Cổ Mộ Có Một Ổ Xà Yêu

Chương 14



CHƯƠNG 14

 

Ngân Đại Bạch từ trên cây đào ra ba quả trứng chim trong ổ chim, để lại hai quả trứng lại, Ngân Đại Bạch bắt được cơ hội nói với Ngân Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu, ngươi phải nhớ kỹ, không thể diệt sạch, như vậy sau này chúng ta mới có càng nhiều trứng chim để ăn, biết không?”

Ngân Tiểu Tiểu không kiên nhẫn: “Yên tâm yên tâm, ra tay phải biết chừng mực, không thể săn bắn quá phận, nếu không thiên nhiên sẽ trả thù chúng ta đúng không?”

Ngân Tiểu Tiểu cúi đầu ăn ba quả trứng chim, cũng không thể để chánh chủ hắn tới còn phải để ba ba tha trở về cho mình ăn đi, sau khi ăn xong Ngân Tiểu Tiểu đi tiếp, Ngân Đại Bạch yên lặng đi theo phía sau Ngân Tiểu Tiểu, vì cái gì mình thân là ba ba xà lại không có chút cảm giác thành tựu nhỉ? Còn có, đạo lý này làm sao Tiểu Tiểu lại đã biết?

Ngân Đại Bạch ở sau Ngân Tiểu Tiểu mà ai oán, Ngân Tiểu Tiểu đi phía trước tìm kiếm ổ chim, ba trứng chim vốn không đủ mình ăn no.

“Nơi này có một ổ, nơi này có một ổ!” Ngân Tiểu Tiểu thấy được trên một thân cây có ổ chim, vội vàng hưng phấn xoay vặn lắc lắc thân mình quá độ đi tìm Ngân Đại Bạch.

Ngân Đại Bạch theo hướng đuôi rắn của Ngân Tiểu Tiểu cũng nhìn thấy ổ chim kia.

“Ba ba, lần này ta đi lên lấy trứng chim được không? Có được không vậy?” Ngân Tiểu Tiểu hưng phấn lên xem nhẹ toàn bộ nguy hiểm cùng chuyện mình không thể làm được, vui vẻ phấn chấn yêu cầu Ngân Đại Bạch.

Ngân Đại Bạch vừa định nói “Không được”, nhưng vừa nghĩ đến ý tưởng chợt lóe trong đầu, cảm thấy để Ngân Tiểu Tiểu chịu chút đau khổ cũng tốt, vì thế vẻ mặt từ ái nói: “Được chứ, Tiểu Tiểu.”

“…”

Ngân Tiểu Tiểu lui ra phía sau từng bước, rùng mình một cái, vừa rồi, nét mặt ba ba như vậy là chuyện gì xảy ra?Edit: Đầm♥Cơ (Được đăng tại phuanhcac01.wordpress.com)

Ngân Tiểu Tiểu nuốt ngụm nước bọt: “Vậy, ta đi đã.” Sau đó lấy vận tốc ánh sáng bắt đầu bò lên cây… Đó là không có khả năng, nhưng tốc độ cũng nhanh hơn bình thường là được.

Ngân Đại Bạch nhìn thấy Ngân Tiểu Tiểu soạt soạt bò lên trên cây, phải nói là hối hận a, nếu mình không giả từ ái như vậy, không chừng Tiểu Tiểu sẽ không đi lên đâu.

Chờ Ngân Tiểu Tiểu phục hồi tinh thần lại, phát hiện mình đã bò lên trên cây, phải nói là vui vẻ a: “Ba ba, ba ba, ta bò lên !”

“Tiểu Tiểu thật giỏi!” Ngân Đại Bạch khích lệ Ngân Tiểu Tiểu, tiểu hài tử vẫn phải được khen thưởng cho kẹo lúc thích hợp, nhưng mà, Ngân Đại Bạch cười thầm trong lòng, ta xem chốc lát nữa ngươi cuốn trứng tha xuống cây như thế nào! Lấy cái đuôi vừa mịn vừa nhỏ lại ngắn của Tiểu Tiểu, làm sao có thể tha một quả trứng vừa to vừa béo xuống được!

Vì thế Ngân Đại Bạch ở dưới tàng cây ngửa đầu chờ để cười Ngân Tiểu Tiểu.

Không thể nghi ngờ, Ngân Tiểu Tiểu cũng đã phát hiện vấn đề này, nếu như mình kéo trứng xuống, chỉ sợ đi chưa tới một nửa đường trứng sẽ bị ném vụn.

Vì thế, Ngân Tiểu Tiểu vói đầu rắn vào ổ chim, trực tiếp nuốt trứng, sau đó nghiêng đầu đem vỏ trứng từ trên cây phun xuống.

Ngân Đại Bạch nhìn thấy vỏ trứng vừa khéo dừng ở trước mặt mình thì cứng ngắc lại, tại sao mình lại quên trứng chim này vốn là đồ ăn của Tiểu Tiểu! Tiểu Tiểu vốn không cần tha xuống dưới, trực tiếp làm thịt thì tốt rồi! Tại sao mình lạ quên điều quan trọng nhất này!

Ngân Tiểu Tiểu đang ở trên cây ăn trứng chim mới không quản nội tâm Ngân Đại Bạch nghĩ gì, Ngân Tiểu Tiểu ăn hai trái, chừa lại hai cái, sau đó vui vẻ bò xuống cây, bắt đầu tìm kiếm ổ chim kế tiếp.

Ngân Tiểu Tiểu ăn uống no đủ , lại tránh được mặt trời giữa trưa, Ngân Tiểu Tiểu cùng Ngân Đại Bạch bắt đầu trở về, Ngân Tiểu Tiểu như trước quấn nửa người trên của Ngân Đại Bạch, lần này Ngân Đại Bạch cũng không cậy mạnh: “Tiểu Tiểu, thương lượng với ngươi chuyện này.”

Ngân Tiểu Tiểu nói rì rầm hai tiếng, tỏ vẻ mình đang nghe, hàng này đang no chống đỡ nha.

“Trong chốc lát trên đường trở về, ngươi tự mình đi một đoạn được không?”

Tự mình đi? Ngân Tiểu Tiểu do dự, mình mới vừa ăn no, một chút cũng không muốn động được chứ.

“Tiểu Tiểu, ngươi cũng không nhẫn tâm nhìn ba ba mệt đúng không?” Thấy Ngân Tiểu Tiểu có vẻ không nguyện ý, Ngân Đại Bạch tiếp tục khuyên bảo, mình thật sự không có khả năng kiên trì đến lúc trở về!

Cuối cùng Ngân Tiểu Tiểu cố mà đáp ứng: “Được rồi, nhưng ta không muốn đi quá lâu đâu!”

Ngân Đại Bạch nhẹ nhàng thở ra, lòng tràn đầy vui mừng đáp ứng, hai con rắn bắt đầu đi về nhà.

“Ba ba, trên đường đi ta có một nghi vấn.” Ngân Tiểu Tiểu đang buồn ngủ đột nhiên thông minh nhớ tới một sự kiện, “Theo như ba ba nói, ngọn núi này hẳn là có rất nhiều độc xà, vì sao hai chúng ta đi xa như vậy lại không phát hiện những độc xà khác?”

“Kỳ thật rất lâu trước kia, địa thế của nơi này không phải như thế, nơi này là đỉnh núi.”

Đỉnh núi? Ngân Tiểu Tiểu theo bản năng nhìn bốn phía, nơi này càng giống bình nguyên đi.

“Sau đó không biết vì nguyên nhân gì làm cho đỉnh núi trũng xuống, nơi này liền biến thành một thung lũng thật lớn, lần đó đỉnh núi trũng xuống làm độc xà bộ tộc chúng ta mất đi không ít tộc nhân đâu.” Nói tới đây, ngữ khí Ngân Đại Bạch có chút trầm xuống, “Tuy rằng như thế, tộc nhân độc xà bộ tộc vẫn còn rất nhiều, nhưng mọi người không thích ở quá gần nhau cho nên dù là hàng xóm cũng cách nhau rất xa.”

Ngân Tiểu Tiểu nghĩ tới nhà của bọn Lam Nhất Nhất, quả thật khoảng cách nhà chúng nó rất xa.

“Hơn nữa độc xà bộ tộc sống rất lâu, cứ ở ngọn núi này mãi cũng nhàm chán, đại đa số xà đều ở trên dãy núi này ngoại trừ ngọn núi này, chỉ có cần để trứng mới về lại đây.”

Ngân Tiểu Tiểu à một tiếng, chẳng trách mình không thấy một con rắn nào cả.

“Vậy có phải đợi ta trưởng thành cũng có thể ra khỏi ngọn núi này hay không?” Ngân Tiểu Tiểu hưng trí bừng bừng hỏi.Edit: Đầm♥Cơ (Được đăng tại phuanhcac01.wordpress.com)

“Này…” Ngân Đại Bạch do dự, Ngân Tiểu Tiểu không có trí nhớ truyền thừa, mình lo lắng nó một rắn một mình đi ra ngoài nha, “Nếu đi ra ngoài thì bình thường là hai ba con rắn cùng đi, có bạn đi theo sẽ không nhàm chán.” Ngân Đại Bạch bắt đầu mò mẩm, “À, đúng rồi, tốt nhất là có bầu bạn rồi hãy đi ra mới tốt, cùng bầu bạn ở chung thật tốt, đi dạo chơi chung quanh còn có thể xúc tiến tình cảm.” Ngân Đại Bạch càng nói càng cảm thấy mình rất cố gắng rồi, nếu Ngân Tiểu Tiểu có bầu bạn, mình và Tiểu Hoa cũng có thể yên tâm, ừ, đúng vậy, nhất định phải để Tiểu Tiểu mau chóng tìm được bầu bạn!

Này này, ta nói rõ ràng, Ngân Tiểu Tiểu từ khi sinh ra đến bây giờ mới bao lâu hả, ngươi đã suy nghĩ tìm bạn đời cho nó rồi sao!

Ta nói, độc xà bộ tộc ba mươi năm tuổi mới tính là trưởng thành, lúc đó mới có thể xác định thân phận bạn đời!

Ngân Tiểu Tiểu đương nhiên không biết trong đầu ba ba mình bây giờ đều là chuyện tìm cho nó một bầu bạn cường tráng độc tính lại mạnh một chút đâu, nhưng mà thấy Ngân Đại Bạch cười ngây ngô, Ngân Tiểu Tiểu đã cảm thấy có chút lông tóc dựng đứng, Ngân Tiểu Tiểu xuống khỏi người Ngân Đại Bạch: “Ba ba có mệt không, tự ta đi trong chốc lát cũng được.”

Sau đó Ngân Tiểu Tiểu quay đầu dùng sức đi, Ngân Đại Bạch đi theo sau Ngân Tiểu Tiểu không ngừng cười ngây ngô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.