Có Một Châu Như Trên Thế Giới Này

Chương 61: Chương 61




Không biết Dương Thừa Quân đã ở trong nhà tắm bao lâu, chỉ biết lúc thím Trương đi vào đã thấy anh nằm ngất xĩu trên sàn, vòi nước vẫn còn chưa khoá lại
Thím Trương nhanh chóng đỡ anh lên giường sao đó lập tức gọi điện thoại cho Dương Khâm Minh
- Thím Trương có chuyện gì à?
Lúc này Dương Khâm Minh đang có cuộc họp ở công ty, nhìn thấy điện thoại liên tục nhận được rất nhiều cuộc gọi đến từ quản gia của Dương Thừa Quân, nghĩ có điềm chẳng lành nên anh vội ấn nút nghe thử
- Thiếu gia cậu chủ ngất xỉu rồi, cậu mau đến đây đi
Vừa nghe như vậy Dương Khâm Minh liền cho trì hoãn cuộc họp nhanh chóng lái xe đến thẳng nhà Dương Thừa Quân
Lúc đến nơi Dương Thừa Quân đã được ông chú làm vườn ở đó giúp thay quần áo, cũng may là nhà vẫn còn có đàn ông
- Thím Trương chuyện này là sao? Tại sao anh ấy lại đột nhiên ngất đi?
Dương Khâm Minh nhìn người đàn ông nằm trên giường thắc mắc
- Dạ thưa cậu chủ, lúc sáng thiếu gia trở về nhà đột nhiên đập phá đồ đạc rồi la hét rất nhiều, chúng tôi đều sợ hãi không ai dám đến gần, khoảng một tiếng sau tôi có lên phòng gọi thiếu gia xuống ăn cơm thì phát hiện cậu ấy đã ngất đi trong nhà tắm, có lẽ là do đã ngâm nước quá lâu
Thím Trương thuật lại những gì mình đã thấy cho Dương Khâm Minh nghe
- Được rồi, bà đi xuống pha cho anh ấy một ít nước gừng ấm mang lên đây
- Vâng thưa cậu chủ

Thím Trương nói rồi xoay người rời đi, Dương Khâm Minh lúc này mới lấy điện thoại ra gọi cho William
- Alo Khâm Minh, em gọi anh có việc gì à?
- William anh mau đến nhà Thừa Quân đi, anh ấy ngâm nước lâu quá ngất đi rồi, còn đang lên cơn sốt
- Cái gì? Tôi có nghe nhầm không? Cậu ấy là em bé hay sao vẫn còn nghịch nước?
William tỏ ra hốt hoảng, lần đầu tiên anh nghe thấy có một người trưởng thành ngâm nước đến phát sốt như vậy
- Anh mau đến đây đi, mọi chuyện dài dòng lắm
Dương Khâm Minh không nhịn được hối thúc William
- Được rồi em nhớ giữ ấm cho cậu ấy, anh lập tức đến ngay
William nhanh chóng xách túi đồ nghề của mình rồi xin phép bệnh viện ra ngoài một lúc
Đối với tuổi nghề và trình độ làm việc của William thì ở bệnh viện này không ai là không biết, đến cả viện trưởng còn phải nể anh 1 phần, chỉ cần anh mở miệng ông ấy lập tức đồng ý ngay.

Với lại dù sao bệnh viện mà William đang làm cũng là có một phần công ty Dương Thiệu đầu tư, mà ai cũng biết William và con trai trưởng của tập đoàn Dương Thiệu là bạn thân từ lúc còn học tiểu học, việc mọi người nể mặt William cũng là điều hiển nhiên
Xe của William vừa đi đến cổng đã thấy Dương Khâm Minh hớt hảy chạy ra
- William anh tới rồi
- Cậu ấy sau rồi?
- Anh ấy cứ liên tục vả mồ hôi, cơ thể nóng lắm em sợ sẽ bị co giật
William nhanh chóng chạy lên trước, Dương Khâm Minh thấy vậy cũng vội chạy theo sau
Tiến đến bên giường William cẩn thận lấy nhiệt kế ra đo độ giúp anh
- 38 độ 9 thảo nào lại nóng như vậy
- Vậy có cần đi bệnh viện không
Dương Khâm Minh lo lắng hỏi
- Không cần, cái này anh có thể lo được, nhưng mà làm sao cậu ấy lại ra nông nỗi này?
William thật sự tò mò tại sao người anh em này của anh lại đột nhiên ngâm nước rồi phát sốt như vậy

- Chuyện dài dòng lắm, nhưng mà chị dâu hiểu lầm anh ấy sau đó bỏ đi rồi, anh ấy không giải thích được liền tự ngăm mình dưới vòi nước lạnh, em cũng chỉ nghe thím Trương nói lúc tìm thấy thì anh ấy đã ngất xỉu, có lẽ đã ngâm nước hơn nửa tiếng rồi đó
- Ý cậu là cái cô gái nhỏ nhắn có gương mặt thanh tú sau
Lần đó William cũng từng khám bệnh cho cô nên vẫn còn nhớ rất rõ
- Anh gặp chị dâu rồi sao?
- Trước đây từng đến xem bệnh cho cô ấy, đó là lần đầu tiên anh cậu nhờ tôi xem bệnh cho một người xa lạ, lúc đó tôi cũng tò mò không biết cô gái đó có gì đặt biệt lại khiến anh cậu muốn tôi phải đích thân đến khám như vậy, bây giờ thì tôi cũng hiểu rồi
William mĩm cười nhìn qua phía người đàn ông đang nằm bên cạnh
- Anh ấy có vẻ rất yêu chị dâu, chỉ là không chịu thừa nhận nên mới khiến chị dâu bỏ đi như vậy, nếu anh ấy chịu nói ra có lẽ chị ấy đã dành sự tin tưởng tuyệt đối cho anh ấy rồi
Dương Khâm Minh từ tốn nói ra những suy nghĩ của mình
- Theo tôi thấy cứ để mọi chuyện diễn ra một cách tự nhiên nhất có thể
William vừa nói vừa lấy thuốc trong hộp ra sau đó đưa cho Dương Khâm Minh
- Em lấy giúp anh ly nước rồi bỏ viên sủi này vào cho cậu ấy uống đi
Dương Khâm Minh nhận lấy viên sủi trên tay William
Sau khi đã cho Dương Thừa Quân uống thuốc, William kê cho anh một đơn thuốc hạ sốt đưa cho quản gia dặn dò cẩn thận rồi mới rời đi
Dương Khâm Minh tiễn William ra về sau đó đi lên phòng anh
Lúc này Dương Thừa Quân cũng đã tĩnh lại
- Anh thấy trong người thế nào rồi

Dương Khâm Minh đi lại đỡ anh ngồi dậy, đặt tay lên trán để xem nhiệt độ cơ thể giúp anh
- Anh không sao, em trở về công ty đi, hôm nay không phải có cuộc họp cổ đông sao?
- Lúc nãy nghe tin anh bị ngất em đã cho hoãn cuộc họp lại buổi chiều rồi
Rõ ràng là bệnh như vậy vẫn không muốn để người khác chăm sóc, Dương Thừa Quân đúng là liều mạng mà
- Anh thấy khoẻ hơn rồi, ở đây có thím Trương chăm sóc em tạm thời về công ty trước đi
- Nhưng mà anh vẫn!
- Không có nhưng gì cả, anh như nào chẳng lẻ bản thân anh lại không biết
Câu nói vừa thốt ra đã bị Dương Thừa Quân chặn lại, anh vẫn kiên quyết muốn đuổi Dương Khâm Minh đi
- Vậy em đi trước, nếu anh thấy không khoẻ thì gọi cho William, lúc nảy anh ấy cũng vừa mới đến đây
Dương Khâm Minh nhắc nhớ anh rồi cẩn thận đóng cửa đi ra ngoài
Dương Thừa Quân lúc này ngồi dựa vào thành giường mệt mỏi nhìn lên trần nhà
" Như Như rốt cuộc tại sao em lại không chịu nghe anh giải thích chứ ".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.