Có Lẽ Tôi Không Còn Là Người Nữa

Chương 86: C86: Chương 86



Đây là một chuỗi sự kiện liên hoàn, đầu tiên là Cố Mậu Sinh liên lạc với Giang Tứ, đe dọa Giang Tứ bằng bí mật mà cậu không muốn người khác biết, để cậu chui đầu vào lưới, nếu có thể thuyết phục cậu gia nhập Hội Tử Thần thì những việc đã bố trí sau đó sẽ không cần thiết, nhưng thái độ của Giang Tứ vô cùng kiên quyết, Cố Mậu Sinh thấy mình không thể thuyết phục được thì phát động những việc đã sắp xếp tiếp theo: Không mang được người sống đi thì cũng phải mang được người chết đi.

Nếu như là Linh Giả bình thường hoặc là Người trấn quỷ bị một pháo này bắn trúng, phỏng chừng đã không còn mạng, đừng nói đến pháo Linh Văn, chỉ cần súng Linh Văn bắn trúng cũng có thể mất mạng, thứ bọn họ chuẩn bị ngoại trừ súng Linh Văn thì còn chuẩn bị cả pháo Linh Văn, phỏng chừng trong tay Giang Tứ có Linh Văn phòng ngự cũng đã được tiết lộ ra ngoài, nếu không thì sẽ không có khả năng chuẩn bị vũ khí nóng cho cậu!

Đầu tiên là sử dụng vũ khí nóng để đánh bại cậu trong vòng một đòn, nếu thất bại thì phải sử dụng ưu thế thiên nhiên của chung cư Thanh Sơn, Quỷ Vực bao trùm, mạnh mẽ kích hoạt tất cả những con quỷ trong chung cư Thanh Sơn, vừa quỷ vừa Người trấn quỷ còn có cả vũ khí nóng, từng thủ đoạn được xếp chồng lên nhau, không tin là không bắt được Giang Tứ.

Nếu như thật sự chỉ có một mình Giang Tứ tới đây, thì khả năng bị bắt hay giết cũng rất khó, cậu có thể c ưỡng bức sử dụng sức mạnh của Quỷ Thể, trên cơ sở của các sự kiện quỷ dị vốn có, làm cho sự kiện ngày càng lan rộng và khó khăn hơn.

Kẻ tấn công có sống sót hay không thì Giang Tứ không biết, nhưng Giang Tứ chắc chắn rằng bản thân cậu sẽ sống sót, còn về việc sự kiện quỷ dị khuếch tán có ảnh hưởng đến những người vô tội hay không, điểm này thì cậu hoàn toàn không dám bảo đảm, bởi vì chính cậu cũng không biết, với tỷ lệ giải khóa 80% như hiện tại, sẽ tạo ra sự kiện quỷ dị tới mức nào đây, biện pháp tốt nhất chính là ngăn chặn khả năng kích hoạt chúng, cố gắng không sử dụng sức mạnh của Quỷ Thể.

Cũng may Bạc Hoài tới đây với cậu, chỉ cần có Bạc Hoài ở đây, về cơ bản cậu sẽ không cần phải mạo hiểm mạng sống, khi Bạc Hoài đề nghị trốn vào Quan tài quỷ để đi theo cậu, Giang Tứ đã rất ngạc nhiên, Quan tài quỷ thì cự tuyệt, sau khi thử một chút xem Quan tài quỷ có thể giấu người hay không, cũng không thèm ngó ngàng tới sự cự tuyệt của Quan tài quỷ, Bạc Hoài và Bạch Ngộ cứ như vậy mà cùng nhau theo tới đây, nếu không phải như thế, Cố Mậu Sinh cũng sẽ không đích thân xuất hiện!

Trong bóng đêm truyền tới âm thanh bò lếch sột sột soạt soạt, nữ quỷ đã nhảy lầu kia không kìm nén được mà bò tới đây, còn có quỷ thắt cổ, quỷ bệnh tật, quỷ tai nạn giao thông cùng với đủ loại quỷ với đủ loại cách chết sôi nổi xuất hiện.

Chung cư Thanh Sơn nói dễ nghe một chút thì gọi là nơi quỷ ở, nói khó nghe thì chính là bãi tha ma, nơi này có đủ loại quỷ dị, hơn nữa còn không có một thứ tham ăn như Quan tài quỷ trấn áp, lại có Quỷ Vực dẫn động, những con quỷ có thể xuất hiện đều sẽ lập tức hiện thân, hoàn toàn không biết khách khí là gì.

Giang Tứ lạnh mặt, "Tôi nghi ngờ đám người này không chỉ muốn bắt tôi đi nghiên cứu, mà còn muốn gây rắc rối trên lãnh thổ nhà mình."

Bạc Hoài vỗ nhẹ sau lưng cậu, "Tôi đi giải quyết những kẽ gây chuyện này, những con quỷ thì giao cho em?"

Giang Tứ ngước mắt, "Tôi muốn đánh nát đầu chó của Cố Mậu Sinh."

Bạc Hoài trấn an: "Đối phó Cố Mậu Sinh không khó, có linh hồn thú cưng ngó chừng bên đó, bên kia giao cho Bạch Ngộ là được."

Bạch Ngộ: "......"

Tôi cảm ơn anh nhiều lắm á, vì đã giao cho tôi công việc không hề khó khăn.

Bạch Ngộ không muốn bị ép ăn thức ăn cho chó nữa nên rời đi trước, đuổi theo hướng Cố Mậu Sinh rời đi.

Giang Tứ: "Được rồi, đám quỷ và Quỷ Vực giao cho tôi, anh đi giải quyết cái đám đầu đen này đi."

Cố Mậu Sinh quá xảo quyệt, có Bạch Ngộ giám sát thì Giang Tứ cũng có thể yên tâm một chút, nếu không cậu cũng thực sự sợ rằng ông ta sẽ lừa đám nhóc linh hồn thú cưng kia mất.

Bạc Hoài nhếch khóe miệng lên, "Ngoan."

Bạc Hoài nói xong, biến mất tại chỗ.

Giang Tứ: "......"

Giang Tứ gãi gãi lỗ tai và gương mặt đang phát sốt, trước mắt đều là khung thoại do Quan tài quỷ b ắn ra.

【 Quan tài quỷ: Ba ơi, công tác tiêu diệt quỷ cứ giao cho Quan Quan là được, không nhọc ngài động thủ đâu! 】

【 Quan tài quỷ: Ba ơi, Quan Quan đói đói ~~】


【 Quan tài quỷ: Ba ơi, Quan Quan và bà nội đều đói hết trơn rồi ~】

Giang Tứ: "......"

Giang Tứ vứt Quan tài quỷ ra ngoài, "Bà nội mày cũng cần phải ăn quỷ à?"

Quan tài quỷ hưng phấn, nhảy nhót tại chỗ, nắp quan tài rung động kịch liệt.

【 Quan tài quỷ: Có thể ăn mà, ăn sẽ mạnh lên đó. 】

Quan tài quỷ như là nghĩ tới điều gì đó, lại bổ sung thêm một câu.

【 Quan tài quỷ: Đám quỷ mà Quan Quan thu vào, có thể chia cho bà nội một nửa! 】

Lòng Quan tài quỷ mang chút tâm tư nhỏ, bà nội căn bản sẽ không chủ động tấn công quỷ, trừ khi có con quỷ không có mắt muốn tấn công bà nội, thì lúc đó bà nội mới tấn công lại, mà bà nội Phật hệ như thế, chỉ cần không để quỷ xuất hiện trước mặt bà, như vậy thì đám quỷ mà Quan tài quỷ thu vào thì đều sẽ là của Quan tài quỷ nó đây!

Giang Tứ chần chờ, "Mày thu quỷ vào, bà nội sẽ không gặp nguy hiểm sao?"

【 Quan tài quỷ: Không đâu không đâu, con sẽ bảo vệ bà nội mừ ~】

Giang Tứ vô cùng nghi ngờ những lời mà Quan tài quỷ nói, cái thứ chết bầm này ai cũng dám ăn, sao có thể bảo vệ bà nội đây?

【 Quan tài quỷ: Con không dám không bảo vệ đâu, bà nội xảy ra chuyện, không phải ba sẽ hủy con đi à? 】

Nói cũng đúng.

Giang Tứ gật đầu đồng ý, "Được rồi, đi ăn đi, đừng đi xa."

Quan tài quỷ vui sướng trượt đi, điểm đến đầu tiên của nó là một nữ quỷ đang nóng lòng muốn nhảy lầu!

Giang Tứ đi theo Quan tài quỷ bước chậm vào trong Quỷ Vực, cậu dùng con dao mang theo bên mình rạch một vết nhỏ ở lòng bàn tay trái, bên trong không có quỷ khí phiêu tán, ngược lại là quỷ khí bên ngoài giống như đã chịu hấp dẫn, nó hội tụ về phía Giang Tứ bằng tốc độ nhanh nhất, quỷ khí màu đen ngưng tụ thành một chuỗi dài, xô đẩy lẫn nhau chui vào miệng vết thương ở tay trái Giang Tứ.

Giang Tứ hành tẩu trong Quỷ Vực, lôi kéo quỷ khí nồng đậm gắt gao theo cậu, Giang Tứ giống như là chủ nhân của Quỷ Vực này, cậu đi đến đâu thì quỷ khí lại bao quanh cậu đến đó.

Quint – chủ nhân thực sự của Quỷ Vực đang ẩn náu trong bóng tối và điều khiển mọi thứ, có thể cảm giác được rõ ràng quỷ khí bên trong Quỷ Vực đang nhanh chóng tiêu hao, hơn nữa quỷ khí còn không nằm trong sự khống chế của hắn mà là đang di chuyển theo người khác! Điều này quả thực không thể tưởng tượng nổi! Từ khi hắn có được Quỷ Vực tới nay, hắn chưa từng gặp phải chuyện như thế này!

Dưới sự bao trùm cả Quỷ Vực, mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của Quint, trước đây mỗi lần ra tay, hắn đều dùng Quỷ Vực bao vây kẻ địch, sử dụng Quỷ Vực để tiêu hao sức chiến đấu của kẻ địch, cũng đem tất cả tin tức mà kẻ địch sở hữu truyền cho thành viên trong đội mình, bên trong Quỷ Vực hắn đều có thể muốn gì làm nấy, từ trước đến nay mọi việc đều thuận lợi, nhưng tình huống trước mắt hắn trăm triệu lần cũng không ngờ tới!

Dưới Quỷ Vực, Quint có thể xuất hiện bất cứ đâu ngay lập tức, hắn muốn tận mắt nhìn xem, Quỷ Vực rốt cuộc xảy ra vấn đề gì, tại sao lại tiêu hao nhanh như vậy!

Hai người vừa mặt đối mặt đều sửng sốt, Giang Tứ ngây người là bởi vì cái người trước mặt này, ấy vậy mà không phải là người mặc quần áo và đội trùm đầu màu đen, hắn để lộ khuôn mặt thật, một gương mặt chuẩn phương Tây, thoạt nhìn chỉ mới khoảng đầu 30 tuổi.

Quint ngây người, là bởi vì trong lòng bàn tay của người trẻ tuổi này có một vết thương, quỷ khí mà hắn mất đi đều đang cố gắng chui vào miệng vết thương như một dải lụa đen, mà người trẻ tuổi đó dường như không hề cảm thấy khó chịu chút nào, ngược lại rất là nhàn nhã thích ý!


Quint vô cùng cảnh giác,...... Cậu ta rốt cuộc có phải là người không?!

Hai bên còn chưa kịp ra tay, Quan tài quỷ vừa ăn xong một con quỷ đã lập tức phóng tới chỗ Quint!

Thân ảnh của Quint biến mất tại chỗ như một làn khói, khiến cho Quan tài quỷ đánh vào hư không.

Quint xuất hiện ở bên kia, rồi rất nhanh lại biến mất, xung quanh không ngừng biến hóa, không cho Giang Tứ và Quan tài quỷ nắm bắt được vị trí thực sự của hắn, thanh âm tra hỏi của hắn truyền đến từ trong Quỷ Vực: "Cậu rốt cuộc có phải là người không?!"

Giang Tứ đứng yên tại chỗ, mặc cho Người trấn quỷ kia vẫn cứ vây quanh cậu, "Chỉ dựa vào Dù Dẫn Mộng mà đã kết luận tôi không phải là người, có phải là quá độc đoán rồi không? Một thanh niên tốt như tôi đây mà bị các người dễ dàng trục xuất khỏi hàng ngũ loài người à?"

Giang Tứ dùng phần lớn tiếng mẹ đẻ, Quint nửa hiểu nửa không, cái từ "Dù" kia vừa nghe đã hiểu, mục đích mà bọn họ tới đây chính là chiếc dù đỏ, cho nên vô cùng nhảy cảm với từ "dù" này.

Thân hình Quint sững sờ, nhìn chằm chằm vào miệng vết thương trên tay trái Giang Tứ, nơi đó vẫn đang hấp thu quỷ khí của hắn, ở ngay trước mặt hắn hấp thu quỷ khí của hắn! Điều này căn bản không thể nhịn được! Nếu cứ tiếp tục như vậy, Quint sẽ nghi ngờ Quỷ Vực của mình đổi chủ mất!

Quỷ khí cuồn cuộn, Quint lại một lần nữa biến mất trong làn quỷ khí, gần đó có tiếng bước chân kéo dài, mười mấy còn quỷ vây quanh Giang Tứ, Giang Tứ vỗ vỗ Quan tài quỷ đang kích động, "Đi thôi, đều là đồ ăn của mày."

Quan tài quỷ vui vẻ nhào tới như một con chó hoang, miệng quan tài mở to ra, đuổi theo đám quỷ chạy khắp nơi.

Giang Tứ đứng ở tại chỗ, cậu không muốn chơi trốn tìm trong Quỷ Vực của người khác, này căn bản chính là phạm quy, bị trêu chọc, Giang Tứ quyết định lấy mình làm trung tâm, để cho Người trấn quỷ kia chủ động đến tìm cậu.

Giang Tứ cắn răng lại cắt thêm một vết nữa vào vết thương ban đầu, để cho miệng vết thương trở nên lớn hơn nữa, như vậy thì cậu sẽ hấp thu quỷ khí nhanh hơn, đám quỷ khí điên cuồng đổ vào miệng vết thương trên lòng bàn tay cậu, nồng độ của quỷ khí bên trong Quỷ Vực ngày một thấp hơn!

Quint không thể ẩn mình được nữa, hắn lặng lẽ xuất hiện phía sau Giang Tứ, một bàn tay khô khốc đầy vết đồi mồi đâm thẳng vào lưng Giang Tứ như một thanh kiếm sắc bén!

Giang Tứ đã sớm có phòng bị, cậu đưa tay trái về phía sau, nắm lấy bàn tay quỷ khô khốc kia!

Giang Tứ quay người, "Bắt được ngươi......"

Đột nhiên đối diện với một khuôn mặt già nua xanh xao da chảy xệ và đốm đồi mồi, Giang Tứ thiếu chút nữa cắn trúng lưỡi, cậu vứt bàn tay quỷ khô khốc ra, Giang Tứ nhanh chóng lui về phía sau!

Lão quỷ lập tức biến mất trước mặt cậu, Giang Tứ giật mình, hóa ra không phải là bắt sai quỷ, lão quỷ kia chính là chủ nhân của Quỷ Vực! Đột nhiên biến thành dáng vẻ này, quả thực không thể nào ngờ tới!

Rất nhanh Giang Tứ đã nhận ra, người này cũng là một Người trấn quỷ nửa quỷ, nếu không thì sẽ không đột nhiên biến thành một lão quỷ!

Đối mặt với nửa thân quỷ, Giang Tứ hoàn toàn không dám khinh thường, cậu tăng tốc hấp thu Quỷ Vực, phạm vi Quỷ Vực đang nhanh chóng thu nhỏ lại, lão quỷ lại một lần nữa xuất hiện phía sau Giang Tứ, năm ngón tay khép lại, những móng tay dài dơ bẩn của hắn đâm về phía Giang Tứ ——

Giang Tứ lại một lần nữa nắm lấy bàn tay quỷ khô khốc, lần này cậu không buông ra, mà là lợi dụng vết thương ở lòng bàn tay, trực tiếp rút giá trị quỷ lực từ lão quỷ. Trước giờ cậu chưa từng động tay vào nửa quỷ, dựa vào cơ hội lần này, cậu muốn biết nửa quỷ và Người trấn quỷ bình thường có gì khác nhau!

Sự thật chứng minh, giữa hai người không có quá nhiều điều khác biệt.

Hạt giống quỷ của Người trấn quỷ khi mất đi giá trị quỷ lực sẽ trở về trạng thái sơ khai, mà hạt giống quỷ của nửa quỷ khi mất đi giá trị quỷ lực cũng sẽ như thế, so sánh ra thì Người trấn quỷ nửa quỷ sẽ chịu tổn thất lớn hơn, bởi vì vất vả lắm họ mới bước qua ngưỡng cửa bán quỷ này, sau trận chiến này, cho dù có may mắn sống sót thì cũng đừng nghĩ đến việc lưu lại thân xác nửa quỷ, sau một hồi chiến đấu lại bắt đầu lại từ đầu!


Quint nhận thấy giá trị quỷ lực trong cơ thể mình đang nhanh chóng suy giảm, hắn muốn giãy giụa, nhưng lại phát hiện cơ thể nửa quỷ của mình hoàn toàn bị áp chế, căn bản không thể cử động, hắn ý thức được Giang Tứ đang làm gì mình, hoảng sợ lớn tiếng chửi bậy!

Loại năng lực này Cố Mậu Sinh đã nói cho bọn họ biết, bản thân Cố Mậu Sinh là người được lợi, cho nên mới có thể chiếm được lòng tin của bọn họ, đây cũng là một trong những điều mà bọn họ có hứng thú với Giang Tứ, có thể làm cho hạt giống quỷ trở về trạng thái sơ khai, điều này đối với những Người trấn quỷ không thể trở thành nửa quỷ mà nói, không thể nghi ngờ là một ánh sáng cứu mạng!

Nhưng mà hắn không cần! Hắn đã là nửa quỷ rồi, vất vả lắm hắn mới trở thành nửa quỷ, không thể trở về trạng thái sơ khai được, nếu như trở lại, ai biết hắn có thể trở thành nửa quỷ một lần nữa không, cho nên hắn vô cùng sợ hãi!

Mặc cho hắn chửi bậy như thế nào thì cũng không thể ngăn cản Giang Tứ lấy đi giá trị quỷ lực của hắn!

Giang Tứ tận mắt nhìn thấy làn da lỏng lẻo của Quint dần dần trở nên săn chắc, lại từ lão quỷ biến thành một người trẻ tuổi, cuối cùng hoàn toàn trở về hình thái con người, Quỷ Vực xung quanh đã hoàn toàn biến mất, hạt giống quỷ trở về trạng thái sơ khai hoàn toàn không thể chống đỡ việc Quỷ Vực mở ra......

"Đoàng đoàng đoàng đoàng!"

Một loạt tiếng súng liên tiếp vang lên, trên người Giang Tứ có Linh Văn phòng ngự bảo vệ, lông tóc vô thương, mà Quint không được bảo vệ đã bị bắn thành cái sàng!

Giang Tứ liên tục lui về phía sau, nhìn Quint ngã trên mặt đất, hai mắt trợn lên, chết không nhắm mắt!

Giang Tứ: "......"

Giang Tứ nhìn một người không đội mũ trùm đầu màu đen lao ra khỏi tòa nhà, trong tay hắn cầm một khẩu súng Linh Văn, vừa mới hẳn là trốn khá xa, lúc này mới không bị Bạc Hoài phế đi đạn Linh Văn.

Người nọ vừa nổ súng vừa hét lên, "Quint! Mẹ nó mày đang chửi bậy cái gì đó? Quỷ Vực của mày đâu?!"

Giang Tứ hoàn toàn được Linh Văn phòng ngự phía sau bảo vệ, mặc dù biết rằng chỉ cần có Linh Văn phòng ngự, những viên đạn Linh Văn này sẽ không thể đả thương cậu, nhưng khi nhìn thấy đạn bay về phía mình, Giang Tứ vẫn theo bản năng lui về phía sau, cậu nhìn thấy người nọ vừa điên cuồng nổ súng vừa gọi tên "Quint", rồi tiếp cận người trên mặt đất.

Người nọ đứng bên cạnh Quint, căng thẳng hét lên, "Quint, đứng dậy đi! Đừng giả chết!"

Quint bị bắn thành cái sàng vẫn không nhúc nhích, người nọ dùng chân đá đá bả vai Quint, "Nhanh lên! Linh Giả kia sắp tấn công tới rồi!"

Giang Tứ do dự một lát, sau đó ân cần nhắc nhở hắn bằng tiếng Mễ Kiên plastic, "Cái kia...... Hắn đã bị anh...... Bắn chết."

Người nọ sửng sốt, họng súng nhắm về phía Giang Tứ, nhanh chóng liếc mắt nhìn Quint nằm trên đất một cái, thấy hắn hai mắt trợn lên, trên người là mấy lỗ đạn, trên mặt đất chảy đầy máu tươi......

Người nọ căn bản không tin, lại dùng chân đá đá Quint, "Mẹ nó mày đừng có giả vờ giả vịt nửa, mau đứng dậy đi! Không phải mày là nửa quỷ à? Tao biết mày không chết nên mới nổ súng, mau đứng lên!"

Giang Tứ: "......"

Rất tiếc, hắn đã không còn là nửa quỷ nữa rồi.

Quint đã chết không thể đứng dậy được, nhưng con quỷ trong người hắn đã đứng lên!

Bàn tay khô khốc của con quỷ xanh đen xé toạc lồ ng ngực Quint, một lão quỷ suy yếu tới mức chỉ còn là hư ảnh bò ra khỏi cơ thể Quint, bắt lấy chân của người đàn ông cầm súng, hư ảnh già nua nhanh chóng biến mất trong cơ thể của người đàn ông.

Người đàn ông la lên một tiếng run rẩy ngã xuống đất, hai mắt trắng dã, lăn lộn trên mặt đất, đầu tiên là một mớ máu phun ra từ ngực, tiếp theo là đầu, một người sống trở nên bị dập nát trong nháy mắt, hai con quỷ từ trong máu thịt của người đàn ông bò ra, hư ảnh lão quỷ dần ngưng tụ lại, hạt giống quỷ của người đàn ông là một cái đầu người, sau khi nó lăn ra khỏi mớ máu thịt, nó nhanh chóng trốn chạy về phía xa xa!

Sợi tơ quỷ bay vụt ra, bắn thủng đầu quỷ, hoàn toàn rút cạn!

Giang Tứ nín thở suốt hành trình, tận mắt nhìn thấy một cảnh tượng máu me như vậy, cậu cảm thấy có hơi không khoẻ.

Mặc kệ những con quỷ đó đã hoàn toàn thay đổi, thảm không nỡ nhìn, Giang Tứ đều rõ ràng đó là quỷ chứ không phải người, cậu có thể xử lý chúng nó không chút nương tay, nhưng đây vẫn là lần đâu tiên cậu nhìn thấy hai con quỷ xâm nhập vào cơ thể của một con người, dùng phương thức này nổ tung cơ thể con người, sau đó bò ra từ trong máu thịt, toàn bộ quá trình quá đẫm máu và đáng sợ.

Sợi tơ quỷ cuốn lấy lão quỷ đang muốn chạy trốn, không thể giết lão già này, Quỷ Vực của nó vẫn còn đó, chỉ cần trưởng thành một lần nữa thì Quỷ Vực vẫn còn có thể dùng, đây là một hạt giống quỷ có chất lượng tốt, không thể lãng phí.


Giang Tứ kéo lấy lão quỷ tới đây, lấy một chiếc Rương phong ấn quỷ từ trong ba lô ra, nhét lão quỷ vào trong, đóng nó lại, rồi mang về cho Bạc Hoài để đổi giá trị cống hiến.

Quỷ Vực biến mất, ánh sáng trong chung cư Thanh Sơn cũng không sáng hơn là bao, ở đây có quá nhiều quỷ tụ tập, trên người mỗi một con quỷ đều toát ra quỷ khí, quỷ khí ngưng tụ lại làm cho cả chung cư Thanh Sơn trở nên dày đặc quỷ khí, thế nhưng tầm nhìn vẫn tốt hơn là Quỷ Vực.

Giang Tứ theo Quan tài quỷ tiếp tục đi về phía trước, thu thập từng con quỷ.

Bên kia, Cố Mậu Sinh đang chạy trốn bị Thiên Lang lao về phía trước đánh ngã, sợi tóc quỷ hướng về phía Thiên Lang, Thiên Lang nhanh nhẹn nhảy ra xa, móng vuốt sắc bén chợt lóe linh quang, cắt đứt sợi tóc quỷ đang vướng vào nó!

Hoa Tiêu và Nhất Điểm Hồng theo sát phía sau, ba linh hồn thú cưng vây quanh Cố Mậu Sinh, Cố Mậu Sinh chật vật bò dậy từ trên mặt đất, loạng choạng chạy về phía trước, Hoa Tiêu cắn một phát vào cẳng chân ông ta, Cố Mậu Sinh bị đau nhưng không rên một tiếng, chân kéo theo một con chó vẫn chạy về phía trước, Nhất Điểm Hồng nhào lên, nó ngồi xổm trên vai Cố Mậu Sinh mổ lên đầu ông ta, Cố Mậu Sinh vỡ đầu chảy máu vẫn đang chật vật chạy về phía trước.

Đến khi Bạch Ngộ đuổi tới, hắn nhìn thấy máu chảy từ đầu đến cổ trên người Cố Mậu Sinh, ngồi xổm trên vai ông ta là một con gà Brahma, trên chân kéo theo một con Corgi, Thiên Lang không làm gì cả, nó đi theo ông ta với vẻ mặt lạnh nhạt, bảo đảm người này sẽ không chạy thoát.

Bạch Ngộ chạy đến gần, lập tức bị ba linh hồn thú cưng nhìn chằm chằm, bước chân Bạch Ngộ dừng lại, hắn thử thăm dò bước về phía trước, lập tức nhìn thấy Hoa Tiêu trợn mắt bất mãn hừ một tiếng, Bạch Ngộ hiểu ra, ba cái đứa này là không muốn hắn đoạt công lao của tụi nó.

Bạch Ngộ đành phải lui về phía sau, "Cố Mậu Sinh, đừng giãy giụa nữa, lần này dù thế nào thì ông cũng không thể trốn thoát đâu!"

Cố Mậu Sinh không nói lời nào, cũng không nhìn hắn, ông cắn chặt khớp hàm tiếp tục đi về phía trước, trên mặt đất toàn là vết máu chảy xuống từ người ông ta, Thiên Lang đi theo một đoạn, bỗng nhiên nhảy lên, đạp lên lưng ông ta, khiến ông ta lại một lần nửa ngã sấp xuống mặt đất, Hoa Tiêu và Nhất Điểm Hồng lập tức di chuyển vị trí, tất cả đều nhảy lên trên lưng của Cố Mậu Sinh, đè nặng ông ta, không cho ông ta đứng lên.

Ánh mắt của Cố Mậu Sinh rất chấp nhất, không đứng dậy nổi mới bò về phía trước, trên người có hai linh hồn thú cưng đè nặng, nhưng vẫn cố hết sức bò về phía trước.

Bạch Ngộ: "......"

Lòng bàn tay Bạch Ngộ đổ mồ hôi, ba linh hồn thú cưng này của Giang Tứ có hơi đáng sợ.

Hoa Tiêu tỏ ra rất bất mãn vì ông ta vẫn có thể di chuyển, nó nhảy nhót lung tung như nhảy Disco trên người ông ta, nhưng trọng lượng của nó có hạn, căn bản không ảnh hưởng đến hành động của Cố Mậu Sinh, ngay khi Hoa Tiêu chuẩn bị cắn thêm mấy phát nữa, hoàn toàn cắn phế ông ta thì đám tóc quỷ dày đặc đột nhiên xòe ra, đánh bật ba linh hồn thú cưng và Bạch Ngộ, Cố Mậu Sinh bò dậy chạy về phía trước!

Chạy chưa được bao xa thì lại bị Thiên Lang tấn công ngã xuống đất một lần nữa, lần này Cố Mậu Sinh cũng không bò dậy nữa, tóc quỷ của ông ta tùy ý sinh trưởng, múa may không cho linh hồn thú tới gần, Cố Mậu Sinh rít tiếng hét lên:

"Giang Tứ! Tao đã nói cho Hội Tử Thần tất cả các bí mật của mày! Cho dù hôm nay mày không chết thì sau này mày sẽ không bao giờ có được cuộc sống bình yên! Không chỉ Hội Tử Thần, những tổ chức khác của nước Mễ Kiên đều biết đến sự tồn tại của mày, đối với nước ngoài mày đã là một miếng thịt mỡ! Nếu mày hận tao thì cứ tới đây giết tao đi! Chết dưới tay linh hồn thú cưng cũng không phải là bản lĩnh của mày!"

"Giang Tứ! Cho dù mày là Linh Giả hay là quỷ, tao chỉ hỏi mày có dám giết người không?! Tao đang đợi mày tới giết đây! Mày dám không?!"

"Giang Tứ ——!!!"

Thanh âm cọ xát từ xa đến gần, Quan tài quỷ dán trên mặt đất trượt về phía trước, Giang Tứ không nhanh không chậm đi theo sau Quan tài quỷ, một người một quan tài xuất hiện trong tầm nhìn của Cố Mậu Sinh.

Giang Tứ: "Giết ông căn bản không cần tôi phải động thủ, cũng không cần linh hồn thú cưng, mối hận của ông và Quan tài quỷ vẫn còn chưa thanh toán xong đâu."

Giang Tứ đè lại Quan tài quỷ đang muốn nhào qua báo thủ, cậu nhìn về phía Cố Mậu Sinh trên mặt toàn là máu, "Đi đến bước này, ông có hối hận không?"

Trong mắt Cố Mậu Sinh có một chút hoảng hốt, lẩm bẩm nói: "Tao có thời gian hối hận à? Đi đến bước này, tao chỉ muốn sống thôi, không muốn vợ tao mất chồng, không muốn con gái mất cha, tao chỉ là muốn sống mà thôi! Chính là một chuyện đơn giản như vậy! Tụi bây cho tao một con đường sống sao?! Tao làm tất cả những điều này đều là do tụi bây ép tao! Đều là do tụi bây ép tao!!!"

Giang Tứ đã hiểu, ông ta không hối hận, cũng không cho rằng mình đã sai, Giang Tứ buông tay ra.

Nhìn Quan tài quỷ bay tới, Cố Mậu Sinh cười, hắn hét to: "Những điều mà tao đã hứa với tụi bây, tao đã làm được! Thì những chuyện mà tụi bây đã hứa với tao cũng phải làm! Dám thương tổn đến hai mẹ con, Cố Mậu Sinh tao dù có biến thành quỷ cũng không tha cho các ngươi!"

Cố Mậu Sinh hung hắn đập một khối Linh quặng mà ông ta vẫn luôn mang theo bên người xuống mặt đất!

Linh quang màu trắng lan rộng sát mặt đất, một hoa văn Linh Văn phức tạp được hình thành trong nháy mắt, Giang Tứ, Bạch Ngộ, Quan tài quỷ và ba linh hồn thú cưng đều ở giữa hoa văn Linh Văn!

Quỷ khí nồng đậm được phóng lên cao, áp lực quỷ cường đại đè ép Cố Mậu Sinh trong nháy mắt!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.