Cô Nàng Giỏi Võ

Chương 19



Cô đi ra ngoài xem xét tình hình thì chạm mặt phải một con thây ma rất to, nó đang ăn các con thây ma cấp 1

“ Chết tiệt, thây ma cấp 4 ” Nguyệt thận trọng để tránh con đó

Đang đi bỗng cô dẫm phải cành cây, con thây ma nghe thấy tiếng động thì quay ra gầm gừ

Cô thận trong hết mức, biến cành cây thành cây kiếm

Cả hai giao chiến, cảnh tưởn hỗn loạn các con thây ma cấp 1 xung quanh đều chết do dị năng của hai người tán ra

1 tiếng sau cuộc chiến cũng kết thúc, cô mệt mỏi ngồi dựa vào phiến đá người rất nhiều máu của cô lẫn con thây ma kia, trên người cô có khá nhiều vết thương do con thây ma cấp 4 đó gậy ra

Cô ngồi nhìn viên tinh thạch cấp 4, nó khá to đấy chứ, bằng hai bàn tay cô gộp lại, mấy viên tinh thạch của thây ma cấp 1 với cấp 2 được cô thi lại thành một đống rất nhiều, cô cất gọn vào cái túi, vác lên vai, tay kia ôm tinh thạch cấp 4 đi về

Đến lúc cô về thì đã là buổi trưa 12h, bây giờ mọi người đang có mặt đầy đủ ở sảnh, nhóm 5 anh em kia cũng từ căn cứ về đây họ đang ăn, gia đình kia chắc cũng thả lỏng cảnh giác mà xuống nhà ăn để ăn, nhóm lớp A0 thì ngồi xem ti vi có vẻ còn có thêm khách thì phải thấy có thêm 4 người 2 trai 2 gái họ cũng đang ngồi ăn

Cô vừa bước vào thì tất cả nhìn ra rồi ngỡ ngàng

“ Vợ/ Nguyệt/ Chủ nhà ” cả đám hét lên, anh di chuyển xe lăn về phía cô, nhóm người cũng chạy lại

“ Em sao vậy, sao bị thương nặng thế này ” Dạ mặc kệ bùn đất trên người cô mà cô cô vào lòng, rửa sạch mọi thứ bằng dị năng thủy còn dùng phép trị thương phục hồi dần dần cho cô

“ Sao em bị thương thế này ” Chi hốt hoảng, lo lắng cho cô

“ Mệt quá ” Nguyệt nằm trong lòng anh, tay thì vẫn ôm đống tinh thạch

“ Em ấy gặp thây ma cấp 4 hay sao đó ” Hiếu nhìn viên tinh thạch to được cô ôm trong lòng

“ Cái gì?! Cấp 4 á ” Mọi người kinh ngạc, hét lớn

“ Cấp 4 sao, bảo sao em ấy bị thương rất nặng ” Hương nhìn cô đang mệt mỏi trong lòng anh

“ Đỡ mệt hơn chưa, anh đã bảo gặp nguy hiểm thì né đi rồi mà ” Dạ nhìn cô mệt mỏi mà đau lòng, xoa đầu cô

“ Em cũng né rồi nhưng mà không chú ý dẫm phải cành cây, thế là nó phát hiện ” Nguyệt cười hì hì

“ Trời đất ơi ” Mọi người bất lực với cô

Khang nhìn cô, anh đang tò mò về con thây ma cấp 4 đó “ Con thây ma cấp 4 nó như nào vậy ”

“ Nó to kinh luôn, nó còn ăn thây ma cấp 1 với cấp 2 nữa, người rắn kinh luôn ” Nguyệt miêu tả, mọi người nghe xong thì kinh sợ

“ Được rồi mọi người cứ tiếp tục ăn uống đi, tôi còn phải cho con nhóc này ăn bồi bổ nữa ” Dạ cười nói

Dị năng của anh khá mạnh nên việc trị thương cho cô không khó

Mọi người thấy cô cũng dần hồi phục thì cũng thở phào nhẹ nhõm rồi trở lại bàn ăn

Anh di chuyển xe lăn về quầy thu ngân, mua bát cơm rồi đút cho cô

Cô cất túi tinh thạch bậc 1 với bậc 2 vào ngăn đựng, lấy đồ điêu khắc ra để tinh thạch bậc 4 lên bàn

Anh ngồi đút cô ăn, xem cô cẩn thận điêu khắc viên tinh thạch bậc 4 kia

“ Em muốn điêu khắc thành hình gì vậy ” Dạ nhìn cô cười nhẹ, mặt cô chăm chú đến chảy mồ hôi luôn rồi

“ Hình thiên nga ạ ” Nguyệt cười hì hì

“ Khó đó ” Dạ xoa đầu cô, cười nhẹ

“ Làm cẩn thận là được mà ” Nguyệt nhai thức ăn

Dạ xoa má cô “ Cẩn thận đứt tay đấy ” anh nói với giọng nuông chiều, cô muốn gì anh đều cho, cô bị thương anh giúp cô chữa, chỉ cần cô vui vẻ là được

“ Vâng oh mà có khách mới sao ” Nguyệt nhìn anh thắc mắc

“ Ừm đúng rồi, là 2 đôi họ năm cuối đại học, đang ở phòng đôi, mỗi đôi một phòng ” Dạ gật đầu, không quên đút cơm cho cô

Cặp đôi 1 là một cô gái tóc đỏ tên Thi và bạn trai là Thanh, hai người này là con của người dân bình thường hiền lành học lực lại giỏi, và cặp 2 là một cô gái tóc xanh nước nhạt tên Trâm có bạn trai tên Huy hai người là con của gia đình giàu có học không giỏi lại rất kiêu ngạo

Nguyệt gật gù ăn xong rồi tiếp tục điêu khắc, đến tối muộn thì cô cũng hoàn thành tác phẩm của mình, nhìn nó lấp lánh thật sự rất đẹp. Cô đặt nó ở trên quầy thu ngân để trang trí

Sáng hôm sau khi cô với anh vào sảnh khách sạn thì không thấy bức tượng thiên nga đâu, cô nhìn anh mắt rưng rưng

“ Đừng khóc anh tìm lại cho em ” Dạ nhìn thấy cô sắp khóc đến nơi thì ôm cô dỗ dành, trong lòng thầm nghĩ ai có gan lớn đến mức trộm đồ của bảo bối mình chứ

1 lúc sau ở tại sảnh khách sạn khách hàng và nhóm A0 được gọi xuống hết, anh mới tra hỏi ai lấy của cô

Không có một ai thừa nhận, không khí trầm lặng




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.