Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Chương 26: Sự thật được tiết lộ



Mọi người vỗ tay rầm rầm, còn Trang vs Quân thì tâm trạng nó sao sáo á? Nó thì lườm hắn một cái nhìn thấy sợ luôn. Hạo vs Trúc thỉ sóng yên biển lặng, hà cớ gì mà Trang cứ bị tên đầu heo này hôn hoài vậy nè! Trang im lặng, không nói lời nào, Quân thì rất muốn nói lắm, khi môi chạm môi lúc nãy thật sự anh muốn nhiều hơn thế nữa nhưng mà lý trí nói vs anh không thể và nó nhắc anh là người đó là con trai, khi nãy tim Quân đập nhanh như mới chạy nhanh quay về vậy đó!

Không lẽ………không lẽ…………..anh có cảm giác vs con trai? Không thể chắc là nhất thời bị bệnh thôi! Tiếng la hét inh ỏi khi nhìn cảnh hot lúc nãy. Trang lặng thinh từ nãy đến giờ vẫn không nói gì? Tụi hắn thì cứ nghĩ Quân sẽ phản ứng lồng lộn lên chứ? Vì đó tới giờ miễng là con trai mà nói thích nó thì Quân sẽ chạy mất dép huống hồ gì lần này là hôn? Vậy mà Quân không có phản ứng! Tụi nó thì thiết nghĩ Trang sẽ la một cách đinh tai gai óc chứ lị? Sao nó chả nói gì? Hay nó bệnh chăng? Nghĩ tới đây! Trúc, Hạo, hắn và nó cũng hỏi 2 người kia:

- Bệnh à? – 4 người tranh nhau nhìn mặt 2 người kia vậy mà chỉ nhận được một cái lắc đầu và khuôn mặt buồn buồn! “ Là sao đây ta? MÌnh biết chết liền!” – Suy nghĩ của 4 người nhiều chuyện. Trang và Quân nhìn nhau như có sét đánh, khung cảnh trở nên tối mù mịt, ánh mắt sẹt ra từng tia sét cứ sẹt sẹt ngang trời, khuôn mặt câm giận của Trang đối đầu vs khuôn mặt não nề kèm theo thất vọng ủ rũ của Quân khiến mọi người xung quanh chả dám lại gần. Chợt điện thoại nó reo, thế là Trang và Quân không nhìn nhau nữa, nó đi ra một nơi ít người rồi nghe:

- Alô!

- Em! Tiểu Lam đây! – Một giọng nói khá dễ thương vang lên từ đầu dây bên kia ( Giả tạo)

- Chuyện gì? – Nó chợt lạnh giọng hỏi, Lam nghe thỉ cười nhẹ rồi nói

- Em đã nộp đơn vào công ty của chị thành công! – nó nghe thấy thế thì lạnh lùng nói

- Được nhận không?

- Được! – Lam trả lời một câu duy nhất, nó nói tiếp

- Nhớ phải lấy được cái chứa thư kí của phó giám đốc- nó dặn dò Lam, Lam nghe thấy thế thì thắc mắc tại sao là phó giám đốc mà không phải giám đốc

- Sao lại không phải giám đốc? – Nó nghe Lam nói thế thì bật cười, nó nói

- Vì người cần thủ tiêu không phải là tên đó! – Lam gật đầu như hiểu ý rồi chào tạm biệt nó.

Giờ về nhà!

Tụi nó về đến nàh thì nằm ườn trên ghế, Tại nơi khác, trong một ngôi nàh cổ kính, dưới tần hầm lộng lẫy vs nhiều đèn mờ ảo màu vàng nhạt, con đường được lát đá, hai bên cũng được lát đá, trong căn phòng của cánh cửa màu vàng, hình đầu lâu màu trắng gắng ở ngoài, có một số người đang tụ họp ở đây, người ngồi trên chiếc ghế màu vàng, khuôn mặt lạnh lùng, nụ cười ác quỷ, người đó hỏi:

- Có người muốn giết hắn? – Giọng nói trầm ổn, phả ra hơi lạnh khiến căn phòng thêm lạnh lẽo, người ngồi bên trái ngồi trên chiếc ghế bạc trả lời:

- Ừm! – giọng nói có vẻ thư thái nhưng không kém phần ấm áp

- Là một cô gái tiếp cận hắn và người đó đang là thư kí của hắn! – người con trai ngôi bên phải ngồi trne6 chiếc ghễ làm bằng gỗ quý nói, và hớp một miếng rượu của ly rượu cầm trên tay.

- Ừm! – Người con trai ngồi trên ghế vàng nói, chợt chàng trai ngồi trên ghế bằng gỗ nói:

- Xem cái này vui lắm! – Chàng trai đẩy chiếc laptop cho 2 người kia, 3 người xem xong thì đồng loạt nói:

- Thì ra là vậy!

- Gan lắm mới dám gạt tụi này- chàng trai ngồi ghế bạc nói, miệng cười tươi mà không biết tại sao lại cười nữa! 2 người kia cũng cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.