Có Một Cương Thi Tuyệt Sắc Nói Yêu Tôi

Chương 93: Thiên Hồn



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Là giọng nói của Lăng Vũ Dương! Cái này giống như xảy ra kỳ tích vậy, ngay cả chính miệng thuộc hạ của Lăng Vũ Dương nói anh đã chết nhưng lúc này hai tay của anh lại đang ôm choàng tôi vào lòng, dùng giọng điệu bá đạo uy hiếp tôi cả đời không được rời xa anh.

Tôi cảm thấy mình giống như đnag nằm mơ vậy, đần độn giống như máy móc, nằm cứng ngắt trong ngực lạnh như băng của anh.

Sau khi lỗ máu của anh tiếp xúc với sợi vải, cảm giác khi tiếp xúc vẫn còn, lớp vảy vẫn có cảm giác đau.

Và tôi có thể cảm nhận được rõ ràng ngón tay của anh đang vuốt ve những sợi tóc của tôi, ấn trán của tôi vào xương quai xanh như là bát ngọc.

úp ngược.

Tôi đột nhiên cảm thấy mình không thể hít thở, như là vui đến phát khóc, nước mắt không khống chế nổi trào ra.

Không ngờ anh vẫn còn sống, thế nhưng không biết vì sao mà tôi lại khóc không thành tiếng, ngay cả lời nói cũng nói không được tốt: “Lăng Vũ Dương, Lăng Vũ Dương, anh là cái đồ khốn kiếp, sao anh lại gạt tôi chứ.

Anh có biết tôi lo lắng cho anh nhiều lắm không..? Trong cơn tức giận, tôi giơ nắm đấm đánh vào ngực anh liên tục.


Nhưng sợ làm anh đau nên không dùng chút lực nào, chỉ nghiến răng cảm thấy anh nằm trên giường giả chết hại tôi lo lắng uổng công, thật sự quá đáng ghét.

Động tác của Lăng Vũ Dương rất nhẹ nhàng, anh vuốt ve lưng tôi để trấn an tôi, trong giọng nói vẫn có hơi suy yếu và khàn khàn: “Cô bé, có thể nhìn thấy em quan tâm anh như vậy, máu của anh đổ cũng không uổng phí rồi”

Nữ quỷ bên cạnh mang theo oán niệm âm u, nói: “Ông chủ, cuối cùng ông cũng tỉnh rồi.

Nếu như ngài không tỉnh thì chúng tôi sẽ khiến cho tên súc sinh họ Giản kia đền mạng..



“Họa hồn, đêm qua cô có mời đầu của Giản Dương vào nhà không?”

Lăng Vũ Dương đặt người tôi trên giường, dùng mền tơ tằm nhẹ nhàng đắp lên.

Nhận một điếu xì gà rất to từ trong tay một nữ quỷ mặt đồ màu đỏ.

Động tác của nữ quỷ họa hồn rất buồn cười, gương mặt không biểu cảm vươn tay đâm vào vai.

Sau đó, từ trong bả vai kéo ra một cái ngọn nến màu trắng đang cháy, dùng lửa màu u lam châm cho điếu xì gà: "Chỉ là trừng phạt nho nhỏ cho lỗi lầm nặng mà thôi, để cho anh ta cũng cảm nhận được cảm giác đầu bị người ta cắn nát.

Ngài suýt chút nữa cũng bởi vì minh hôn vỡ tan mà dẫn đến Linh Thể tan thành mây khói...”

Trong lòng tôi giật mình, tôi tưởng rằng vừa rồi thứ tôi nhìn thấy trong máng nước chỉ là ảo.

giác.

Không ngờ đầu của Giản Dương thật sự bị họa hồn mời đi theo, khi Giản Dương tỉnh lại có khi còn có thể nhớ những việc đã xảy ra vào buổi tối hôm nay.


Nếu đổi lại là tôi, chưa chắc không bị hù chết.

Lăng Vũ Dương khẽ hít một hơi, thái độ lạnh băng cắt ngang lời họa hồn nói: "Về sau đừng nhắc đến những chuyện này trước mặt bà chủ nữa, hồn tôi há lại dễ dàng nói tan là tan sao? Đi ra ngoài."

Ánh mắt của anh sắc bén như con dao găm, ánh sáng lạnh đầy đáng sợ.

Họa hồn xanh cả mặt, khế gật đầu, ỉu xìu nhẹ nhàng đi ra.

Qua một lúc, cô ả lại bấu víu khung cửa, có chút tội nghiệp nhìn Lăng Vũ Dương: "Ông chủ, thân thể ngài suy yếu, dễ dàng khiến cho đại nhân Ác Nguyệt có cơ hội thừa dịp.

Tôi...

Tôi đi tìm thiên gồn cho ngài, như vậy ngài có thể nhanh khỏe một chút."

Lông mày Lăng Vũ Dương lạnh buốt, không nhúc nhích: “Không cho đi, nói với lũ nhóc trong phòng là trong khoảng thời gian tôi bị thương không được ra ngoài, đây là mệnh lệnh" Họa hồn này ít gì cũng là một nữ quỷ dọa người, ấy thế mà lúc này lại đột nhiên nũng nịu rơi lệ, gương mặt trắng bệch bởi vì thút thít ni non mà trở nên có chút xinh đẹp.

Mắt to ngập nước không có tròng nhưng cũng không còn kinh khiếp như trước đó nữa rồi.

Những cái răng giống như gai của nó cắn bờ môi tươi đẹp tựa như những cô nữ sinh, trong nháy mắt như là gió bay tới bên cạnh tôi, giật giật quần áo trên người tôi làm nũng: “Bà chủ, ông chủ không chịu hấp thu thiên hồn, như vậy sẽ chết đó.


Ngài ấy là quỷ, bởi vì khế ước minh hôn vỡ tan mà bị thương nặng, chỉ có thể giữ lại thân xác.

Ngài ấy...

vì cứu ngài, lại còn cho ngài tim...

Bà chủ giúp tôi khuyên ngài ấy một chút đi...”

Khế ước minh hôn đơn phương cắt đứt, không ngờ lại có hậu quả nghiêm trọng tới vậy! Tôi sờ lên lồng ngực của mình, Lăng Vũ Dương là quỷ, linh thể gần như tan thành mây khói.

Tôi là người, điểm chí mạng của con người chính là trái tìm.

Tôi gần như có thể khẳng định là khế ước minh hôn rạn nứt sẽ dẫn đến trái tim của tôi bị





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.