể của Quái Đản, nếu không thì phong ấn ở tầng ngoài quỷ dị cũng vô dụng, còn có khả năng bị Quái Đản giết ngược lại!
Quỷ khí tiêu tan, sự quấy nhiễu biến mất, xe cộ và trực thăng lao tới Thanh thị, ngoại trừ công tác cứu hộ và sơ tán, họ còn phải kiểm soát hiện trường, sử dụng tất cả những phương pháp để đánh bại con quái vật này, phong ấn nó lại, tuyệt đối không thể để nó có cơ hội bùng nổ lần thứ hai.

Linh quang bùng phát khắp người Bạc Hoài, Linh Vực quấn thân, trong không trung túm ra một hư ảnh thật dài, hung hăng đâm về phía Quái Đản đã hoàn toàn thay đổi khuôn mặt!
Quái Đản với hình thể khổng lồ này bị va chạm lui về phía sau một bước, sự quỷ dị trực tiếp tiếp xúc với ánh sáng trắng tiêu tán không ít, quỷ khí mới vừa quét sạch lại bùng nổ lần nữa, bản thân Quái Đản chính là một cơ thể tạo ra quỷ khí, quỷ khí phun trào khắp cơ thể của nó, quỷ lực mạnh mẽ đầy lùi hết mọi thứ xung quanh nó, cho dù là Bạc Hoài có Linh Vực hộ thể, cũng bị nó đẩy lùi về phía sau, Kinh Ngôn Phong càng không thể tiến thêm một bước nào.

Trên bầu trời có một chiếc trực thăng xoay quanh, một người bộ đội đặc biệt vác một khẩu pháo Linh Văn, uy lực của pháo Linh Văn cao hơn nhiều so với đạn Linh Văn, cái giá phải trả cũng cực kỳ cao, trong tay Tổng cục quản lý quỷ dị cũng không có bao nhiêu khẩu pháo Linh Văn, dùng một viên rồi sẽ ít đi một viên.

"Bùm!" Pháo Linh Văn bắn trúng chính xác cái "Đầu" kỳ dị đó, đó là một cái đầu được tạo thành từ ba con quỷ, trong khoảnh khắc nổ mạnh hư ảnh Linh Văn hiện lên, mang theo cái đầu của Quái Đản cùng nửa bên bả vai toàn bộ biến mất!
Nhưng chẳng bao lâu sau, đầu và vai đã biến mất lại xuất hiện, Quái Đản "Ngẩng đầu" nhìn về phía máy bay trực thăng trên trời, Bạc Hoài thầm nghĩ không tốt, linh quang bùng nổ kéo dài, chặn lại khoảng cách giữa Quái Đản và trực thăng! Trái tim Bạc Hoài căng thẳng, giống như bị dây leo gắt gao cuốn lấy, linh quang của Linh Vực đột nhiên ảm đạm, bị một sức mạnh vô hình trong nháy mắt lấy đi hơn phân nửa giá trị tinh thần, máy bay trực thăng phía sau Linh Vực cũng quay vòng trên không trung rồi rơi xuống!
Một chiếc xe công vụ của Cục quản lý quỷ dị đang phóng như bay về phía công viên, Giang Tứ, Bạch Ngộ và Phó Tinh Ngân đều ở trên xe, Giang Tứ vốn dĩ đang đạp xe tìm kiếm Cố Mậu Sinh thì gặp được Phó Tinh Ngân lái xe đi ngang qua, cậu bị kêu lên xe để tới đây chi viện cho đội trưởng Bạc và đội trưởng Kinh, mặc dù cậu cũng không biết với thực lực của bọn họ thì có thể chi viện cái gì, nhưng cậu cũng lo lắng về tình huống của Quái Đản, lúc này mới cùng với bọn họ tới đây.

Giang Tứ từ xa nhìn trực thăng xoay tròn rơi xuống trên bầu trời, trong lòng kích động, vừa rồi cậu cũng nhìn thấy một phát pháo kia, hư ảnh Linh Văn dâng lên vô cùng đồ sộ, lực sát thương tuyệt đối không nhỏ, nhưng máy bay trực thăng rơi xuống, chứng tỏ rằng phát pháo kia đã không có hiệu quả!
"Đệt mẹ nó! Rốt cuộc nó là con quái vật gì vậy, sao ngay cả một khẩu pháo cũng không thể giế.t chết được chứ?!" Phó Tinh Ngân chửi tục một tiếng.

Bạch Ngộ bổ sung, "Là pháo Linh Văn, đó là thành quả mà cấp trên bí mật nghiên cứu mấy năm qua, nghe nói có thể tiêu diệt cấp Quái Dị chỉ bằng một phát.

"
Phó Tinh Ngân: "Nhưng máy bay trực thăng vẫn bị tấn công.

"
Bạch Ngộ: "Đúng vậy, quỷ dị thiên biến vạn hóa, vũ khí Linh Văn không có khả năng áp dụng bất kỳ lên một con quỷ nào, nhất định sẽ có sự chọn lọc.

"
Xe công vụ tiến vào công viên, bọn họ nhìn thấy gương mặt thật của con quỷ cấp Quái Đản, sự đánh sâu vào thị giác này không nhỏ một chút nào, Giang Tứ đã gặp qua Cây Bách Quỷ mọc đầy quỷ, nên còn có chút miễn dịch đối với một màn trước mặt này, Phó Tinh Ngân là người mới mới vừa trở thành Linh Giả không lâu, bị đánh sâu trực diện thế này thì trực tiếp choáng váng tại chỗ.

Giang Tứ nhìn chằm chằm vào con quỷ cấp Quái Đản, đây là con quỷ bản địa, khung thoại hẳn sẽ tự động xuất hiện.

【 Quỷ Mẫu, giá trị quỷ dị: 10000+, Quỷ Mẫu cảm thấy bản thân quá yếu, nó cần nhiều thứ quỷ dị hơn để cung cấp năng lượng cho mình, nó tích cóp nhiều năng lượng hơn vì quỷ anh, bên ngoài quá nguy hiểm, quỷ anh nên ở một nơi an toàn nhất, đừng cố ý khiêu khích một người mẹ, lời nguyền của Quỷ Mẫu tuy vô hình vô thật, nhưng nó có thể giế.t chết bất cứ một mục tiêu nào có cấp độ thấp hơn nó.


Quỷ Mẫu cấp Quái Đản đã có giá trị quỷ dị đạt tới 10000+!

Giang Tứ nhanh chóng nhớ lại, giá trị tinh thần của Bạc Hoài cũng là 10000+, lời nguyền của Quỷ Mẫu hẳn là sẽ không gi.ết chết hắn bằng một đòn được, nhưng Kinh Ngôn Phong thì không chắc, cũng là Linh Giả cấp A như giá trị tinh thần của họ cũng được phân chia cao thấp, Giang Tứ nghe nói Bạc Hoài là Linh Giả mạnh nhất trong thế hệ trẻ, nhưng chưa từng nghe nói đến Kinh Ngôn Phong, cậu không biết giá trị tinh thần cụ thể của Kinh Ngôn Phong là bao nhiêu, nếu giá trị tinh thần của Kinh Ngôn Phong không đạt đến con số này, một khi bị Quỷ Mẫu nguyền rủa, rất có thể sẽ bị giết ngay tại chỗ!
Giang Tứ gấp đến độ trán đổ mồ hôi, cẩn thận nhớ lại lời nhắc nhở của khung thoại, tìm kiếm phương pháp giải quyết con Quỷ Mẫu Quái Đản này.

"Giang Tứ!" Cửa sổ xe đột nhiên bị người gõ vang, Giang Tứ đang chìm trong suy nghĩ bị giật mình, nghiêng đầu nhìn thấy Thời Cảnh đứng ở ngoài xe, vết bỏng trên mặt hắn nhăn nheo, giống như một mảnh giấy nhàu nát dính vào mặt, thoạt nhìn rất quỷ dị.

Thời Cảnh hẳn là chạy tới, thở hổn hển, "Giang Tứ, hãy giúp đội trưởng với, anh ấy bị quỷ phản phệ, nếu cứ tiếp tục như vậy đội trưởng sẽ gặp nguy hiểm mất!"
Sắc mặt của Phó Tinh Ngân và Bạch Ngộ vô cùng nghiêm túc, bọn họ đều đã nhìn ra, Bạc Hoài đã tiêu hao quá nhiều giá trị tinh thần để đối phó với con quái đản kia, nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ thật sự nguy hiểm, nghe Thời Cảnh nói thế, tất cả đều khiếp sợ quay đầu lại, "Cậu có thể giúp đội trưởng Bạc? Giúp như thế nào?"
Thời Cảnh nói thật nhanh, "Cậu ấy có một món Quỷ Khí, có thể hấp thu giá trị quỷ lực, lúc trước khi thoát ra khỏi thế giới trong mơ thì quỷ lực của tôi bành trướng, cũng may có Giang Tứ ở bên cạnh, dùng Dù Dẫn Mộng để rút giá trị quỷ lực của tôi ra, khi đó mới không trực tiếp hóa thành quỷ, không biết là Quỷ Khí kia có hữu dụng với đội trưởng không nữa.

"
Trong tay Giang Tứ có Dù Dẫn Mộng, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy, Phó Tinh Ngân và Bạch Ngộ cũng không biết Dù Dẫn Mộng còn có năng lực như vậy, tất cả đều nhìn Giang Tứ chằm chằm, hy vọng có được đáp án khẳng định từ cậu.

Giang Tứ cũng phát hiện có gì đó không ổn, Bạc Hoài đang đánh nhau với Quái Đản thì những dây leo màu đen xuất hiện trên cổ hắn, đang dần bò lên mặt, rõ ràng đây là dây leo của Quỷ Diện Đằng!
Giang Tứ đột nhiên mở cửa xe lao về phía chiến trường, hiện tại cậu không thể sử dụng Quỷ Vực, tốc độ thật sự quá chậm, để đuổi kịp, Giang Tứ chỉ có thể hét lên, "Bạc Hoài! Kéo tôi qua đi! Mau lên!"
Động tác vọt về phía trước của Bạc Hoài dừng lại, Linh Vực kéo dài, cuốn lấy Giang Tứ kéo qua, Giang Tứ lập tức xuất hiện ở bên cạnh Bạc Hoài, quán tính quá lớn, Giang Tứ va vào người Bạc Hoài, một tay Bạc Hoài giữ lấy cậu, tay trái Giang Tứ vòng qua cổ Bạc Hoài, lòng bàn tay dính sát vào gáy hắn, Dù Dẫn Mộng xuất hiện, che phủ hai người dưới tán dù, Linh Văn phòng ngự bỗng nhiên xuất hiện!
Ánh sáng trắng trên bầu trời chỉ xuất hiện một cái chớp mắt rồi lập tức biến mất, máu loãng theo cánh tay phải của Giang Tứ chảy xuống, Giang Tứ đau đến hít khí.

"Sao lại thế này?" Bạc Hoài nhìn cậu chằm chằm.

Giang Tứ vội vàng nói: "Là lời nguyền! Nếu cấp bậc thấp hơn con quỷ này sẽ bị giết ngay tại chỗ! Anh có thể không, nhưng đội trưởng Kinh! ! "
Giờ phút người đang đứng phía sau bọn họ, đúng là Kinh Ngôn Phong!
Linh Văn phòng ngự của Giang Tứ lập tức mở ra, ôm lấy ba người, chặn lại một lời nguyền của Quái Đản.

Giang Tứ lập tức bổ sung, "Dù Dẫn Mộng nói với tôi.

"
Bạc Hoài nhìn cậu thật sâu, bàn tay ôm eo Giang Tứ bất giác siết chặt, hắn có thể cảm nhận rõ ràng Quỷ Diện Đằng đang co lại, giống hệt như lần trước, chỉ là lần trước sự co lại rất mịt mờ, còn lần này rất đơn giản thô bạo, dường như căn bản không sợ bại lộ nữa.

Dây leo đen nhánh bên cổ Bạc Hoài nhanh chóng rút đi như thủy triều, những dây leo gắt gao quấn lấy trái tim hắn cũng đang rút lui, loại đau đớn khiến người ta không thở nổi này dần dần giảm bớt, Bạc Hoài buông tay, Linh Vực mang theo Giang Tứ và Kinh Ngôn Phong cùng nhau ra ngoài, đòn tấn công của Quái Đản đã hạ xuống!
Linh quang quanh cơ thể Bạc Hoài lại bành trướng một lần nữa, kéo Quái Đản vào trong Linh Vực của hắn, chém giết bên trong Linh Vực.

- -----------------------------------------
Cảm thấy thời gian một ngày của mình không đủ chút nào, ước gì có thêm 24 tiếng để làm được nhiều thứ hơn.

(Nhưng nếu có thật chắc mình phải nhập viện quá ).



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.