Cô Nàng Lính Đặc Chủng Xinh Đẹp

Quyển 2 - Chương 26: Không thành công, cũng thành nhân!



Lam Thiên Tình cảm động, nhưng nghĩ lại thấy không đúng, khi đó cô cùng Kiều Âu còn chưa biết đã phát sinh quan hệ làm sao anh biết đó là cô mà làm giấy tờ hôn thú?

Chẳng lẽ là mình mới vừa rồi nghe lầm rồi hả ?

Bất chợt lóe lên chút kế nhỏ, Lam Thiên Tình chớp chớp đôi mắt tròn xoe nhìn Tư Đằng:

"Tư Đằng anh nói lại làn nữa xem nào?Tôi còn có chút không thể tin được.Thì ra Kiều Âu yêu thích tôi như vậy, chúng tôi đã là vợ chồng vào thời điểm trước đây sao?"

Thay cậu chủ nhà mình nói chuyện, Tư Đằng đương nhiên là không sợ người khác làm phiền, hơn nữa dáng vẻ Lam Thiên Tình cảm động như vậy, Tư Đằng càng thêm ước gì hai người bọn họ không còn bất đồng, hóa giải hiểu lầm.

Đừng quên, Kiều Âu từng uy hiếp nếu như cậu chủ không cưới được Lam Thiên Tình cũng không cho Tư Đằng kết hôn!

Tư Đằng mặt thành khẩn, ánh mắt vô tội nhìn Lam Thiên Tình:

"Ngày đó cô về trễ bị chị gái Lam Thiên Vân khi dễ, Kiều Thiếu bởi vì lo lắng phải đứng chờ ở cửa chung cư, sau đó lại phát hiện trên người cô có thương tích rất đau lòng cho cô. Lại còn phát hiện tờ giấy khám phụ khoa trong túi áo cô, liền lầm tưởng cô đi giải quyết thai nhi làm đau dòng người. Thật ra thì chuyện này tôi cũng có lỗi, tôi chưa tìm hiểu kĩ đã cho rằng cô nhất định là đi làm cái chuyện kia!"

Mỗi câu Tư Đằng nói xong, sắc mặt Lam Thiên Tình sinh ra từng tia biến hóa vi diệu.

Cô nghĩ thầm, chẳng lẽ Tư Đằng cũng biết mình sớm không phải xử nữ rồi hả ?Nếu không làm gì nhất định cho là cô phải đi làm cái đó?

Ngũ Hoạ Nhu vẫn tức giận với Tư Đằng nên ngồi hầm hừ trên ghế sa lông, nhưng vẫn chăm chú lắng nghe toàn bộ câu chuyện, đây chính là bí sử chuyện tình của Lam Thiên Tình và Kiều Âu.

Không gian tĩnh lặng, chỉ có giọng nói từ tính của Tư Đằng kể lại tình cảnh lúc ấy:

"Cho nên Kiều Thiếu khổ sở tự trách, cảm thấy thực có lỗi với cô, tuổi vẫn nhỏ mà phải chịu thương tổn như vậy. Cô không biết sau khi cô lại ở trong phòng ngủ, bộ dạng Kiều Thiếu ở phòng khách tĩnh tọa dọa chết người, sắc mặt chợt tái nhợt , giống như bị thương nghìn lần vạn lần. Chính buổi tối ngày đó, Kiều Thiếu gọi điện thoại cho ba cậu ấy nói thẳng thắn chuyện của hai người cho nên mới nhanh chóng làm giấy hôn thú như vậy !"

Tư Đằng nói xong, nhưng Lam Thiên Tình không chút nào muốn bỏ qua ý tứ của anh.

Lạnh lùng nhìn anh, ánh mắt của cô lạnh băng không có một chút xíu nhiệt độ:

"Tư Đằng, tôi đã hiểu."

Tư Đằng sững sờ đứng ở đó, không hiểu Lam Thiên Tình thế nào?Không phải mới vừa rất cảm động ư, người phụ nữ này sao trở mặt giống như lật sách vậy?

Trên ghế sa lon Ngũ Hoạ Nhu không nhịn được kinh hô lên:

"Trời ạ, Tình Tình, thì ra hai người sao đã làm sớm như vậy! Chuyện lúc trước đã bao lâu rồi ?Lớp mười một sao?"

Giọng nữ trong veo nghe rõ như sơn ca nhưng lời nói ra lại làm Tư Đằng sửng sốt, hai giây sau mới chợt ý thức được mình gây ra bao nhiêu họa!

Khi đó, sau khi Kiều Âu nhận nuôi Lam Thiên Tình còn không có chạm qua cô! Như thế nào lại đau lòng vì cô, lầm tưởng cô phá thai mà làm giấy hôn thú?

Tư Đằng thất kinh nghĩ muốn đổi lời nói, nhưng chính mình đã hai lần kể hết chuyện xưa, ngược lại không có chỗ sơ hở, không thể xuống tay sửa lại!

Trời ơi, đánh chết hắn đi!

Mà Lam Thiên Tình nhìn thấy nét mặt này của Tư Đằng, càng khẳng định những suy nghĩ trong đầu. Nhớ lại những ngày đó, vú nuôi Kiều Âu suốt ngày cho cô mặc áo bông vải dày, nhìn chằm chằm cô uống sữa tươi, chỉ cần cô xuống đất, ngay cả rửa mặt đều là bị ôm vào trong ngực, ban đêm thì nhẹ nhàng xoa bụng cho cô, còn ánh mắt bi thương nhớ nhung, thì ra là đều là bởi vì, anh cho là cô đánh rớt đứa bé ?

Nói như vậy, Kiều Âu có liên quan đến lần đầu tiên của mình!

Khó trách, anh nói anh không ngại, nếu như vừa bắt đầu không phải xử nữ không ngại, như vậy là tha thứ, sau lại nghe nói là bị mê gian thêm Np, anh cũng không thèm để ý chút nào, cô cũng cảm thấy đó là sự bao dung độ lượng của anh dành cho cô tuy có chút thái quá!

Thì ra là đều có quan hệ với anh!

Lam Thiên Tình tức đỏ mắt, lập tức giống như sư tử nhỏ nhào tới níu lấy cổ áo Tư Đằng, ánh mắt khát máu nhìn hắn:

"Lần đầu tiên đến câu lạc bộ Bích Hải Hoàng Đình, lúc tôi bị hôn mê cái lần kia do Kiều Âu làm, còn cả chuyện cùng với người khác Np tôi sao? !"

Tại sao Bùi Thanh Đình nói chuyện xảy ra ở Bích Hải Hoàng Đình của cô do Chu Tuấn nói cho cô ta biết, nên trong tay hắn ta nhất định có hình ảnh. Hai ngày nay cô một mực suy nghĩ xem làm thế nào lấy được những hình đó, thậm chí cô còn định đi gặp Chu Tuấn nhưng chưa đủ dũng cảm thuyết phục bản thân mình.

Tư Đằng trợn mắt há mồm nhìn Lam Thiên Tình, con ngươi đảo liên hồi lòng vòng sau chợt hiểu ý tứ Lam Thiên Tình, lập tức nghiêm túc cải chính nói:

"Thiếu phu nhân hiểu lầm rồi! Ngày đó chính Chu Tuấn vì muốn lấy lòng Kiều Thiếu thả nước cho hắn nên mới tìm cách thể đưa phụ nữ cho Kiều Thiếu, Kiều Thiếu vốn nổi tiếng luôn luôn không gần nữ sắc, hắn ta mới phải vắt hết óc tìm một người dung mạo trẻ trung, xinh đẹp, sạch sẽ thanh thuần giống như thiếu phu nhân. Kiều Thiếu nói vốn là hắn không muốn đụng chạm với nữ giới , nhưng sau khi thấy cô liền không nhịn được muốn cô. Sau đó Kiều Thiếu còn đích thân gọi điện thoại cho tôi đi mua quần áo cho cô. Tôi còn nhớ đó là áo màu xanh da trời, quần màu vàng nhạt, giày búp bê da dê mềm mại."

Nhìn Lam Thiên Tình nhíu chặt lông mày, Tư Đằng chợt phát hiện tuy cô nhỏ tuổi nhưng tính khí có thể hù chết người đấy!

"Thật, thiếu phu nhân, ta thề, từ đầu tới đuôi đều chỉ có một mình Kiều Thiếu chạm vào cô! Sau khi Kiều Thiếu điều tra hồ sơ tài liệu về cô, biết cô sinh hoạt không dễ dàng, hay bởi vì yêu cô cho nên mới để ba nuôi cô đưa cô trở về cô nhi viện."

Câu nói kế tiếp, Tư Đằng không cần nói thêm cái gì.

Bởi vì Lam Thiên Tình dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng hoàn toàn có thể đoán được rồi.

"Tại sao anh ta lại đáng ghét thế này!"

Lam Thiên Tình buông Tư Đằng ra, khàn khàn giọng nói một câu, trong lòng tức giận vô biên, chuyện sớm là vợ chồng hợp pháp cùng Kiều Âu là sự thực, theo suy nghĩ của không có một chút xíu cảm động mà ngược lại, cô chợt nhớ tới câu nói của Đoàn Hề Trạch cô hiểu Kiều Âu bao nhiêu?

Người đàn ông này, giấu được quá sâu! Cô ba phen mấy bận khóc đến chết đi sống lại, vì chuyện này canh cánh trong lòng thế nhưng anh lại bày ra dáng vẻ một lòng tha thứ nhân từ, đem lấy cô nhét vào dưới cánh chim của mình, để cho cô vẫn sùng bái, chiêm ngưỡng, yêu thích anh !

Người đàn ông này tại sao có thể như vậy ích kỷ!

Coi như đây đều là tật xấu tự luyến tự đại trước đây của anh, bây giờ anh đã nói vì cô có thể thay đổi, sẽ cố gắng luôn đem cô đặt ở vị trí thứ nhất, nhưng anh đi đến chỗ nào rồi hả ?

Lam Thiên Tình cắn môi, thiếu chút nữa giận đến khóc lên!

Khi cô u mê ngu ngốc rối rắm không biết mình có nên đi làm màng trinh hay không? lúc khi cô lần lượt ảo não mình không xứng với anh; khi cô thất vọng vô lực vì bị Bùi Thanh Đình uy hiếp chuyện cô bị mê gian bắt cô rời khỏi Kiều Âu; mỗi lần cùng làm chuyện thân mật nhưng trong lòng của cô đang rỉ máu hay là rơi lệ. Còn anh thì sao?

Yên tâm thoải mái hưởng thụ cô áy náy, vô cùng vui vẻ phối hợp diễn tốt vai trò của chúa cứu thế, trở thành thánh nhân trong lòng cô.

Không khí trong phòng khẩn trương thái quá rồi, vì vậy chung quanh trở nên tĩnh lặng. Nhắm mắt lại, sau lưng đã vang lên tiếng động mở cửa phòng tắm của phòng ngủ chính.Xem ra, Kiều Âu đã tắm rửa xong và sẽ đi ra.

Đem giấy kết hôn dí vào ngực Tư Đằng, Lam Thiên Tình ghé tai hắn nhỏ giọng uy hiếp:

"Cất xong, chuyện mới vừa rồi không được nói cho Kiều Âu! Làm bộ như không có việc gì xảy ra , nếu không tôi liền đem Ngũ Hoạ Nhu ra nước ngoài ."

Lam Thiên Tình từ trước đến nay sẽ không uy hiếp người khác, một là bởi vì khinh thường, hai là bởi vì không có tư cách, nhưng là hôm nay nhìn thấy vẻ mặt khổ sở cực kỳ của Tư Đằng, cô đột nhiên cảm thấy uy hiếp người khác cũng mang lại cho bản thân cảm giác rất tốt!

Cô nghĩ Tư Đằng cũng là đáng bị uy hiếp một chút đấy!

Anh ta sớm đã biết mọi chuyện mà cũng không nói cho cô biết, toàn thế giới chỉ một mình cô ngu, cô còn nhớ rõ lúc ban đầu ở Liệt Diễm đoàn, cô phải ở giữa mai mối giúp anh ta bày tỏ tình cảm với Ngũ Hoạ Nhu, còn nhớ rõ cô cả đêm thức trắng để nói tốt về anh ta trước mặt Ngũ Hoạ Nhu đến mức ngày hôm sau đi leo núi bị ngã rơi xuống, thiếu chút nữa chết!

Thế nhưng đối với sự khi dễ của cậu chủ của anh cũng chẳng nói qua cho cô một chút!

Thật sự là quá ghê tởm!

Sau lưng vang lên tiếng cửa mở, ngay sau đó Kiều Âu đầu tóc ướt nhẹp mặc một bộ áo ngủ tơ tằm mỉm cười, trong tay còn cầm một cái áo ngủ tình nhân còn lại .

"Tình Tình, nhanh đi tắm, hôm nay mệt nhọc rồi."

Lời nói trái lương tâm rồi từ phía sau cô vòng lại đối mặt cô, lại đem áo ngủ đặt tại trong tay cô. Thật ra thì anh muốn lúc cô tắm xong đi ra không mặc quần áo là tốt nhất.

Lam Thiên Tình cười cười với anh, bộ dạng ngây thơ ngốc nghếch giống như chú mèo nhỏ khiến anh có chút ngứa ngáy:

"Bằng không, Anh giúp em tắm?"

Lắc đầu Lam Thiên Tình cứ cười cười nhìn anh mà cũng không nói chuyện, tựa như đang ẩn nhẫn, lại như đang đùa giỡn, Kiều Âu chưa từng thấy bộ dáng Lam Thiên Tình như vậy..

Kiều Âu bỗng nhiên có cảm giác không khí phòng khách có một chút quái dị.

Trong đầu Ngũ Hoạ Nhu tràn đầy dấu chấm hỏi, tật xấu tò mò không khống chế được, tựa như lúc cô đối mặt thức ăn ngon sẽ không khống chế cảm giác thèm ăn không chán được.

Ngượng ngùng cười:

"Cái đó, Tình Tình, chúng ta cùng tắm có được không?"

Lam Thiên Tình chợt nói chuyện:

"Tốt!"

Giơ tay nhận áo ngủ trong tay Kiều Âu sau đó mập mờ nháy mắt mấy cái:

"Lập tức đi đến trên giường chờ, một lát bản cô nương trở lại phục vụ !"

Kiều Âu hình như không có nghe được trong đó ám muội mịt mờ, nhưng Lam Thiên Tình không chút kiêng kỵ ở trước mặt mọi người này có thể giơ tay nhẹ nhàng miết trên môi Kiều Âu cho đến khi anh ý loạn tình mê chợt ác ý đưa một cái đầu ngón tay vào miệng anh giống như mời gọi anh vô cùng quyến rũ.

Cả thân thể Kiều Âu hoàn toàn căng cứng mà ngón tay mềm mại mịn màng mà ấm áp cứ lòng vòng trong miệng anh một vòng, sau đó phóng túng thăm dò vào một chút nữa rồi chậm rãi tuột ra, mang theo nước miếng của anh lại miết nhẹ dọc theo đôi môi của anh tới tới lui lui miêu tả.

Kiều Âu có chút không dám tin ánh mắt Lam Thiên Tình nhìn mình hình như ít đi nhu tình mật ý, nhưng thay thế là một cảm giác xa lạ kích thích.

Giống như cô 17 tuổi, lớn một tuổi rồi, liền…

Loại chuyện như vậy, cũng trở nên so với ngày trước càng nóng cay rồi.

Nuốt một ngụm nước bọt, Kiều Âu quanh thân mỗi một viên lỗ chân long đều kêu gào, dòng máu khắp cả người hình như cũng đảo lưu, tất cả suy nghĩ đều ngừng ở lại trên chỗ ngón tay cô áp lên, lòng anh rạo rực chờ mong cô cấp KJ cho anh sao?

Có chút không thể nhịn được nữa bắt được tay nhỏ bé của cô, suy nghĩ hiện tại liền ôm cô trở lại phòng ngủ, quên hết tất cả hưởng thụ nhiệt tình cùng kích động. Nhưng Lam Thiên Tình nhìn ra ánh mắt ngập tràn ham muốn của anh chợt dùng sức rút tay về, cười đểu:

“Mau trở lại trên giường đi, xem anh khó coi chết đi được.”

Nói xong, đôi mắt nhỏ len lén liếc quần hắn.

Kiều Âu vừa nhìn, lúc này chạy về hướng phòng ngủ chính, trước khi đóng cửa đem lấy chính mình lung túng ở lại phía sau cửa, sau đó lộ ra cái đầu nhìn Lam Thiên Tình:

“Bảo bối, em cần phải nhanh lên một chút!”

“Vâng!”

Lam Thiên Tình nói xong, Kiều Âu liền khép cửa phòng lại. Ngũ Họa Nhu chạy tới, Lam Thiên Tình lôi kéo về phòng sẽ dành cho cô, lúc đi tới cửa cô chợt dừng lại:

“Tư Đằng, anh cũng mau đi tắm đi!”

Ngay sau đó, “Phanh” một tiếng, cửa phòng đóng lại rồi.

Phòng khách vắng không có ai, Tư Đằng bị sắc đẹp mê hoặc hai tay vẫn chắp sau lung, Kiều Âu căn bản không chú ý tới hai tờ đăng ký kết hôn sau lung anh. Tư Đằng không hiểu thiếu phu nhân tương lai của anh là kiểu người gì? Nhưng đứng ở góc độ của Lam Thiên Tình suy nghĩ, còn nhỏ tuổi mà mất đêm đầu tiên trong trạng thái không tỉnh táo thì đúng là một ám ảnh lớn mà Kiều Âu vẫn không nói thật tình thì hình như có chút quá mức.

Căn hộ này có ba phòng ngủ một phòng khách, vốn là Lam Thiên Tình và Kiều Âu ở phòng ngủ chính, Tư Đằng cũng có một phòng đơn để dễ dàng chăm sóc, nấu cơm, quét dọn vệ sinh giúp hai người.

Hiện tại cậu chủ và cô chủ mỗi người chiếm một phòng, Tư Đằng xoa xoa đầu ngón tay, không hiểu ý của tiểu nha đầu Lam Thiên Tình này, muốn nhắc nhở Kiều Âu nhưng rồi lại sợ cảnh cáo của Lam Thiên Tình muốn đem Ngũ Họa Nhu gả ra ngoại quốc, tính toán một chút trở về phòng cầm bộ đồ ngủ đi đến nhà tắm trong phòng khách để tắm.

Mà Lam Thiên Tình lôi kéo Ngũ Họa Nhu tiến vào phòng ngủ chính, không nói hai lời từ trong tủ quần áo lấy ra một bộ đồ ngủ hấp dẫn mê người ném cho cô nói:

“Một lát tắm xong cậu hãy mặc bộ này.”

Vào phòng tắm, Ngũ Họa Nhu không nhịn được mọi thắc mắc của chính mình hỏi một lần, mà Lam Thiên Tình còn đang tức giận nghiến răng nghiến lợi vừa chà bọt xà phòng vừa đem mọi chuyện nói hết với Ngũ Họa Nhu.

Dưới ánh đèn dịu dàng, vừa ngâm người trong bồn tắm đầy cánh hoa Ngũ Họa Nhu há to miệng, bị sợ đén nửa ngày mới lên tiếng:

“Chuyện này Kiều Âu cũng quá khí dễ người rồi!”

Lam Thiên Tình giống như là nhớ ra cái gì đó, chợt nghiêng đầu đi nhìn cô:

“Lần trước nghe cậu và Trần Hiểu Đan nói SM là có ý tứ gì?”

Ngũ Họa Nhu cười xấu xa, lạnh nhạt nói:

“Trước kia mình có xem qua một quyển tiểu thuyết, bên trong nữ phụ đối với nam phụ SM, đem nam phụ buộc lại còn cầm dưa chuột cho hắn cưỡng chế tính cường bạo lỗ cúc hoa, tên đó kêu thảm thiết, nữ phụ vừa chơi, vừa cầm Camera ghi lại toàn bộ hành trình trực tiếp truyền cho toàn bộ khách ở bên ngoài khách sạn xem, nhất thời hí hửng, dưa chuột đứt một đoạn trong người nam phụ, nữ phụ cầm mấy món đồ muốn đi móc ra, kết quả càng móc càng đi vào bên trong, cuối cùng nam phụ kêu trời trách đất thê thảm không chịu được ngất đi mới làm nữ phụ bị sợ gọi 110 cấp cứu.”

Lam Thiên Tình nghe được trợn mắt hốc mồm, dưa chuột không phải dành cho phụ nữa sao? Cũng có thể phục vụ đàn ông được ư?

“Người nào viết biến thái như vậy!”

Ngũ Họa Nhu cười hắc hắc:

“Nữ phụ cũng là tay mơ, cho nên thao tác không ra, gây thành thảm án rồi. Sau lại bị nữ chính trách cứ nên dùng cà rốt bởi vì cà rốt cứng hơn dưa chuột sẽ không đứt.Nữ phụ không tin, nữ chính nói cô ta đã thử chon nam chính rồi.”

Nói xong, hai mắt Ngũ Họa Nhu chợt lóe sáng không nháy mắt nhìn chằm chằm Lam Thiên Tình, mặc dù trong lòng biết không có khả năng nhưng nghe Lam thiên Tình đột nhiên chủ động hỏi chủ đề nhạy cảm như vậy thật là một kỳ tích:

“Tình Tình, cậu sẽ không muốn đối xử như thế với Kiều Âu chứ?”

Trời ạ, bọn họ hiện tại đều là người có mặt mũi, nếu Kiều Âu bị người Bạo Cúc đứt đoạn dưa chuột ở trong thân thể bị đưa đến bệnh viện, tin tức này truyền ra tuyệt đối có thể so với tin phóng thành công vệ tinh nhân tạo!

Lam Thiên Tình suy nghĩ một chút, nheo mắt khinh thường nói:

“Thôi đi, mình không thích lặp lại phương pháp người ta đã dùng qua.Huống chi so với những điều Kiều Âu đã làm, cũng quá tiện nghi cho anh ta!”

Lam Thiên Tình giận đến phình má, cắn răng nghiến lợi phun ra một câu nói, lần đầu tiên của con gái vô cùng quí giá thế nhưng anh lại mê gian cô, anh ta là một con sói xám đại sắc lang!

Ngũ Họa Nhu nhìn khuôn mặt tức giận của Lam Thiên Tình, trong lòng chợt có chút e sợ, không biết Lam Thiên Tình muốn thế nào?Liệu có chơi ác hơn so với trong tiểu thuyết không?

“Tình Tình ~”

“Tiểu Nhu, không phải lo lắng, mình không việc gì. Chuyện như vậy cậu và Tư Đằng cứ nuốt vào trong bụng đi! Còn nữa, Tư Đằng thật sự khách khí, sớm biết mọi chuyện nhưng lại thông đồng với Kiều Âu nhìn mình như con rối làm chuyện cười. Mình hiểu rõ anh ta cũng là thi hành mệnh lệnh, thân bất do kỷ, nhưng giọng điệu này mình thật sự nuốt không trôi!”

Nói đến nửa đoạn sau, vẻ mặt Lam Thiên Tình vô cùng quỷ dị nhìn Ngũ Họa Nhu, khiến Ngũ Họa Nhu không nhịn được sợ run cả người.

“Tình Tình ~”

“Tiểu Nhu, mình không yêu cầu cậu nhiều, trong tiểu thuyết nữ phụ đối với nam phụ thế nào, cậu phải giúp mình dạy dỗ cho Tư Đằng một lần. Nếu không về sau hai ta không làm bạn bè nữa!”

Tối nay, Lam Thiên Tình coi như là uy hiếp người đến nơi đến chốn không bỏ qua người nào. Nhìn Ngũ Họa Nhu nhíu chặt chân mày, cuối cùng khẽ cắn rang đồng ý, Lam Thiên Tình bật cười:

“Cậu đồng ý thật sao!Tư Đằng rất thuần khiết, còn là xử nam, cậu đồng ý SM anh ta chứ?”

Ngũ Họa Nhu thở dài ra một hơi, hào khí vỗ ngực một cái:

“Đàn ông là loại đồ chơi, sinh không mang đến chết không thể mang theo, sao có thể so sánh với người cùng tham ăn tham uống? Hơn nữa, mình là người coi trọng bạn bè, tình hữu nghị là vô giá, anh ta giúp đỡ Kiều Âu khí dễ cậu, mình giúp cậu khí dễ hắn, đó là chuyện đương nhiên!”

Đỉnh đàu xẹt qua một đám quạ, Lam Thiên Tình khóe miệng rụt, đàn ông giống như đồ vật, sinh không mang đến chết không thể mang theo? Nha đầu này, thật đúng là sẽ nói!

“Cái đó, mình sẽ cho Tư Đằng thỏa mãn dục vọng để ăn mình sạch sẽ rồi mới SM anh ấy có được không? Công phu của anh ấy lợi hại hơn, mình sợ đánh không lại.”

Lam Thiên Tình suy nghĩ một chút, nói:

“Được, trước tiên cho anh ta ăn sạch sành sanh, sau đó lừa gạt trói tay chân anh ta lại, như vậy không phải cá nằm trên thớt rồi hả?”

Ngũ Họa Nhu híp mắt gật đầu một cái, hình như trong óc đã bắt đầu ảo tưởng.

Khi Lam Thiên Tình rón rén mở cửa phòng, một đôi tay lập tức đem cô kéo đi vào, ngay ở cửa phòng, cô còn chưa kịp thấy rõ trước mắt, vô số nụ hôn nóng bỏng tới tấp ùn đến, một đôi tay thật ấm áp không chút kiêng kỵ thăm dò vuốt ve toàn thân cô.

Nhiệt độ nóng rực, hai thân thể dán sát chặt ché, cô có cảm giác ham muốn của anh đã khó kiềm chế được thêm nữa. Đôi môi mềm mại bị hôn ngấu nghiến trong chốc lát không còn nhìn ra hình dáng ban đầu. Lam Thiên Tình cố gắng điều chỉnh suy nghĩ, xoay đầu đi, miệng mở to để hô hấp, nhưng giây kế tiếp, đôi môi đỏ mọng lại bị anh kéo lại, lấp đây khoang miệng cô bằng những nụ hôn sexy.

Thân thể cô có chút như nhũn ra, cô biết dụng tâm của anh, anh vẫn thích nắm vai trò chủ động và tư thái mạnh mẽ để thuần hóa cô, để cho toàn bộ linh hồn và thân thể của cô thần phục anh.

“Không ~ chờ ~ chờ ~”

Khó khăn mà vụn vặn khạc ra mấy tiếng, nhưng trải qua sự trêu chọc của anh lại giống như tràn đầy dục vọng và như chú mèo hoang thâm tình kêu gọi bạn tình trong đêm tối, rất kích động lòng người.

“Bà xã ~”

Giọng nói khàn khàn nhẹ nhàng, cực kỳ động tình.

Một màn trời đất quay cuồng, đem Lam Thiên Tình nửa thân trần vào đến giường lớn mềm mại, rồi nhanh chóng đè ép cô hôn ngấu nghiến như muốn ăn luôn cô vào trong bụng.

Cho đến khi Lam Thiên Tình không nhịn được, lắc lắc đầu âm thanh mê người biến thành khàn khàn nức nở, Kiều Âu mới hài lòng mở mắt ngừng lại một chút nhìn cô với thần sắc phức tạp.

“Bảo bối, em phải ngoan ~”

Trong thoáng chốc, gương mặt tuấn mỹ tà tứ lập tức cúi xuống cởi quần cô ra ném xuống sàn nhà. Cô chờ đợi anh chuẩn bị lấp đầy ham muốn của cô, nhưng anh lại mang đến cho cô kích động trước nay chưa có làm cho cô không nhịn được lớn tiếng kêu lên, hơn nữa có phần kinh hãi khiến cô ưỡn người nửa ngồi sợ choáng váng nhìn trước mắt, cô che miệng, không dám tin.

Chỗ đó cũng bẩn rồi, nhưng anh cứ tự nhiên liếm láp ăn nơi đó!

Trong mắt là cưng chiều cùng hài hước cùng tốn tại cuồng dã, hắn nhẹ giọng hỏi:

“Thỏa mãn?”

Lam Thiên Tình cắn môi:

“Người xấu!”

Anh đưa ra một ngón tay giúp cô lau mồ hôi hột trên trán, sau đó chợt lật người lên, khàn khàn nói:

“Em đã thỏa mãn, lần này đến phiên anh.”

Cả đêm hoang đường.

Ngày hôm sau

Khi ánh mặt trời tà tà nhuộm lên rèm cửa, Lam Thiên Tình nhắm mắt tựa như đã hoàn toàn mất đi ý thức, thân thể có chút rung rung, Kiều Âu gầm nhẹ một tiếng, nộp khí giới đầu hàng, sau đó từ trên người cô từ từ leo xuống.

Giương mắt liếc liếc về đồng hồ báo thức, tám giờ rưỡi.

Đưa tay vuốt ve gương mặt, ngắm nhìn dung nhan ngọt ngào đang ngủ say của cô, anh biết trời chưa tối cô sẽ chưa tỉnh lại.

Khóe môi nhếch lên mấy phần tà từ mà thỏa mãn cười, mắt lại liếc liếc về chỗ vài đôi tất chân trên sàn nhà.Nha đầu này còn nghĩ tới chơi SM với anh, người nào chết trước còn không biết đấy.Trong đầu xẹt qua hình ảnh đã xem trong phim ảnh người đàn ông bị người phụ nữ dùng tất chân cột vào thành giường, nhét tất chân vào miệng… đủ loại hình ảnh làm Kiều Âu lắc đầu cười khổ.

Nếu là ngay cả bà xã mình cũng xử không được, còn mặt mũi nào làm Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng trong tương lai.

Thật ra tối hôm qua dục vọng trong lòng anh rất gấp nên tắm rất nhanh.Khi muốn mở cửa phòng đi ra lại bất ngờ nghe được cuộc nói chuyện giữa Lam Thiên Tình và Tư Đằng.

Một khắc kia, trong lòng anh luống cuống.

Anh cố ý gây tiếng động cửa phòng, nhắc nhở người bên ngoài biết anh muốn đi ra ngoài.

Đến khi đi ra ngoài, ánh mắt Lam Thiên Tình phức tạp, mặc dù có chút sợ hãi trong lòng khi nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn, nhưng anh hoàn toàn hiểu tâm tình của cô.

Lấy ngón tay nhỏ bé của cô trêu chọc trong miệng anh, không thể nghi ngờ chính là cách cô mê hoặc để anh lơ là sơ suất. Như vậy, sao anh lại không tương kế tựu kế?

Đợi đến hai cô bé trở về phòng ngủ để tắm, anh nhanh chóng chạy ra kêu Tư Đằng kể lại toàn bộ câu chuyện, sau đó có lòng tốt nhắc nhở Tư Đằng biết đàn ông không cùng thế giới với phụ nữ, chỉ có người đàn ông mạnh hơn mới khiến người phụ nữ phụ thuộc vào họ.

Tư Đằng không hiểu, Kiều Âu đơn giản giải thích:

Từ xưa tới nay giữa nam nữ đã có phân công rõ ràng người đàn ông phụ trách săn thú, người phụ nữ phụ trách bộ vú. Nếu như một người phụ nữ mạnh mẽ vừa có thể lấy bộ vú lại có thể săn thú, như vậy họ còn phải cần người đàn ông làm cái gì?Lúc này, cái đuôi của các cô sẽ vểnh đến bầu trời, mà người đàn ông sẽ trở nên có cũng được mà không có cũng không sao rồi.

Tư Đằng lẳng lặng nghe Kiều Âu dặn dò, sau đó cảm thấy anh ta nói rất có lý.

Chỉ có người đàn ông mạnh mẽ hơn so với phụ nữ thì người phụ nữ mới phụ thuộc mình. Chỉ cần mình vẫn thương yêu người phụ nữ của mình, cho các cô cảm giác an toàn, không phản bội họ thì lâu dần họ cũng sẽ không so đo ai mạnh ai yếu rồi.

Dù sao từng người phụ nữ đều đang mong đợi một người đàn ông nguyện ý yêu thương không rời khỏi cuộc sống của họ, không phải sao?

Đem người phụ nữ trong lòng ôm trọn trong vòng tay, Kiều Âu sâu sắc nhìn người tình bên cạnh mình mới vừa tròn mười bảy tuổi, thâm tình nỉ non:

"Bảo bối, sinh nhật 17 tuổi nhất định trọn đời khó quên chứ?"

Hôn một cái nhàn nhạt trên trán, ngay sau đó hắn ôm lấy thân thể của cô, vùi đầu ở cổ cô cũng ngủ say sưa.

Bên kia trong phòng ngủ.

Tối hôm qua Tư Đằng sau khi tắm xong, cầm khăn tắm vừa lau tóc vừa không chút để ý mở cửa căn phòng của mình lại phát hiện Ngũ Hoạ Nhu đang nằm ở phân nửa bên trái trên giường đang đắp chăn mỏng của anh, trong tay cầm một quyển sách.

Tư Đằng nuốt một ngụm nước bọt, thầm nghĩ Kiều Thiếu có thể đi làm thần tiên rồi, làm sao sẽ dự đoán chuẩn như vậy?

Tư Đằng nào biết, không phải Kiều Âu dự đoán chính xác đối với Ngũ Hoạ Nhu, mà là quá mức hiểu Lam Thiên Tình.Bởi vì quan tâm một người, cho nên mới phải dành tâm trí suy nghĩ cho tâm tình của cô.

Tư Đằng đứng ở cửa trong bụng cũng hiểu ý tứ của Ngũ Hoạ Nhu. Anh chậm rãi tiến lên, đưa khăn tắm lau tóc nhẹ nhàng vắt lên ghế của bàn máy vi tính.

Chậm rãi xoay người lại, trong lòng khó tránh khỏi có chút khẩn trương.

Lần trước nha đầu này một mực giận anh, bây giờ bị cô chủ sai bảo tới cố ý giày vò anh nên anh sợ trong lòng cô bất mẫn và không nguyện ý ?

Kiều Thiếu dặn dò anh nhất định phải mạnh hơn cô, nhưng đối với chuyện như thế này anh không có kinh nghiệm a!

Đứng yên ở đó một lúc lâu, Ngũ Hoạ Nhu bình thản xem quyển sách kia, một hồi lâu Tư Đằng không nhịn nổi, ho khan hai tiếng:

"Khụ khụ, Tiểu Nhu!em đã nhìn hơn mười phút rồi, có phải có gì không hiểu, có muốn anh giải thích cho em?"

Sách Ngũ Hoạ Nhu đang cầm trên tay là sách hướng dẫn tập Taekwondo cơ bản, phần lớn đều là đồ họa, vẽ từng động tác cụ thể, cô lại nhìn trừng trừng hơn 10', rất rõ ràng đầu óc của cô cũng đang nghĩ xem sự tình sau đó sẽ như thế nào chứ?

Ngũ Hoạ Nhu dời mắt khỏi trang sách ngước mắt lên nhìn anh cười một tiếng:

"Anh đã về rồi?"

Lời nói dịu dàng, nét mặt tươi cười như hoa cực kỳ giống cô vợ dịu dàng đang chờ phu quân của của mình.

Tư Đằng kinh ngạc thầm nghĩ mình đứng ở chỗ này mười mấy phút rồi chẳng lẽ cô mới phát hiện ra mình?

Nháy mắt mấy cái, có chút kỳ cục gật đầu, ngượng ngập cười cười:

"Đúng vậy anh vừa tắm xong."

Ngũ Hoạ Nhu để sách trong tay xuống, sau đó vén chăn chỗ trống cười nhạt:

"Tới đây đi, không còn sớm nữa, chúng ta sớm nghỉ ngơi một chút."

Không có việc gì mà ân cần quan tâm thì không phải gian xảo cũng là kẻ trộm. Nhưng những lời này chỉ ở trong họng Tư Đằng không dám nói ra miệng.Anh không đáp lời của cô..., mà nheo mắt nhìn khắp phòng một vòng nhưng hình như không phát hiện có gì bất thường, chẳng lẽ hình cụ bị cô giấu ở trong chăn?

Tư Đằng mặc dù còn là một xử nam, nhưng mà cũng nghe qua không ít về phương diện này, hơn nữa lúc ở trong tối vệ đội, những người đó âm thầm thảo luận anh cũng mơ hồ nghe lọt được một chút.

Ví dụ như nhỏ nến, băng hỏa cướp cái gì.

Ngũ Hoạ Nhu thấy hắn bất động, thở dài cảm giác giống như mình đang nói chuyện với một cây cọc gỗ.Cô tức giận từ trên giường nhảy lên, hồi phục bản tính cố hữu, vén chăn lên.

Tư Đằng nhìn thấy ga giường rỗng tuếch, thầm nghĩ có lẽ mình lòng tiểu nhân đo bụng quân tử rồi, nhưng tròng mắt thoáng nhìn Ngũ Hoạ Nhu, một thân hấp dẫn yểu điệu, còn có quần ngủ như ẩn như hiện không che kín vài chỗ mê người đi về phía anh, 2 chân anh sửng sốt gắt gao đứng im tại chỗ, động cũng không nhúc nhích được.

Ngũ Hoạ Nhu đến gần anh, mùi thơm sữa tắm tràn ngập chóp mũi, cô đưa cánh tay víu chặt cổ anh, dán môi mình lên môi anh. Mà anh tự nhiên ôm eo của cô, bắt được cái lưỡi cô nghịch ngợm trêu đùa.

Men theo bản năng loài người, tất cả hình như cũng không cần ai tới dạy cho bọn hắn.

Đang dính sát ở trước ngực cô mềm mại đi lên thời điểm, bàn tay của Tư Đằng chậm rãi giảm xuống, nắm mông vểnh lên của cô, giờ khắc này anh rốt cuộc hiểu rõ lúc cô nói chỗ tròn trịa nhô ra là nơi nào, cũng rốt cuộc hiểu rõ tại sao lúc ấy cô chợt tức giận túm lấy hai tay anh ấn lên bộ ngực của cô.

Thì ra là như vậy!

Thì ra là cô là muốn đánh dã chiến? Khi đó, cô cũng đã chuẩn bị sẵn sàng muốn đem mình giao cho anh ?

Thật là một nha đầu ngốc!

Anh còn muốn giữ gìn cho cô, cũng sẽ không tùy tùy tiện tiện đem cô lần đầu tiên làm ở chỗ không lãng mạn riêng tư như vậy, xung quanh đều là núi đá giả, ngay cả một chỗ dáng dấp giống như giường cũng không có. Cô là người phụ nữ mà anh yêu mến nên không thể nào làm lần đầu tiên ở nơi nào uất ức ?

Trong lòng Tư Đằng vô cùng cảm động, hôn càng sâu, đang lúc Ngũ Hoạ Nhu xụi lơ ở trong lòng anh, tay cô nghịch ngợm cổ áo anh, động tình vuốt ve hầu cổ của anh, hơn nữa muốn cởi nút áo ngủ của anh.

Trên thực tế, cô thật làm như vậy nhưng sau khi Tư Đằngôm lấy cô đặt trên giường lớn, Ngũ Hoạ Nhu chợt lật người đem Tư Đằng đặt ở phía dưới.

Tư Đằng không hiểu nhìn Ngũ Họa Nhu, cô lại xấu xa cười:

"Tiểu tử, nhắm mắt lại hảo hảo hưởng thụ đi, cô nương ta thích nữ trên nam dưới, hãy nhắm mắt lại, buông lỏng toàn thân theo sự an bài của ta đi!"

Đầu Tư Đằng xẹt qua một đám quạ, người phụ nữ này là người phụ nữ sao?Là lần đầu tiên sao?

Nhìn cô mặt lòng tin tràn đầy dáng vẻ tự tin và hào hứng, Tư Đằng không muốn làm cô mất hứng, vì vậy liền làm theo ý cô cứ dứt khoát nằm như vậy, chờ xem cô có thể giày vò anh thế nào.

Ngũ Họa Nhu thật đúng là đem sa đọa trong tiểu thuyết ngôn tình nào đó học xong rồi, đôi tay đan xem với mười ngón tay Tư Đằng sau đó chậm rãi đem cánh tay anh giơ qua đỉnh đầu thật cao bày ra bộ dạng anh giống như bị áp bức, tư thái mỹ lệ thành thục dùng bờ môi đỏ mọng quên hết tất cả vô tình hay cố ý liếm người anh chọc cho mặt Tư Đằng đỏ tới mang tai, liên tiếp thở gấp.

Cô cắn lên cằm, sau đó cắn lên hầu kết cổ, gieo xuống vô số viên ô mai trên cần cổ anh, ngay sau đó dùng cái miệng nhỏ của mình cởi từng nút áo Tư Đằng ra.

Hơi thở thiếu nữ thở gấp càng ngày càng thiêu đốt trên da thịt Tư Đằng, để cho anh có chút không làm chủ được cơ thể mình. Đợi đến lúc áo hoàn toàn bị nha đầu này cởi ra, vừa định lật người lên trên nhưng không khỏi toàn thân rùng mình một cái!

Không dám cúi đầu nhìn cô gái trước ngực, Tư Đằng bị cô cám dỗ đến phải điên mất rồi, nha đầu này coi anh là bò sữa rồi ao?Còn thật đem tất cả những điều đã xem trong tiểu thuyết đều lấy ra đối phó hắn?

Nhìn cô thuần thục một bộ động tác ngồi xuống, Tư Đằng có đôi chút thất vọng nhưng dục vọng và lý trí cũng đang kêu gào.

Hạ quyết tâm, cắn răng một cái ôm eo của cô rồi lật người, hai người quay cuồng một trận anh gắt gao ngăn chặn thân thể của cô, đỏ mắt nhìn cô:

“Tiểu Nhu, sao em không có một chút xíu dáng vẻ xử nữ?”

Ngũ Họa Nhu tràn ngập mong đợi chủ động đem hai chân cặp theo hông anh. Tư Đằng nổi giận, vừa nghĩ tới người phụ nữ của mình thích rất có thể đã trải qua chuyện như vậy, anh liền giận dễ sợ.

Cúi đầu xuống cắn một cái trên xương quai xanh của cô dần dần đi xuống, bàn tay không khách khí chút nào đem lấy quần áo của cô lột sạch, nặng nề cắn lần lượt trên người cô, mắt thấy nụ hoa chớm nở kiều diễm mê người, hắn hai mắt vừa nhắm vừa ngậm đúng nó đầy say mê, không chần chừ xông thẳng vào nơi bí mật huyền bí của cô.

“A!”

Tiếng hét như heo bị giết vang dội cả căn phòng, ngay cả cách vách mọi người cũng có thể nghe.

Tư Đằng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vo thành một nắm, một chút máu hồng giữa hai đùi, trong lòng lập tức thực tế rồi. Chậm rãi hôn lên trên trán cô, chưa bao giờ có an tâm.

Ngũ Họa Nhu đau kêu cha gọi mẹ, khuôn mặt nhỏ nhắn trước giờ luôn hả hê vui vẻ nhưng hôm nay đã đầy nước mắt lan tràn, óng ánh trong suốt. Tư Đằng hài lòng cười dù xem ra anh quá bựa rồi, nhưng là Tư Đằng mặc kệ vừa hôn cô vừa giảm bớt tốc độ, bởi vì cô liên tục vung đấm tay như mưa rơi trên người anh vẫn không chịu dừng lại.

Giống như thi đua với hai người bên phòng Kiều Âu, Tư Đằng cũng là vừa mới bỏ qua cho Ngũ Họa Nhu không bao lâu.

Nếu muốn so lần đầu tiên của hai cô bé, Kiều Âu rất thương tiếc Lam Thiên Tình đoán chừng cô là một cô bé vị thành niên nên anh không quá mức phóng túng. Còn Tư Đằng cũng đúng thật là làm một đêm bảy lần thậm chí có thể còn nhiều hơn một hoặc hai lần.

Đối với Ngũ Họa Nhu mới nếm thử mây mưa lần đầu tiên mà nói, đây là cơn ác mộng hoàn toàn không mất hồn thần tiên giống như trong tiểu thuyết ngôn tình viết.

Ngược lại, sau khi tỉnh lại mơ mơ màng màng nhìn thấy thân thể Tư Đằng chỉ cảm thấy anh chính là ma quỷ.

Hai cô gái sau khi bị ăn đến sức cùng lực kiệt đã ngủ đến trời đất u ám giống như Kiều Âu dã nói hai cô bé bị hai anh thuần phục xuống, nhưng sau khi tỉnh lại bọn họ sẽ làm ra chuyện gì với hai người thì chưa ai biết được.

Phủ Tổng Thống Trung Hoa giống như Nhà Trắng ở Mỹ sau khi đắc cử Tổng thống sẽ vào ở đây, còn cựu Tổng thống sẽ dọn ra ngoài không ở đó nữa.

Mộ Tử Tiêu cùng với cha đã sống mười một năm ở Phủ Tổng Thống. đây là chỗ ở lâu nhất của cậu, cậu sẽ rất khổ sở lúc phải dọn khỏi nơi này khi cha cậu không còn là Tổng Thống.

Nghiêng người lười biếng dựa vào ban công, nơi đó có một giỏ cây mẹ trồng, qua lớp kính thủy tinh đen trong suốt làm dịu đi ánh nắng gay gắt bên ngoài…

Mẹ Mộ Tử Tiêu là nhà nghiên cứu thực vật học, gia cảnh thật bình dân, bình thường chủ yếu ở trong phòng thí nghiệm, hoặc trong sở nghiên cứu, thỉnh thoảng về nhà rất muộn.

Công bằng mà nói kể từ khi Mộ Tử Tiêu có trí nhớ tới nay, trong nhà luôn vắng ngắt, cha chỉ quan tâm nhất đến chuyện chính trị của mình còn mẹ cũng giống như vậy, trừ nghiên cứu thực vật, ngay cả đứa con trai như cậu hình như cũng không thể níu chân mẹ về nhà..

Trong miệng không tự chủ được khẽ hát, ngón tay thon dài Mộ Tử Tiêu khẽ chạm lên từng giỏ hoa giống như đang nhấn chìm phím đàn piano, hưởng thụ khoảng thời gian thành thơi của cậu.

“Tâm tình không tệ, lúc nào thì về đi học?”

Mộ Nam Phong lười biếng cất tiếng hỏi từ phía sau lung cậu, Mộ Tử Tiêu chậm rãi xoay người nhìn ba mình, trong mắt có chút thấp thỏm. Hít sâu một ơi lấy can đảm rồi dè dặt:

“Ba, con muốn đi lính đặc nhiệm.Chính là trường Thúy Bình Sơn.”

Mộ Nam Phong sững sờ, gương mặt anh tuấn khẽ trở nên lạnh bạc đứng lên:

“Không phải ba đã nói với con Đoàn Mộng Viện đã được dự tính là cô chủ của nhà họ Kiều, con còn để tâm đến người ta làm gì?”

Mộ Tử Tiêu buồn bã, những điều ba nói cậu đều biết. Buổi tiệc sinh nhật cô ấy hôm đó lúc Kiều Âu đưa quà sinh nhật cho Lam Thiên Tình, rồi lúc Lam Thiên Tìnhlao ra cửa nhào vào lòng Kiều Âu, cậu cũng đã rõ ràng, bọn họ rất xứng với nhau, rất yêu nhau, mà cậu không thể nào chen vào giữa bọn họ.

“Chuyện tình cảm con không thể làm chủ được.”

Mộ Tử Tiêu nhỏ giọng nói, mới nghe rất không có tiền đồ. Nhưng đó là tình yêu đầu tiên của cậu cứ như vậy yêu Lam Thiên Tình, trong mắt cậu ngay cả chuyện thân thể của cô bị người khác chạm qua, nhưng lại vẫn thuần khiết như Bách Hợp. Cậu tin tưởng mình hiểu nỗi lòng của cô, cũng tin tưởng nhất định sự xuất hữu nhân (có nguyên nhân), cô ấy không làm chủ được chuyện này..

Có lẽ, chỉ có chờ đến lúc Lam Thiên Tình và Kiều Âu kết hôn, cậu mới buông xuống phần tình cảm của mình được.

Mộ Nam Phong không mở miệng trách cứ, chậm rãi đi vào sofa ngồi xuống, đốt lên một điếu thuốc. Người làm nữ kính cẩn lễ phép bưng lên một ly café nóng, hương thơm nồng nàn khắp phòng..

Mộ Nam Phong dập khói điếu thuốc trong tay sau đó bưng café lên uống một hớp, trước câu trả lời của con trai ông cũng không có ý kiến.

Giống như là đang chơi chiến thuật tâm lý, cuối cùng Mộ Tử Tiêu thua trận mở miệng:

“Ba?”

Nhìn ánh mắt mong đợi của con trai, Mộ Nam Phong giống như nhìn thấy mình lúc còn trẻ, cũng đã từng có tình cảm với cô gái nghiêng nước nghiêng thành, cũng đã từng dùng bất cứ giá nào để giành được ánh mắt của người đẹp lâu hơn nó cho mình động lực để phấn đấu, chỉ có một câu kia: chuyện tình cảm không thể dùng lý trí.

Nháy mắt mấy cái, Mộ Nam Phong nhẹ nhàng nhíu mày:

“Không được!”

Mộ Tử Tiêu trong lòng quýnh lên, bật thốt lên:

“Tại sao? !”

Mộ Nam Phong nhìn thẳng Mộ Tử Tiêu, đáy mắt một mảnh hàn đàm thâm thúy không thấy, gằn từng chữ:

“Cô ấy đã là người phụ nữ của Kiều Âu. Bỏ qua cương vị Tổng Thống của ba đi chăng nữa, nhưng con đường đường là con trai độc nhất của nhà họ Mộ lại có thể cưới một cô gái là người phụ nữ của người khác sao? Cùng tranh giành con dâu với nhà họ Kiều sẽ phải trả giá thật lớn.”

Mộ Nam Phong nói lời này không sai, huống chi trước đây Kiều Nhất Phàm có giao tình tốt với Đoàn Hề Viện nên Kiều Nhất Phàm làm sao có thể yên tâm để cho con gái của cô ấy đến nhà người khác đây? Chỉ có gả cho con trai của mình mới khiến ông ấy yên tâm, đó mới là thực tế.

Mộ Tử Tiêu chau mày lại, chỉ nghĩ sẽ cạnh tranh công bằng một lần giành lấy người phụ nưc mình thích không liên quan đến quan hệ chính trị, tại sao tình yêu thì không thể đơn giản, thuần túy một chút?

“Ba, con biết rõ con mới quen tiểu thư Mộng Viện không lâu, nói chính xác là lúc chú Đoàn gọi điện thoại nhờ con giúp một tay chọc tức Kiều Âu. Nhưng chính một buổi chiều đó con phát hiện cõi đời này căn bản cũng không có cô gái nào sạch sẽ lỗi lạc hơn tiểu thư Mộng Viện. Bình thường bên cạnh con không thiếu các đại tiểu thư luôn tô son điểm phấn, phục trang là lượt đẹp đẽ. Chỉ bằng điểm này, con liền không có biện pháp không thích tiểu thư Mộng Viện.”

Mộ Nam Phong cầm ly café chầm chậm uống hết mới đem cái chén không đặt trên khay trà.

“Cô ấy rất đặc biệt, hơn nữa lòng dạ độc ác cực kỳ giống ba cô ấy.”

Mặc dù dung mạo của Lam Thiên Tình giống Đoàn Hề Viện như cùng khuôn đúc ra nhưng cô lại không thừa kế một tia mềm yếu dịu ngoan của Đoàn Hề Viện. Cuộc đời Đoàn Hề Viện chỉ duy nhất một lần có dung cảm chống đối lại gia đình là vì người đàn ông kia rồi.

Mộ Tử Tiêu hết sức biện giải giúp Lam Thiên Tình:

“Ba, ngày đó tiểu thư Mộng Viện đem Bùi Thanh Đình ném vào phòng ba là có nguyên nhân, vì Bùi Thanh Đình đã nhiều lần khí dễ cô ấy, cô ấy cũng là bị ép.”

Có lẽ nởi vì yêu Lam Thiên Tình cho nên theo bản năng Mộ Tử Tiêu cũng đã đứng trên lập trường của Lam Thiên Tình.

Cậu không thích bất luận kẻ nào nói Lam Thiên Tình có lòng dạ độc ác, tựa như Kiều Âu cũng không ưa thích nghe bất luận kẻ nào nói xấu Lam Thiên Tình.

Khi một người đàn ông mê luyến một người phụ nữ mọi điểm xấu cũng trở thành nét riêng hoàn mỹ khả ái.

Mộ Nam Phong lẳng lặng suy tư một lát, ánh mắt phức tạp nhìn con trai:

“ Tử Tiêu, trường quân đội Thúy Bình Sơn là trường quân đội hoàng gia, dù ba quyền cao chức trọng cũng không thể tùy tiện vào chỗ đó. Ở Trung Hoa phàm là liên quan đến lĩnh vực quân quyền chỉ có nhà họ Kiều định đoạt.”

Mộ Tử Tiêu hiểu ra, khóe miệng vui vẻ mỉm cười:

“Vậy con tìm chú Đoàn nhờ giúp một tay, để chú Đoàn nói với bộ trưởng Kiều một chút?”

Mộ Nam Phong thất thần nhìn theo con trai thật lâu, giống như chuyện bao nhiêu năm trước kia lại tái diễn một lần nữa.

Hai người thừa kế của hai trong tứ đại gia tộc là Cung Ngọc Gia và Kiều Âu đều có tình cảm dành cho cô gái của nhà họ Đoàn, ngay cả con trai mình cũng không ngoại lệ.

Cái gọi là hồng nhan họa thủy, chẳng lẽ chính là cái ý tứ này?

“Dù cho chú Đoàn của con đồng ý, nhưng chú Kiều cũng sẽ không đồng ý. Đừng nghĩ những thứ vô dụng kia, ngày mai ba nói thư ký book vé máy bay cho con trở về đi học. Con hãy lo học cho giỏi đi!”

“Ba!”

“Được rồi, Đoàn Mộng Viện không thích hợp với con!”

Mộ Tử Tiêu thật không bỏ được Lam Thiên Tình, nhìn bóng dáng Mộ Nam Phong có chút tức giận rời đi, trong lòng mơ hồ không có cảm giác.Tâm trạng chán chường lê bước về phòng, liền bắt đầu gọi điện thoại cho Đoàn Hề Trạch.

Mà Đoàn Hề Trạch, tựa như đã đợi rất lâu rồi.

Khác với vẻ xa cách lúc ở hành lang ngay trước mặt cha con nhà họ Kiều, lần này Đoàn Hề Trạch giống như thường ngày trực tiếp gọi “Tử Tiêu”.

Không thể không nói, điều này càng xác thật Đoàn Hề Trạch là người đàn ông quỷ quyệt hơn so với hồ ly.

Mộ Tử Tiêu chỉ nói một câu, cậu không nghĩ là nhanh như thế phải trở về đi học, Đoàn Hề Trạch liền lập tức chủ động đề nghị:

“Nói về nghĩa vụ quân sự của thanh niên cháu có đồng ý đến trường quân đội Thúy Bình Sơn không?Hơn nữa Tình Tình ở đấy chú không yên lòng.”

Mộ Tử Tiêu vừa mừng vừa sợ, lập tức đồng ý cũng nói ra lo lắng của mình:

“Bộ Trưởng Kiều sẽ đồng ý sao?”

“Ha ha.’

Đoàn Hề Trạch tâm tình rất tốt cười cười:

“Được. Yên tâm.”

Sau khi kết thúc điện thoại, Mộ Tử Tiêu vô cùng hung phấn nhảy điệu tăng gô trên sân thượng, tâm tình hưng phấn kích động khó nói nên lời.

Sau khi cùng Mộ Tử Tiêu nói chuyện điện thoại xong Đoàn Hề Trạch gọi điện thoại cho Kiều Nhất Phàm, chỉ nói một câu đơn giản:

“Cá cắn câu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.