Có Một Cương Thi Tuyệt Sắc Nói Yêu Tôi

Chương 10: Tôi Muốn Gặp Cô Ấy





Hai ngày tiếp theo, Phong Thần Nam đích thân đến công ty Bảo Thắng khiến không ít người không nói nên lời.

Mặc dù thời gian gần đây Bảo Thắng là con cưng của giới thời trang, nhưng xét cho cùng nó chỉ là một công ty chuyên sản xuất trang phục, luận về thân phận, địa vị, vẫn còn kém xa tập đoàn Phong thị.

Nếu như nói về hợp tác, phải là người của Bảo Thắng đích thân đến tập đoàn Phong thị mới đúng.

Lúc này, Trịnh Nhạc Huân, người đại diện của công ty Bảo Thắng vô cùng niềm nở, trong lòng vô cùng vui mừng.

Tổng giám đốc Phong Thần Nam quả nhiên như lời đồn, uy phong mạnh mẽ.

Vừa mới thảo luận hợp đồng vào ngày hôm qua, hôm nay anh đã đến ký hợp đồng.

May mắn thay anh ta đã sớm chuẩn bị thật tốt mọi thứ, đón tiếp khách quý vô cùng chu đáo.

Trịnh Nhạc Huân muốn nhanh chóng làm tốt nhiệm vụ hợp tác này, từ đó tăng thêm thành tích, như vậy sẽ có cơ hội được tổng bộ công ty đề bạt lên vị trí giám đốc chi nhánh: Phong Thần Nam ký hợp đồng xong, cất bút đi rồi bỗng nhiên mở miệng nói: “Người phụ nữ ở đại sảnh ngày hôm qua là nhân viên mới của công ty anh sao?”

Trịnh Nhạc Huân suy nghĩ một chút liền gật đầu.

“À vâng, đó là một đồng nghiệp mới của bộ phận thiết kế của chúng tôi”

“Lai lịch ra sao?”


“Cái này… Tôi cũng không rõ.”

Phong Thần Nam nghe vậy liền nhíu mày.

Trịnh Nhạc Huân nhận thấy được ánh mắt dò xét của Phong Thần Nam, cảm thấy có chút áp lực nên chỉ đành nói thẳng.

“Cô ấy là một nhà thiết kế được tổng bộ công ty điều đến, đến sơ yếu lý lịch cũng không khai báo, cứ như vậy trực tiếp được sắp xếp vào bộ phận thiết kế. Nhưng cô ấy không yêu cầu vị trí quản lý bộ phận, vì vậy hiện tại chỉ là một nhân viên thiết kế bình thường.”

Thành thật mà nói, Trịnh Nhạc Huân cũng vô cùng hoài nghỉ về người phụ nữ đột nhiên được điều đến công ty này.

Không qua phỏng vấn, cũng không có bằng cấp.

Đến sản phẩm cá nhân cũng không có.

Sắp xếp một người không có lại lai lịch rõ ràng, thân phận mờ ám vào công ty quả thực khiến người ta cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Tuy nhiên đã là người mà tổng bộ công ty điều xuống, anh ta chỉ có thể nghe theo, không dám lén lút điều tra.

Sau khi nghe Trịnh Nhạc Huân giải thích, Phong Thần Nam liếc nhìn Đằng Dạ Hiên bên cạnh.

Sau đó, chỉ thấy anh quay đầu lại nói.

“Đến bộ phận thiết kế xem xem”“

Trịnh Nhạc Huân nhìn Phong Thần Nam có chút khó hiểu: “Không phải ngày hôm qua anh đến đó rồi sao?”

“Ngày hôm qua tôi không nhìn kỹ”

Lời nói của Phong Thần Nam mạnh mẽ như một mệnh lệnh, Trịnh Nhạc Huân cũng không dám từ chối, chỉ đành đưa Phong Thần Nam đến bộ phận thiết kế.

Các nhân viên nữ trong bộ phận thiết kế sớm đã nghe tin hôm nay Phong Thần Nam sẽ đến công ty họ, vì vậy ai cũng trang điểm vô cùng cầu kỳ, ăn mặc vô cùng lộng lấy: Nhìn thấy bọn họ đến, tất cả các tất cả nhân viên bộ phận thiết kế đều đứng dậy và cúi chào.

Với tý cách là trưởng phòng bộ phận thiết kế, Lý Mạn Như cũng mỉm cười đi đến chào đón.

“Giám đốc Trịnh, tổng giám đốc Phong, xin chào”

“Mạn Như, cô đem tất cả sản phẩm thiết kế của bộ phận các cô đến phòng hội nghị cho giám đốc Phong xem”

“Vâng”

Phong Thần Nam được đưa tới phòng họp.


Lúc này, tất cả nhân viên trong bộ phận thiết kế đều đổ dồn ánh mắt vào người đàn ông ưu tú này.

Phong Thần Nam liếc nhìn xung quanh một lượt.

Không tìm thấy một gương mặt quen thuộc trong đó, anh không khỏi nhíu mày.

Ngồi xuống trong phòng họp, Lý Mạn Như nhanh chóng đem đến một chồng sản phẩm cho anh xem.

Phong Thần Nam thản nhiên lật ra xem.

Lý Mạn Như đứng ở bên cạnh, nhìn chằm chằm từng cư xử tao nhã của anh, trái tim vô cùng ấm áp.

Cô ta lại một lần nữa được đứng gần nhìn nhìn cậu chủ nhà họ Phơng, đẹp trai quá đi. Nếu như được anh nhìn trúng, thì chắc chắn cô ta sẽ trở thành người phụ nữ may mắn nhất cuộc đời này.

Dường như cảm nhận được ánh nhìn nóng rực của Lý Mạn Như,Phong Thần Nam đột nhiên nhìn về phía Lý Mạn Như.

Trái tim cô ta run lên và khuôn mặt chợt đỏ bừng.

“Tổng giám đốc Phong còn muốn phân phó gì không ạ?”

“Bộ phận các cô có một nhà thiết kế mới đến đúng không?”

Lý Mạn Như sững sờ, sau đó gật đầu.

“Bây giờ cô ấy ở đâu?”

“Cô ấy ở đằng kia… Ø? Đâu rồi?”


Lý Mạn Như chỉ về chỗ ngồi của Thời Ngọc Diệp, nhưng không nhìn thấy cô ấy đâu liền vô cùng bối rối.

“Lúc nấy tôi vừa nhìn thấy cô ấy ngồi ở đó mà, không biết cô ấy rời đi từ lúc nào nữa. Tổng giám đốc Phong, nếu như anh muốn tìm người cố vấn về hạng mục thiết kế tôi có thể thay cô ấy giải đáp cho anh”

Lý Mạn Như nhiệt tình đề cử bản thân, nhưng đổi lại chỉ nhận được sự coi thường của Phong Thần Nam.

“Gọi cô ấy qua đây, tôi muốn gặp cô ấy”

“Sao?”

Thời Ngọc Diệp chỉ là một nhà thiết kế mới tới, thậm chí còn chưa chính thức làm việc, dựa vào đâu mà cô lại được gọi đến đây tiếp chuyện với khách quý?

Lý Mạn Như còn đang vô cùng kinh ngạc.

Thấy cô ta vẫn đứng im chưa nhúc nhích, Phong Thần Nam hừ lạnh một tiếng.

“Đừng để tôi nhắc lại lần nữa, mau gọi cô ấy qua đây.”

“Vâng, tôi đi tìm cô ấy đến ngay”





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.