Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá

Chương 36



- Nhi có cần Thư zúp zì nữa ko? - Thư xếp đồ

- ko cần đâu, Nhi làm đk mà

- oh thế Thư đi nha, có chuyện - đứng lên

- thế Thư cứ đi, ko sao đâu - nó đi ra mở cửa

- mà đến zờ gặp Nhi ở đâu?

- chỗ này

- ừm pye

Nó vẫy tay tạm biệt rồi đóng cửa lại zô xếp đồ.

Hu La La La

Xong xuôi, nó xách vali ra mở cửa thì gặp 1 người

- anh là ai? Sao đứng trước cửa phòng tôi?

- ông nội bảo anh tới đón em

- ông nội nào?

- ông nội Lục Nhân

- khỏi đi, tôi tự đi đk, ko cần cảm ơn

- ko đk, lỡ em bị zì anh phải nói sao đây hả? Đi thôi - người đó giựt vali trong tay nó

- ơ hay... - đứng ngơ ngác rồi cũng chịu đi theo

Với tốc độ thì tên đó kéo đi lẹ thật làm nó chạy theo muốn mòn đôi giày, tới quầy tiếp tân mà nó thở hòng học khiên tên đó phì cười còn nó thì nhăn nhó, bực bội nó quay qua dặn ông quản lí để lại phòng cho nó rồi đi 1 mạch đến xe

Trên xe nó ngồi mà nhăn nhó chu mỏ phồng má đủ trò, trên cái kiếng tên đó đã nhìn thấy tất cả

- anh cười cái zì? Zui lắm hả?

- em dễ thương thật, thấy zậy zui lắm - tên đó cười

- yah cái tên này, mà anh tên zì ấy nhỉ?

- Lục Khải Minh

Haizzz Giới Thiệu :

Lục Khải Minh :

- Anh nó, tính tình hoà đồng vui vẻ.

- Khải Nam hả?

- là Khải Minh

- tôi thik Khải Nam hơn đó rồi sao?

- em đúng là dễ thương mà, nhìn em anh muốn...

- kệ tui mà anh muốn cái zì? - nó nghi ngờ

- ko có zì

- mà nè, sau này ko đk xưng anh em nữa nha, nghe phát ớn

- chứ ko lẽ xưng hô em-tôi à?

- gọi zậy càng ghê hơn, thôi cứ kêu bình thường là đk

Tinh...Tang...Tinh...Tinh

Chiếc xe dừng lại, nó mở cửa đi ra còn Khải Minh đang loay quay lấy hành lí của nó. Cánh cửa mở ra, nó nở 1 nụ cười tươi bước vào

- cháu gái

- ông nội - nó chạy lại ôm ông

- Khải Minh Tuyết Nhi vào nhà đi

- vâng! - đồng thanh

- Tuyết Nhi, con đi theo ông Trương lên phòng đi

- oh vâng - nó bước theo sau ông Trương

.

.

.

- đây là phòng của cô - ông Trương mở cửa phòng

- cảm ơn ạ - nó cười cúi đầu đóng cửa - phòng rộng đẹp thật á, màu mình thích

Nó xách hành lí lại tủ treo đồ lên từng cái, để riêng 1 chiếc đầm dạ hội treo bên ngoài tủ. Tay bất chợt sờ lên sợi dây chuyền hắn tặng thầm nghĩ :

"bây zờ Thiên Vũ đang làm zì nhỉ? Chắc đang hạnh phúc bên Thy rồi. Chắc họ cũng sẽ đính hôn trước rồi chờ thêm vài năm nữa đám cưới. Ko biết đến lúc đó mình tham dự kịp ko?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.