Sau màn rượt đuổi như hai đứa bệnh vừa ra trại, nó ngồi gục xuống, mỉm cười với hắn, đưa tay vỗ vỗ chỗ bên cạnh! hắn ngồi bên nó, tay nhẹ xoa mái tóc rối nay lại rối hơn…
“vậy đấy! làm gì nhau?? chị thách chú đấy! làm gìê!!? ” nó hất mặt.
“làm gì? làm thế này này! ” hắn nói rồi bắt đầu vác nó lên vai.
“á! anh làm gì vậy? bỏ xuống! bỏ xuống!! “( chị cứ đùa! sướng chết mà bày đặt! )
“không bỏ thì làm gì ? ” hắn bắt chước nó.
Sau một hồi vật lộn, tất nhiên nó phải yên vị trên lưng hắn! nó chọt chọt rồi vòng tay ôm lưng hắn và cười nói:
” nè! lưng anh thật rộng, thật ấm! thích thật! nhưng tấm lưng này chỉ dành cho em thôi nhé! em mà bắt gặp anh cõng con nào! thì chết với cô nương! ” nó đe dọa, nhưng làm hắn cảm thấy ấm áp.
“ừ! chỉ một mình em thôi!! Nhưng em cũng chỉ là của anh thôi nhé! mãi mãi về sau, ko được theo thằng khác đâu đấy! ”
hắn nói rồi xốc nhẹ nó, vì quá bất ngờ nên nó chồm thẳng lên đằng trước, hắn mỉm cười rồi ngước mặt để hôn lấy đôi môi đỏ mọng của nó ,thật ngọt ngào! (hình dáng bây gìơ của anh chị: nó cúi xuống, hắn ngước lên,trao đổi nước bọt! Hết! ).
cứ như vậy, tình yêu của tụi nó ngày một lớn dần theo từng ngày… tình yêu ấy…có được bền vững?
tại một nơi nào đó…
” Phong! chẳng lẽ… em không bằng con nhỏ đó sao?
chẳng lẽ… anh chỉ dành cho em con mắt thương hại thôi sao? Được lắm! nếu đã vậy… thì Thanh Khuê này sẽ không nương tay đâu! anh rồi sẽ lại là của em thôi! ha ha ha! còn Vy Anh ! hãy chịu đựng những ngày tháng sắp tới đi! rồi tôi sẽ cho cô sống không bằng chết! ”
Nói đoạn rồi cô ta cầm tấm ảnh có một cô gái thật xinh đẹp với đôi môi nở nụ cười tươi, rồi ĐỐT NÓ!
“HA HA HA!!…”
hãy đón xem những chap tiếp theo, gây cấn, đau khổ, nhưng không thiếu được những bi hài đau cả não!…