Quả nhiên như theo như lời Lam Nhất Nhất, chúng ấu xà bò xuống năm sáu phút, liền thấy được nhánh sông nhỏ mà Lam Nhất Nhất nói, Ngân Tiểu Tiểu cẩn thận liếc nhìn liền hết chỗ nói rồi, nhánh sông nhỏ Lam Nhất Nhất nói còn lâu mới xứng đáng với cái tên nhánh sông nhỏ của nó, theo mình thấy, đây là do sông nhỏ không bị trúng gió gì mà phân ra một đoạn khoảng mười phân, sau đó trải qua nhân tố chuyển hướng lại chếch trở về, tạo thành một cái đường rãnh nhỏ bên bờ sông bên kia.
“Nơi này nước rất cạn, có thể từ nơi này đi qua sông nhỏ bên kia.” Lam Nhất Nhất mở miệng nói, bò đến nơi đó nó nói, chúng xà ở mặt sau cũng lập tức bò lên.
“Này, có thể đi sao?” Hồng Nhị Nhị nhìn Lam Nhất Nhất chỉ, do dự, tuy rằng Lam Nhất Nhất nói nơi này quả thật rất cạn, nhưng dù sao cũng là qua sông a, ngay cả rắn trưởng thành trừ khi uống nước sẽ không tới gần bờ sông đâu, huống chi chúng nó là ấu xà.
Ngân Tiểu Tiểu cũng tiến đến phía trước nhìn chỗ Lam Nhất Nhất chỉ. Con sông nhỏ này đi xuống dưới lòng sông càng rộng, mà lượng nước vẫn thế cho nên làm độ sâu của mực nước giảm gần một nửa, nhưng theo đó độ rộng cũng gần gấp đôi chỗ trên kia, như vậy nhìn sang, rắn mà sợ nước thật sẽ ít tiếp cận sông nhỏ.
Ngân Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, nói : “Như vậy đi, các ngươi ở chỗ này chờ, ta tự mình đi nhìn xem.” Dù sao chúng nó có qua cũng không giúp được mình cái gì, vậy chúng nó ở lại bên này cũng được.
“Tiểu Tiểu, ta với ngươi cùng đi.” Ra ngoài Ngân Tiểu Tiểu dự kiến, người thứ nhất lên tiếng đi theo mình không ngờ lại là Lam Nhất Nhất, không đợi Ngân Tiểu Tiểu nói cái gì, thanh âm Ngân Tiểu Tứ cũng vang lên.
“Ta cũng đi.”
Sau đó Ngân Tiểu Nhất cùng Hoa Tiểu Ngũ cũng nói phải đi, sau đó trong đầu Ngân Tiểu Tiểu đột nhiên hiện lên một câu —— không phải đồ ngốc, không vào cửa nhà ngốc như nhau. Ở ấu xà nhà người ta đều lo lắng an nguy bản thân, bọn ấu xà này thế nhưng phía sau tiếp trước yêu cầu qua sông, Ngân Tiểu Tứ Ngân Tiểu Nhất còn chưa tính, Hoa Tiểu Ngũ cũng đến xem náo nhiệt cái gì!
Nghĩ đến đây, Ngân Tiểu Tiểu theo bản năng lắc đầu tỏ vẻ mình thật bất đắc dĩ với cả nhà ngốc này, sau đó chợt nghe thanh âm oán hận của Hoa Tiểu Nhị Hoa Tiểu Tam.
“Vì sao.”
“Chúng ta không được.”
Thanh âm tràn ngập tức giận của Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam thành công làm Ngân Tiểu Tiểu trở về thế giới thật, vẻ mặt Ngân Tiểu Tiểu mờ mịt nhìn xem bốn phía, cái gì vì sao không được? Vừa rồi không có nghe cái gì nha! Nhưng mà mặt Ngân Tiểu Tiểu đã khôi phục không chút thay đổi rất nhanh, nói : “Ta qua, Lam Nhất Nhất cùng Tứ ca cũng đi qua, những người khác ở tại chỗ này đi.”
Hồng Nhị Nhị, Lam Tam Tam cùng Lam Tứ Tứ không biểu thị cách nhìn của mình, bảo trì trầm mặc, Ngân Tiểu Nhất nghe Ngân Tiểu Tiểu nói, Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam cùng Hoa Tiểu Ngũ còn lại thì tức giận bất bình .
“Vì sao không cho chúng ta đi? Chúng ta cũng phải đi!”
“Chúng ta cũng muốn.”
“Đến bên kia sông!”
Ngân Tiểu Tiểu run rẩy khóe miệng nhìn đám xà trước mặt, quả nhiên không hổ là họ “Hoa” nha, thật sự là di truyền tinh túy của Hoa Tiểu Hoa. Ngân Tiểu Tiểu không để ý tới ba huynh đệ họ Hoa, làm ấu xà lớn nhất Ngân Tiểu Nhất ra mặt trấn áp: “Nhị đệ Tam đệ Ngũ đệ, không được làm ồn!”
Sau đó thế giới này an tĩnh, Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy trên người kẻ làm đại ca có cái vương khí bát phương thật sự là dùng được.
Sau đó Ngân Tiểu Tiểu cùng Lam Nhất Nhất Ngân Tiểu Tứ thuận lợi qua sông, thành công đến bờ kia của sông nhỏ, dưới ánh mắt tha thiết của chúng ấu xà ở bờ bên kia sông nhỏ, một hàng Tam Xà Ngân Tiểu Tiểu đi tới nơi Lam Nhất Nhất nói.
“Là chỗ này.” Lam Nhất Nhất ngăn cản Ngân Tiểu Tiểu muốn đi lên oa nước phía trước, “Không cần đi qua, trừ chỗ chúng ta đứng, bên kia đều là loại bùn ngươi nói, nếu rơi vào sẽ thực phiền toái.”
Lúc này Ngân Tiểu Tiểu mới phát hiện chỗ không thích hợp, oa nước thật là rất nhỏ, nhưng nước bùn chung quanh nó không ít! Chẳng lẽ là đầm lầy sao? trong đầu Ngân Tiểu Tiểu có một ý tưởng vớ vẩn, làm sao có thể có đầm lầy? Vốn không có điều kiện phù hợp hình thành đầm lầy a! Hơn nữa —— Ngân Tiểu Tiểu thật cẩn thận dùng cái đuôi dính chút bùn, quả thật có tính dẻo, nhưng xa xa không bằng đầm lầy —— quên đi, dù sao mình tìm bùn, nó có là đầm lầy hay là thứ khác mình cũng không quan tâm, mình đến nơi này đã đủ kỳ quái, nhiều hơn chút nữa cũng không cái gọi là —— ý nghĩ này cũng là ý nghĩ trong lòng Ngân Đại Bạch và Hoa Tiểu Hoa—— quên đi, Tiểu Tiểu vốn đã đủ kỳ quái, cho dù có tiếp tục kỳ quái cũng không kinh sợ khi thấy chuyện quái dị.
“Tiểu Tiểu, này có thể chứ?” Lam Nhất Nhất thấy Ngân Tiểu Tiểu nhìn hồi lâu, nhịn không được lên tiếng hỏi.
Vì sao Ngân Tiểu Tiểu muốn tìm bùn? Thật ra cũng rất đơn giản, Ngân Tiểu Tiểu không thể trực tiếp ném trứng vào trong lửa, vậy nếu bọc lớp bùn ngoài trứng chim như cách nướng gà như vậy, mặc dù vẫn có rất lớn bất đồng, nhưng phương pháp này cũng đáng thử một lần a, Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy có khả năng thành công rất lớn.
Bây giờ nếu tìm được bùn rồi, vậy bước sau là dùng bùn bọc toàn bộ trứng chim lại, sau đó Ngân Tiểu Tiểu ý thức được một chuyện, đó là bùn vốn không có biện pháp mang về! Bên ngoài độ ấm cao như vậy, nếu mang về cho đến lúc về nhà, bùn cũng đã khô, như vậy cũng vô ích , nếu cách này không thể thực hiện được, vậy cũng chỉ có thể mang trứng đến để bọc bùn.
Tưởng tượng như vậy, Ngân Tiểu Tiểu ngẩng đầu nói với Lam Nhất Nhất: “Bùn này không được.”
“A? Không được sao?” Lam Nhất Nhất rõ ràng thực thất vọng, “Nhưng ta chỉ biết nơi này có bùn, chỗ khác ta không biết.”
“Không sao, dù sao cũng không có tác dụng gì quá lớn.” Ngân Tiểu Tiểu rất tự nhiên lừa gạt Lam Nhất Nhất, ba và cha dặn dò mình và năm ca ca, không thể đem nói chuyện đốt lửa cho rắn khác, mình tìm bùn là vì bọc trứng lại, bọc trứng lại là vì để làm trứng chín mà ăn, làm chín nghĩa là phải đốt lửa, tính toán như vậy thì không thể nói nguyên nhân vì sao tìm bùn cho Lam Nhất Nhất nha, nếu vậy cứ nói thẳng bùn nơi này không thích hợp là được.
Lam Nhất Nhất không hoài nghi “Dụng tâm hiểm ác” của Ngân Tiểu Tiểu, chỉ rất là thất vọng chán nản không giúp được Ngân Tiểu Tiểu, vì thế một hàng ấu xà theo đường cũ phản hồi, Ngân Tiểu Tiểu vui vẻ thầm lên mặt đối lập rõ với Lam Nhất Nhất mất mát cúi thấp đầu mà đi, Ngân Tiểu Tứ nhìn vào trong mắt cười ở trong lòng, Tiểu Tiểu thật đúng là tương đối đáng yêu (… )!
Chúng xà bò trở lại nơi vừa rồi tiếp tục chơi đùa, Lam Nhất Nhất trốn ở góc phòng lấy cái đuôi vẽ hình tròn, Ngân Tiểu Tiểu không vội vã trở lại sông nhỏ mà là thừa dịp tất cả mọi người không chú ý nơi này lén lút bò tới bên người Ngân Tiểu Tứ: “Tứ ca.”
“Hửm? Có chuyện gì sao?” Ngân Tiểu Tứ cười như không cười.
“Cái đó, bây giờ chúng ta trở về nhà được không?” Ngân Tiểu Tiểu lấy lòng hướng về phía Ngân Tiểu Tứ, “Bùn đó có thể dùng nha, ta chuẩn bị dùng nó bọc trứng chim lại cho vào trong lửa.”
“Bây giờ trở về?” Ngân Tiểu Tứ ngẩng đầu nhìn thời tiết, sắp đến giữa trưa, bây giờ trở về chỉ sợ bò được đến nửa đường Tiểu Tiểu liền hối hận, “Đừng nóng vội Tiểu Tiểu, thời tiết chút nữa ngươi chịu không nổi, đợi qua chiều rồi trở về.”
Ngân Tiểu Tiểu hưng phấn lúc này mới ý thức được sự thật mình sợ nóng, Ngân Tiểu Tiểu ai oán, vì sao quẳng mình vào người động vật máu lạnh lại còn mang nhiệt độ ổn định của động vật máu nóng, làm hại mình chậm trễ chính sự! ( chính sự là ăn trứng chim chín sao? ? ) nhưng mà Ngân Tiểu Tiểu là một hài tử rất lạc quan vui tươi tích cực hướng về phía trước, khụ khụ, đương nhiên mọi người cũng có thể gọi là thần kinh thô, lời Tứ ca nói cũng không sai! Lúc này Ngân Tiểu Tiểu nghĩ trong lòng, hơn nữa trở về kéo trứng chim lăn bùn trở về, trứng chim lăn bùn sẽ bị khô! Như vậy có lăn bùn cũng không dùng được! Vẫn nên đợi chạng vạng đến làm, như vậy lúc tha trở về còn có thể giữ bùn còn ướt!
Nghĩ thông suốt Ngân Tiểu Tiểu vui vẻ tới sông nhỏ.
Lời nói khuyên giải Ngân Tiểu Tứ chuẩn bị không phát huy được công dụng, Ngân Tiểu Tứ buồn bực, Tiểu Tiểu không phải là xà nghe lời phân rõ phải trái như vậy! Lần này sao có thể nghe lời như thế!
Đợi cho độ ấm hạ xuống Ngân Tiểu Tiểu có thể nhận ra ngay, Ngân Tiểu Tiểu liền khẩn cấp chào tạm biệt nhà Lam Nhất Nhất, mang ấu xà chạy.
Bọn Ngân Tiểu Tiểu về đến nhà, Hoa Tiểu Hoa cùng Ngân Đại Bạch ở nhà, giờ phút này hai xà đang quấn lấy nhau mà hôn môi, thấy các con trở về Hoa Tiểu Hoa lập tức bò xuống người Ngân Đại Bạch, cười đến sáng lạn tiếp đón tiến đến: “Các con ngoan của ta đã trở lại rồi.”
Nếu là trước kia, Ngân Tiểu Tiểu nhất định sẽ cười nhạo Hoa Tiểu Hoa một chút, nhưng bây giờ Ngân Tiểu Tiểu có chính sự phải làm, đương nhiên không có khả năng vì loại chuyện này mà phân tâm !
Ngân Tiểu Tiểu là người thứ nhất vọt tới trước mặt Hoa Tiểu Hoa: “Ba ba a cha, ta muốn đi lăn bùn cho trứng chim!”
“Hả?” Hoa Tiểu Hoa ngẩn ra, đây là ý gì?
Ngân Tiểu Tiểu bây giờ quá mức hưng phấn, năng lực biểu đạt rõ giảm xuống cấp tốc, Ngân Tiểu Tứ đi ra giải thích một phen, Ngân Đại Bạch và Hoa Tiểu Hoa tỉnh ngộ.
“Ta các ba các ngươi đi, các ngươi ở nhà chờ chúng ta.” Hoa Tiểu Hoa nói.
“Ta cũng phải đi ta cũng phải đi!” Ngân Tiểu Tiểu ở bên báo danh, bị Hoa Tiểu Hoa coi thường.
Ngân Đại Bạch mở miệng: “Tiểu Tiểu không cần đi, ta cùng Tiểu Hoa đi, như vậy mới có thể trở về nhanh, nếu không không biết khi nào mới có thể trở về!”
Ngân Tiểu Tiểu nghĩ tới tốc độ của mình mà héo rũ, không thể không thừa nhận lời Ngân Đại Bạch nói rất có đạo lý.
Một hàng lục xà Ngân Tiểu Tiểu đứng thẳng thân mình ở cửa sơn động nhìn theo Ngân Đại Bạch và Hoa Tiểu Hoa, Ngân Tiểu Tiểu có chút cảm giác lệ nóng doanh tròng, rốt cục mình cũng ăn được đồ chín rồi!
Trời có sắp tối Ngân Đại Bạch và Hoa Tiểu Hoa đã trở lại, mặt sau Ngân Đại Bạch kéo một ổ trứng chim lăn bùn.
Dưới sự khẩn cấp của Ngân Tiểu Tiểu, lửa lần thứ ba được đốt lên, Ngân Tiểu Tiểu đem một cái trứng chim được lăn kỹ bùn cho vào trong lửa, thấy Hoa Tiểu Ngũ tiếp tục đẩy mạnh một quả trứng chim vào Ngân Tiểu Tiểu liền ngăn lại, dù sao bùn cũng là đất, Ngân Tiểu Tiểu sợ cho nhiều bùn quá lửa sẽ bị tắt.
Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy trứng đã chín, dùng cái đuôi cuốn nhánh cây chọc trứng ra khỏi lửa, sau đó lại dùng cái đuôi cuộn tảng đá lên nện trên trứng, bùn nát, lộ ra trứng chim bên trong, Ngân Tiểu Tiểu nhìn nhìn, phát hiện vỏ trứng chim có vết rạn nhưng không có rạn nứt, Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy mình rất có thể đã thành công! Sau đó Ngân Tiểu Tiểu gõ sạch bùn trên trứng, thuận tiện đập nát vỏ trứng để lộ ra bên lòng trắng trứng đã thành thể rắn trắng noãn bên trong.
Cả nhà đều vây chung quanh Ngân Tiểu Tiểu, tò mò nhìn cái mà Ngân Tiểu Tiểu gọi là trứng chín. Ngân Tiểu Tiểu mặc kệ chúng nó, đi lên liền cắn quả trứng, trứng thành công để lộ ra lòng đỏ trứng bên trong, lòng đỏ trứng còn không hoàn toàn chín, còn có chất lỏng màu vàng chảy ra, ưm~, xem ra quả trứng sau cần phải nướng nhiều trong chốc lát. Tiếp tục cắn một ngụm, Ngân Tiểu Tiểu ăn trọn cái trứng, ô ô, rốt cục mình cũng ăn được trứng chín nóng hầm hập thơm ngào ngạt a uy! Ngân Tiểu Tiểu vui không tả được, liền tranh thủ bỏ quả trứng thứ hai vào trong lửa.
Ngân Tiểu Tiểu ngẫng đầu, liền phát hiện cả nhà đều liếc nhìn chảy nước miếng. Ngân Tiểu Tiểu ghét bỏ bĩu môi, hào phóng nói : “Được rồi được rồi, mỗi người đều có phần, trứng chim ngày hôm nay chúng ta cùng nhau ăn được chưa!”
“Nhưng Tiểu Tiểu có thể ăn no sao?” Đây là Ngân Tiểu Tứ còn lại một chút lý trí.Edit: Đầm♥Cơ (Được đăng tại phuanhcac01.wordpress.com)
“Có thể, không cần lo lắng cho ta!” Ngân Tiểu Tiểu không có nói láo, không biết là sự thật hay là do tác dụng của tâm lý, Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy trứng biến thành thể rắn ăn no hơn trứng thể lỏng, cho nên mình cũng không ăn rất nhiều trứng mỗi ngày như vậy nữa.
Nghe xong Ngân Tiểu Tiểu nói, chúng xà không hề do dự, đối với độc xà bộ tộc hàng năm chỉ có vài thứ để ăn mà nói, có một phương pháp ăn mới là hấp dẫn không thể từ chối, nhất là đối với cả nhà Ngân Tiểu Tiểu mà nói.
Trừ Ngân Tiểu Tiểu năm ấu xà còn lại đều yên lặng ném nhánh cây vào trong đống lửa, mưu cầu làm lửa cháy lớn hơn nữa to hơn nữa sau đó lăn thêm vào bên trong hai quả trứng, Ngân Đại Bạch và Hoa Tiểu Hoa yên lặng đốt một đống nhánh cây.
Đợi cho trời hoàn toàn tối một nhà xà của Ngân Tiểu Tiểu đều ăn được trứng chín.
Hoa Tiểu Hoa: “Ngày mai ta còn muốn ăn trứng chín!”
Hoa Tiểu Ngũ: “Ta cũng muốn ăn!”
Ngân Tiểu Nhất: “… Tính thêm cả ta!”
Ngân Tiểu Tứ: “… Hương vị cũng không tệ lắm!”
Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam: “Mỹ vị.” “Trứng chim!”
Ngân Đại Bạch: “Ngày mai ta sẽ mang về nhiều một chút.”