Đêm đến, khi người ở trong lồng ngực đã ngủ say, Phong Khiếu Nhiên nhẹ nhàng đứng dậy, ba con Hoa hổ bên giường hé mắt nhưng cũng không tiếp tục kêu rên.
Thắp lên ánh nến, Phong Khiếu Nhiên lấy ra thứ mà Cổ Hoài Ý trước khi lâm chung đã giao cho ba con lão hổ bảo hộ , một bình” Ngưng hồn đan”, một bình” Ngọc cơ lộ”, một bình” Chúc Tức”, hai bản [Y Chí] mà Cổ Hoài Ý tự tay viết , đó là một thánh vật mà vạn nhân khắp thế gian truy đuổi. Trong đó còn có hai phong bút tín mà Cổ Hoài lưu cho Cô Nhiên cùng ” Phu tế (chồng) ” tương lai của hắn.
Mở tín, Phong Khiếu Nhiên chuyên chú nhìn lên….
” Bảo bối Nhiên nhi của lão cha:
Lúc ngươi lấy được phong thư này, liền chứng minh ngươi đã tìm được người yêu thương ngươi nhất trên đời. Mà người này cũng đã nhận được thừa nhận của tam Hoa, Tam Hoa thừa nhận hắn, lão cha tự nhiên cũng sẽ thừa nhận. Nhiên nhi là đứa nhỏ tốt nhất trên đời này , lão cha có được tam sinh hữu hạnh (phúc ba đời) mới có thể trong vài năm cuối đời gặp được ngươi, cho nên ngươi cũng là người mà lão cha ta không yên lòng nhất tại trên đời này. Đau đớn trên người làm ta biết đại hạn của mình đã không xa, mà nếu quả thật ta đi rồi, Nhiên nhi thiện lương đáng yêu như thế này phải sống làm sao. Lúc lão cha còn sống nếu ai dám làm cho bảo bối của ta thương tâm, ta nhất định sẽ khiến hắn đau đớn đến mức không muốn sinh ra trên đời này, thế nhưng lão cha phải đi, lão cha vừa đi thì Nhiên nhi phải làm sao bây giờ.
Lão cha nghĩ tới nghĩ lui đã thầm nghĩ ra biện pháp này. Tam Hoa là ngươi từ nhỏ trông tới lớn, Đại Hoa cùng Tiểu Hoa lại do ngươi cứu, cho nên lão cha đem tâm huyết cả đời này của mình giao cho bọn họ bảo quản, lão cha biết ngươi nếu muốn tìm bọn họ chỉ biết đứng trên cây, sẽ không nhập cốc, cho nên lão cha đem mấy thứ này đặt ở nơi lúc trước ngươi ngã xuống . Nếu ngươi gặp được một người thật lòng yêu ngươi, người này tất sẽ cùng ngươi nhập cốc, cũng nhất định sẽ đến tra tìm nơi lúc trước ngươi té rớt, nếu hắn không đến, liền chứng minh người này không phải thật lòng yêu ngươi, ngươi nhất định phải rời khỏi hắn. Ta đã nói cho Hoa Hoa, nếu ngươi mang một người nhập cốc ba lần, mà người này vẫn không đến nhìn nơi ngươi lúc trước rơi xuống, vậy Hoa Hoa sẽ đem phong thư này tự mình giao cho ngươi. Lúc đó, mặc kệ ngươi có bao nhiêu thích người nọ, ngươi đều phải rời đi hắn, bởi vì lão cha không thể đem bảo bối chính mình nuôi lớn giao cho một người vô tình vô nghĩa.
Nếu người này dám tiến cốc, cũng phải được sự đồng ý của tam Hoa mang những thứ lão cha để lại cho ngươi ra, vậy lão cha mới an tâm đem ngươi giao cho hắn, hắn chính là người có thể yêu chiều ngươi, về sau tam Hoa sẽ đi theo bên người ngươi bảo hộ cho ngươi. Nhiên nhi của lão cha đã chịu rất nhiều đau khổ, cần phải có một người hảo hảo bảo hộ yêu thương, lo lắng mãi mãi, lão cha luôn nghĩ thấy Nhiên nhi của ta thích hợp tìm một vị nam tử làm bạn thì hay hơn, nữ tử trên đời này đa số là khuê tú, làm sao có thể bảo hộ được bảo bối của lão cha.
Nhiên nhi, thế tục tuy không để cho nam tử yêu nhau, nhưng trong lòng lão cha cũng chỉ thấy có kẻ trong thiên hạ tối không sợ người mới có thể hộ được ngươi, cho nên mặc kệ người khác nói như thế nào, chỉ cần người nọ không quan tâm thì ngươi cũng sẽ không cần phải nhàn ngôn toái ngữ (lời vô nghĩa ) đối với những người khác. Ngươi chỉ cần biết, chỉ cần người nọ nhận được sự đồng ý của tam Hoa thì chính là nhận được sự đồng ý của lão cha ta. Chỉ cần lão cha ta đồng ý, người khác thích nói cái gì thì nói cái đó, ngươi là đứa con của Cổ Hoài Ý ta, cùng người khác không quan hệ. Lão cha chỉ cần Nhiên nhi của ta hạnh phúc bình an mà sống.
Lão cha tính tình có cổ quái đôi chút, lấy bộ dạng cùng phẩm tính của Nhiên nhi, chỉ cần ngươi xuất cốc liền khẳng định đưa tới ánh mắt chú ý của người khác . Cho nên lão cha cho ngươi thời gian năm năm, cũng chính là khi ngươi mười tám tuổi. Nếu trước lúc mười tám tuổi ngươi cũng không tìm được người làm ngươi động tâm, ngươi phải ở lại trong cốc, không được ra ngoài. Lão cha biết như vậy là không đúng, nhưng còn hơn để ngươi bị người khi dễ, lão cha tình nguyện bắt ngươi ở trong cốc cùng cuộc sống thế nhân ngăn cách. Ngoài cốc không mấy kẻ là người tốt, năm năm đã là quá đủ, cho nên mặc kệ ngươi có giận lão cha hay không, nếu mười tám tuổi ngươi vẫn tìm không thấy người ngươi thương , ngươi liền ở trong cốc này bồi lão cha đi.
Nhiên nhi, lão cha cùng ca ca ở trên trời rất tốt, sẽ luôn xem chừng ngươi, cho nên cho dù ngươi mang tên là Cô Nhiên, ngươi cũng sẽ không phải là kiết nhiên (đơn chiếc cô độc) cô độc, ngươi là đứa con tốt nhất của lão cha, là đệ đệ tốt nhất của ca ca ngươi.
Đừng hỏi ta vì sao lại xưng hô như thế này với ngươi, trong mắt của ta, trên đời này không có người nữ tử nào có thể xứng đáng thượng Nhiên nhi nhà của ta. Cho nên có thể có được phong thư này tất sẽ là người đầu đỉnh thiên lập địa (đầu đội trời chân đạp đất) , chỉ là chẳng biết đến tột cùng là người nào có thể chiếm được trái tim Nhiên nhi.
Nhiên nhi tâm tư đơn thuần, ta tuy luôn dạy hắn y thuật nhưng chuyện nam hoan nữ yêu, thế tục tình lí ta cũng không dạy hắn nửa điểm. Nhiên nhi còn quá nhỏ, hơn nữa bởi vì chuyện trước kia, thân làm cha này lại càng không thể làm vẫn nhiễm tâm hắn, ta hy vọng hết thảy có thể thuận theo tự nhiên. Nhiên nhi là một đứa nhỏ thông minh, thời cơ đến thì hắn cũng sẽ hiểu rõ, mong rằng ngươi có thể kiên nhẫn đợi hắn, thiết đừng vội nhất thời.
Nhiên nhi là do ta nhặt được khi ở sơn cốc hái dược, lúc ấy hắn là từ phía trên ngã xuống , dây leo quanh cây dưới cốc tuy có thể cản bớt lực đạo khi rơi, nhưng một mảnh đá nhọn lại đâm xuyên qua bụng hắn, khắp trên người lại che kín miệng vết thương lớn nhỏ. Hắn lúc ấy chỉ có năm tuổi, gầy nhỏ yếu ớt, lúc ta cứu hắn mới biết được đứa nhỏ này đã nhịn đói vài ngày. Nếu trên tay ta không có” Ngưng hồn đan” sợ là thần tiên cũng không cứu sống được hắn.” Ngưng hồn đan” tuy nói có thể khởi tử hồi sinh, nhưng không phải linh đan diệu dược, chỉ có thể trong lúc nguy hiểm đem một hơi cuối cùng vớt lên, vẫn phải cần thời gian dài điều dưỡng.
Vết thương trên bụng Nhiên nhi quá nặng, nếu lao lực mệt mỏi sẽ tái phát, đau đớn khó nhẫn, phải nhanh chóng cho hắn ăn dược ta chế ra , cho nên ngươi phải vạn phần cẩn thận, đừng cho hắn quá mức lao lực. Dược ta lưu lại nếu cần điều chế, trên [ Y Chí] đều có kể lại bản ghi chép, còn về những thứ đồ còn lại ta nghĩ ngươi một khi đã có thể đến đây liền nhất định rõ ràng, ta cũng sẽ không nói nhiều nữa.” Chúc Tức” ngươi đừng cho Nhiên nhi biết là ta chế ra, cứ nói là ngươi làm. Mấy cái này đem ra ngoài cốc thực dễ dàng đưa tới mầm mống tai họa , cho nên hi vọng ngươi ngàn vạn lần cẩn thận, ngươi chết cũng không sao cả, nhưng không thể liên lụy đến Nhiên nhi của nhà chúng ta.
Còn về thân thế của Nhiên nhi, ta cũng đã từng tra qua. Cho nên nếu ngươi thực lòng yêu Nhiên nhi nhà của ta, ngươi phải giúp hắn báo thù, chẳng qua không thể cho hắn biết. Nhiên nhi là đứa con thân sinh của lâu chủ Thích Nhiên lâu Phong Khiếu Nhiên, cái tên hỗn đản ác tâm kia cư nhiên đem Nhiên nhi nho nhỏ nhà của ta đơn độc để tại hậu sơn, còn không cho người cho hắn ăn, Nhiên nhi của ta phải sống trong cơn đói suýt chết, nếu Nhiên nhi không đói cũng sẽ không dưới trời đại tuyết đi ra ngoài tìm thức ăn, cũng sẽ không thiếu chút nữa ngã chết còn lưu lại căn bệnh đó. Nhiên nhi sẽ không tìm cái tên hỗn đản kia tính sổ , nhưng nếu ngươi thực yêu hắn thì phải giúp hắn giáo huấn cái kẻ đáng chết kia một bữa.
Dưới chân giường của ta có chôn một bình dược, ngươi tìm cơ hội hạ trên người tên hỗn đản kia, hừ, hắn một khi đã không muốn đứa con của mình, ta đây cũng sẽ khiến cho hắn đoạn tử tuyệt tôn, Cổ Hoài Ý ta tuyệt sẽ không buông tha cho kẻ khi dễ Nhiên nhi, đương nhiên cũng chính là kẻ thù của ngươi, đừng cho là ta đã chết thì không có biện pháp mượn sức ngươi.
Sau cùng, đừng cho Nhiên nhi cùng tên hỗn đản kia gặp mặt, tính của Nhiên nhi ta rất hiểu, hắn khẳng định chưa từng hận qua tên hỗn đản kia, nhưng ta thì khác, tên hỗn đản kia không xứng làm cha Nhiên nhi, lại càng không xứng gặp Nhiên nhi. Nếu ngươi để Nhiên nhi cùng tên hỗn đản kia gặp mặt, ngươi cũng sẽ không phải là con rể của Cổ Hoài Ý ta.
Quan trọng nhất là đừng cho Nhiên nhi biết ” Chúc Tức” là ta đưa cho ngươi, còn chuyện ta không cho hắn gặp tên hỗn đản kia, nếu xảy ra ngoài ý muốn ngươi cũng phải nói là ngươi làm.
Còn có, nếu ngươi dám tổn thương trái tim Nhiên nhi nhà của ta thì sẽ có người dẫn hắn rời đi, hơn nữa ta sẽ không thương hại kẻ dám thương tổn đứa con của ta, Cổ Hoài Ý ta nói được là làm được.
Nhạc phụ Cổ Hoài Ý tuyệt bút”
Xem xong phong thư này, sắc mặt Phong Khiếu Nhiên liền âm trầm, không phải bởi vì xưng hô của Cổ Hoài Ý đối với mình, mà là thấy lại tình huống lúc trước ngã xuống theo như lời Cô Nhiên đã nói tới cùng với… Cổ Hoài Ý cư nhiên có âm thầm an bài người mang Cô Nhiên đi. Lá thư Phong Khiếu Nhiên cầm trong tay bị vò nát, hắn sẽ không để bất luận kẻ nào đem Cô Nhiên từ bên người mình mang đi, hơn nữa… Cổ Hoài Ý ngàn tính vạn tính lại không tính đến người Cô Nhiên mang về lại chính là kẻ mà hắn luôn miệng mắng to là hỗn đản , nghĩ vậy hai mắt lạnh lùng của Phong Khiếu Nhiên lộ ra một mạt giễu cợt.
Chẳng qua đối với Cổ Hoài Ý, Phong Khiếu Nhiên hắn sẽ làm theo sở thác trong thư mà yêu thương Cô Nhiên, nhưng … trên đời này có thể bảo vệ người nọ thì trừ chính mình ra sẽ không có người thứ hai nữa, tâm nguyện của Cổ Hoài Ý sợ là có một nửa không thể đạt thành, đương nhiên, hắn cũng sẽ không nói cho ” Nhiên nhi của hắn” biết Cổ Hoài Ý đã định như thế nào, hơn nữa đến thời điểm thích hợp, hắn sẽ nói cho người nọ” Chúc Tức” chính là do ai cho..
Cởi áo ra, Phong Khiếu Nhiên chậm rãi ghé vào phía trên Cô Nhiên, mái tóc dài rơi rớt trên người y. Lấy ngón tay tinh tế lướt qua ngũ quan của Cô Nhiên, đáy mắt Phong Khiếu Nhiên chợt bùng lên một ngọn lửa. Hắn phải trước khi để người này hiểu được như thế nào là luân lý đạo đức, đem y nắm trong tay…… chẳng sợ sau khi y hiểu được sẽ hận hắn….