Cổ Mộ Có Một Ổ Xà

Chương 78



Tốc độ của độc xà không thể nghi ngờ là đến rất nhanh, hơn nữa lần này còn là tộc trưởng triệu tập, phải biết rằng tộc trưởng triệu tập rất ít khi dùng đến, có không ít độc xà sống đến bây giờ mới nghe được lần đầu tiên, vì thế mang theo tâm tình hưng phấn đi về phía Mặc Lão Đại—— này này! Tâm tình hưng phấn là muốn làm gì! Tộc trưởng triệu tập là một chuyện thực nghiêm túc được không!

Thời gian chuyển đến buổi tối ngày hôm sau, độc xà phạm vi ngàn dậm đã lục tục chạy tới nơi.

Mặc dù đại đa số độc xà đã biết việc có tộc trưởng mới, cũng biết Mặc xà trở thành tộc trưởng kế nhiệm là “Mặc Lão Đại”, nhưng độc xà chưa từng gặp Mặc Lão Đại vẫn chiếm đại đa số. Mặc Lão Đại bởi vì thân mình dài đến hơn mười thước, đứng nửa người trên lên còn cao hơn mỗi độc xà ở đây nên không cần giống tộc trưởng trước kia phải tìm nơi cao để đứng. Chúng độc xà vây quanh Mặc Lão Đại đều ngửa đầu đợi Mặc Lão Đại nói chuyện.

Ngân Tiểu Tiểu không đi vào trong vòng tròn nhìn thấy một màn này, thấp giọng lầu bầu nói : “Sao có cảm giác như xem khỉ ở vườn bách thú vậy.”

“Cái gì?” Vương Nham Chân bên cạnh Ngân Tiểu Tiểu theo bản năng hỏi một câu, vừa rồi hình như nghe được ba chữ “Vườn bách thú”?

… Ngân Tiểu Tiểu không nói.

“Lần này triệu tập mọi người là có một sự kiện cần nói với mọi người.” Mặc Lão Đại mang bộ mặt mộc như tờ giấy nghiêm túc cao giọng nói, “Có một hơn trăm nhân loại tiến vào trong kết giới!”

Mặc Lão Đại vừa dứt lời, toàn trường vang lên một trận xôn xao.

“Im lặng!” Mặc Lão Đại trầm giọng nói, đợi cho mọi người yên tĩnh trở lại, Mặc Lão Đại mở miệng lần nữa, “Hẳn mọi người không xa lạ gì với sinh vật nhân loại này, ở trong trí nhớ truyền thừa của chúng ta, nhân loại là một trong những mục tiêu chúng ta cần đối phó! Lần này nhân loại tiến đến là nhằm vào vật chúng ta thủ hộ! Chúng ta tuyệt đối không thể buông tha những người này!”

Chúng xà lại ồ lên, mỗi một độc xà đều nói ồn ào.

“Ai nha, nhân loại trong trí nhớ thật sự không dễ đối phó.”

“Sai! trong trí nhớ, nhân loại mới là dễ đối phó nhất! Còn vu tộc yêu tộc gì đó mới khó đối phó !”

“Giết sạch nhân loại! Giết sạch nhân loại!”

“Rốt cuộc nhân loại trông như thế nào? Giống chúng ta sao?”

… …

Mặc Lão Đại đợi cho chúng xà hơi hơi khôi phục bình tĩnh, nói : “Ta biết có rất nhiều vị ở đây chưa từng gặp qua nhân loại, cho nên ta bắt một nhân loại tới cho mọi người xem, nếu thấy sinh vật nào có bộ dạng xấu như vậy thì nhất định là nhân loại.” Nói xong, Mặc Lão Đại nhìn về phía Vương Nham Chân.

Gần một ngàn đôi mắt của độc xà ở đây cũng nhìn về phía Vương Nham Chân.

Vương Nham Chân: “…”

Ngân Tiểu Tiểu im lặng lui về phía sau vài bước, mình đứng ở chỗ không phải tốt lắm.

“Trời ạ! Nhân loại sao lại xấu như vậy!”

“Ôi cưng à, đừng nhìn, cẩn thận mù xà nhãn!”

“Không ngờ là dùng hai cái đùi đi đường, Hửm? Ta nhớ chim trĩ cũng đi bằng hai cái đùi!”

Vương Nham Chân bi phẫn, ta làm người dễ dàng cho ta lắm sao! Rơi vào tay một đám xà biết nói chuyện… coi như xong, lại còn bị chúng nó cười nhạo!

“Í? Hình như ta đã từng gặp sinh vật như vậy rồi.”

Tầm mắt Mặc Lão Đại rơi xuống người một hoàng xà: “Ngươi từng gặp nhân loại?”

Hiện trường yên tĩnh trở lại, ánh mắt của mọi người đều tập trung đến chỗ hoàng xà.

Hoàng xà kia không trả lời vấn đề của Mặc Lão Đại mà là bò đến trước mặt Vương Nham Chân, đánh giá tỉ mỉ Vương Nham Chân một lần, sau đó thực khẳng định nói: “Đúng vậy, ta đã gặp nhân loại! Tuy rằng qua vài thập niên nhưng sinh vật xấu như vậy ta sẽ không quên !”

Vương Nham Chân: có thể đừng động một chút liền “sinh vật xấu như vậy” hay không!

Hoàng xà kia tiếp tục nói: “Ta nhớ vài thập niên trước, ca ca ta đang cử hành nghi thức bầu bạn thì có hơn chục sinh vật như vậy, không phải, có hơn chục nhân loại đột nhiên xâm nhập nghi thức bầu bạn, còn dẫn đầu phát động công kích với chúng ta, chúng ta giận dữ tiêu diệt hết nhân loại, còn chờ nguyên tại chỗ giết mấy đợt người sau!”

“Nhân loại thật là quá ghê tởm!”

“Thế mà thế mà! Thế mà dám phá nghi thức bầu bạn.”

“Nhân loại thật là buồn cười, vừa yếu vừa nhỏ còn dám công kích độc xà chúng ta trước!”

Mặc Lão Đại nhìn nhìn số lượng Mặc xà xung quanh, nói : “Chuyện lúc trước sau này hãy nói, bây giờ quan trọng là … Giải quyết nhân loại xâm nhập vào mấy ngày hôm trước. Ta nhân danh tộc trưởng, mệnh lệnh xà ở đây chia làm chín tổ, từng tổ do một Mặc xà dẫn đầu, phân chia phương hướng bất đồng mà tìm tòi nhân loại, gặp được nhân loại, giết không tha!” Dừng một chút, bổ sung nói, “Hồng xà lam xà lưu lại vài cái.”

Chúng độc xà trăm miệng một lời nói : “Lĩnh mệnh!” ( Tác giả: đột nhiên có cảm giác đang viết đam mỹ cổ đại xinh đẹp… )

Mặc Lão Đại: “Tốt lắm, tan đi, tự mình tìm tổ, lập tức xuất phát.”

Chúng độc xà lập tức giải tán, tìm tổ xong, sau đó —— vây quanh trước mặt Ngân Tiểu Tiểu.

“Ai nha, ngươi là bầu bạn tương lai của tộc trưởng đúng không!”

“Thật là một ngân xà đó, còn nhỏ như vậy.”

“Bầu bạn tương lai của tộc trưởng nhìn có vẻ chưa trưởng thành.”

Mặc Lão Đại đứng ở phía ngoài cùng cười xem náo nhiệt.

Ngân Tiểu Tiểu không thể nhịn được nữa, không cần nhịn nữa: “Bây giờ! Lập tức! Lập tức! Đi tìm nhân loại!”

Chúng độc xà thông minh, đồng loạt đáp: “Lĩnh mệnh!”

Nhìn thấy chúng độc xà tản ra chung quanh, Ngân Tiểu Tiểu dùng cái đuôi xoa xoa “Mồ hôi” trên trán, bọn xà này thật là đáng sợ.

“Bầu bạn tương lai?” vẻ mặt Vương Nham Chân cổ quái, bầu bạn mà xà nói, là ý mình nghĩ kia sao?

Ngân Tiểu Tiểu liếc Vương Nham Chân: “Chính là thứ ngươi đang nghĩ! Đúng rồi, còn chưa nói cho ngươi biết, ở Xà Tộc, giống đực và giống đực cũng có thể kết thành bạn lữ, cũng sẽ có cục cưng xà, nói cho ngươi biết, nếu ngươi luôn luôn sống ở chỗ này, sau này ngươi cũng có thể sinh cục cưng đó!”

Vẻ mặt Vương Nham Chân không còn là cổ quái, mà là kinh sợ.

Ngân Tiểu Tiểu như nghe được chuyện lạ mà gật đầu: “Cho nên Nham Chân à, suy nghĩ kỹ một chút đi, ta không thể chăm sóc ngươi cả đời, ngươi nên tìm bạn lữ đi thôi.”

Ngân Tiểu Tiểu đưa lưng về phía Vương Nham Chân đang sợ ngây người, khóe miệng cười cười đi rồi. Mặc Lão Đại đứng ở cách đó không xa liếc Vương Nham Chân một cái, cái gì cũng không giải thích. Mặc Lão Đại đứng tại chỗ nghĩ nghĩ, đến gần Ngân Tiểu Tiểu: “Tiểu Bạch Si, thương lượng với ngươi một chuyện.”

“Cái gì?”

“Có thể cho ta mượn Vương Nham Chân được không?”

“Cho ngươi mượn?” vẻ mặt Ngân Tiểu Tiểu mờ mịt, “Hắn không phải là ngươi bắt về sao? Cũng đâu phải của ta, cứ việc cầm dùng đi.”

“Ngươi quên ta bắt về cho ngươi sao, Vương Nham Chân là của ngươi, không phải của ta.” Mặc Lão Đại lắc đầu nói.

Ngân Tiểu Tiểu tỉnh ngộ, không sao cả quơ quơ cái đuôi: “Cứ việc cầm đi cứ việc cầm đi, ta đã không còn hứng thú với hắn.”

Vương Nham Chân vừa mới bị trêu chọc: “… ! !”

Vì thế Mặc Lão Đại quay đầu ra lệnh cho Mặc Đại Nhất cùng mấy lam xà hồng xà ở lại: “Đại Nhất, ngươi và vài vị tộc nhân mang Vương Nham Chân trở về trên núi. Cho toàn bộ xà trên núi đều nhận thức được đến tột cùng nhân loại trông như thế nào. Bây giờ toàn bộ cha mẹ hoặc ba ba a cha có ấu xà trên núi hẳn đã chạy về hết, nói chúng nó tập trung ấu xà lại, ngày đêm thủ hộ ấu xà. Mặt khác, ta còn phân phó một bộ phận xà thủ vệ dưới chân núi, không cho bất cứ một nhân loại nào xông lên núi. Đại Nhất, ngươi đi rồi không cần trở lại nữa, an toàn trên núi và dưới chân núi giao cho ngươi phụ trách.” Mặc Lão Đại nghĩ nghĩ, lại nói, “Nói Mặc Đại Mặc tới chỗ của ta.”

Mặc Đại Nhất cùng mấy hồng xà lam xà lần lượt đáp ứng.

Mặc Đại Nhất nói : “Đến lúc lên núi, nhân loại này làm sao bây giờ?”

Mặc Lão Đại vừa định nói chuyện đã bị Ngân Tiểu Tiểu giành trước : “Tìm sơn động, phái mấy xà trông coi nhân loại này, không được cho hắn chạy trốn.”

Mặc Lão Đại: “Làm theo lời Tiểu Tiểu nói.”

Mặc Đại Nhất đáp ứng, mấy xà mang theo Vương Nham Chân đi xuyên đêm đuổi về phía chân núi. Mà ở đây, chỉ còn lại hai xà Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu.

Mặc dù có gần ngàn độc xà nghe theo lời Mặc Lão Đại mà đến, nhưng đối với vài ngọn núi này mà nói, ngàn độc xà cũng không tính là cái gì, phân tán ra đã nhìn không thấy nữa.

Chúng độc xà vốn có thể dựa vào khứu giác mẫn tuệ tìm ra nhân loại, nhưng nhân loại cũng không ngốc, biết xà mộ nổi danh nhất là xà, đương nhiên có mang theo dược vật che dấu mùi và thuốc đuổi rắn. Điều này không thể nghi ngờ tăng thêm phiền toái cho độc xà đi tìm kiếm.

Đám người xui xẻo đầu tiên là một đội ngũ mười một người, dẫn đầu đội là một phụ nữ trung niên, đội ngũ này nữ tính chiếm đa số. Bọn họ cũng mặc quần áo đặc chế tiến vào xà mộ, nhưng thời tiết nóng bức khiến đội ngũ nhiều nữ này thực đau đầu, sau vài ngày hành tẩu không nhìn thấy rắn, đại đa số nữ tính trong đội ngũ cho rằng tin tức có rắn trong xà mộ là sai lầm, cũng bởi vậy mà thả lỏng cảnh giác, đổi lại quần áo bình thường, ngay cả đội trưởng cũng như thế khiến năm nam giới còn lại không có biện pháp, chỉ có thể mặc kệ những cô gái này.

Chuyện xảy ra sau giờ ngọ, khi đội ngũ này đang nghỉ ngơi dưới một cây đại thụ, một con bạch xà đã phát hiện bọn họ.

Bạch xà thực hưng phấn, xem ra nó tìm được đội ngũ nhân loại này trước, sau khi xong việc mình có thể khoe với chúng xà. Nhưng bạch xà chưa từng đối chiến với nhân loại, cũng không dám cậy mạnh, nhìn nhân loại dưới tàng cây có vẻ trong chốc lát cũng chưa đi, bạch xà lén lút nhớ kỹ vị trí, đi tìm những độc xà khác.

Chỉ một lát sau, đội ngũ mười một người đã bị mấy chục độc xà bao vây, mà nhân loại lại không hề phát hiện.

Mấy chục độc xà thong thả tiếp cận nhân loại, vòng vây cũng càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ, chiến tranh, hết sức căng thẳng.

Trong bụi cỏ một ngân xà tráng kiện đang chuyển động, không ngừng tiếp cận nhân loại, bụi cỏ đã không thể che dấu lớp vảy hơi hơi sáng lên dưới ánh mặt trời của nó.

“Có rắn!” Một người đàn ông đã phát hiện nó, vội vàng quát to một tiếng.

Mọi người ở chỗ này đều cả kinh, vội nhìn chung quanh phát hiện có càng nhiều độc xà, người phụ nữ trung niên dẫn đội đã kịp phản ứng lại, lạnh lùng nói: “Mọi người rời xa cây cối, đứng chung một chỗ! Đều lấy vũ khí trong ba lô ra, cẩn thận đừng để bị rắn cắn!”

Khi đó thay quần áo hiển nhiên đã chậm, người phụ nữ trung niên chỉ có thể nói mọi người tựa vào nhau phòng bị rắn công kích.

Bom cay, pháo sáng, súng lục, lựu đạn vân vân đều lần lượt ra trận, mỗi người đều khẩn trương cẩn thận quan sát tình huống chung quanh mình, mà chúng độc xà cũng không tiếp tục che dấu, hiện ra trước mặt nhân loại. Song phương đều nhìn chằm chằm nhau muốn tìm ra sơ hở của đối phương.

Nhân loại và Xà Tộc lần đầu tiên chân chính giao phong, lập tức sắp trình diễn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.