Cớ Sao Giọng Điệu Và Vẻ Mặt Của Cô Ấy Lại Trêu Người Đến Thế?

Chương 15



Từ lúc chẳng biết vì sao cô lại bị "khóa chủ đề" với Hướng Vân Sương, có rất nhiều chuyện đã trở nên mất kiểm soát.

Là người đi trước trong giới mà Hướng Vân Sương còn chưa tỏ thái độ, cô cũng không tiện làm gì. Cũng đâu thể cố ý đăng cái Weibo chứng minh mình không giống với Hướng Vân Sương được? Thế chẳng phải dẫn hết chủ đề bàn luận lên người mình à.

Hiếm khi có thời gian nghỉ ngơi, Diệp Linh Thính không muốn tiếp tục suy nghĩ về mấy chuyện phiền lòng một chút nào. Cô che miệng ngáp một cái, mắt nổi ánh nước mơ hồ. Chống cùi chỏ, Diệp Linh Thính chậm chạp đứng dậy, chiếc áo dệt kim hở cổ trượt xuống bả vai cô, cô lại lấy ngón tay tự nhiên kéo nó lên.

Một động tác cực kỳ đơn giản đặt trên một thân hình mỹ miều sẽ mang lại ý vị cực kỳ khác biệt.

Đoàn Văn rời mắt đi, không dám tiếp tục nhìn nữa, sợ rằng bất cứ lúc nào yêu tinh nhỏ cũng có thể phóng sự quyến rũ lóe mù mắt chị ấy.

Diệp Linh Thính ngồi thẳng lưng lên, dựa vào ghế sô pha tiếp tục chế biểu tượng cảm xúc, sau đó gửi một tấm mình làm động tác wink đến di động Hoắc Cẩn Hành.

-

Ngày hôm sau, Diệp Linh Thính dẫn Tiểu Ngư cùng đến studio.

Xe vừa đỗ trước cửa thì phía trước đã có mấy người bước tới.

Tiểu Ngư ló đầu nhìn thử, lập tức nhận ra thân phận của đối phương: "Hình như là Hướng Vân Sương."

"… Thế chờ một chút rồi xuống."

Cô lười, không có hứng nhìn gương mặt tràn ngập ghen tỵ kia của Hướng Vân Sương.

Cố ý cách xa khỏi Hướng Vân Sương, nào ngờ vào studio rồi cô mới biết Hướng Vân Sương cũng đến đây để chụp bìa tạp chí.

Diệp Linh Thính hạn hán lời.

Đúng là oan gia ngõ hẹp.

Cũng may phòng trang điểm của họ được ngăn ra, hai người không chạm mặt nhau, Diệp Linh Thính ngồi một bên mặc cho thợ trang điểm makeup cho mình.

Kỹ thuật của thợ trang điểm khá tốt, nhưng cô ấy vẫn hỏi cô có hài lòng không. Diệp Linh Thính bảo cô ấy thả lỏng đi, ai ngờ đối phương lại đột nhiên cà lăm hỏi: "Cô, cô Diệp, cô có thể ký tên cho tôi không? Con gái của tôi rất thích cô!"

Con gái?

Diệp Linh Thính không từ chối người mẹ chu đáo này, cười đáp: "Có thể chứ, con gái của chị bao nhiêu tuổi?"

"Năm nay con bé ba tuổi rồi." Nhắc đến con gái, người thợ trang điểm nọ như được bật máy hát: "Từ nhỏ nó đã thích chưng diện, có lần thấy cô Diệp trên TV thì mê đắm đuối luôn. Hôm nào nó cũng hét gào đòi tôi mở cho nó xem, còn học mấy bài hát và bài nhảy của cô Diệp nữa."

Lúc biết thợ trang điểm có con gái, Diệp Linh Thính cảm giác toàn thân cô ấy đều tỏa ánh hào quang tình mẹ, nên cũng không tiện cắt ngang.

Đối phương cứ mãi thao thao bất tuyệt, thậm chí còn không nhịn được lấy điện thoại ra đưa cho cô xem. Trong video là một đứa bé ba tuổi nói còn chưa sõi, nghe nhiều nên có thể hát theo vài câu, đôi tay đôi chân chỉ biết lắc lư lên xuống trái phải, thật sự rất đáng yêu.

Ba tuổi, tức ở độ tuổi còn chưa hiểu ý nghĩa của việc kí tên. Diệp Linh Thính hỏi con gái cô ấy tên gì, xong còn quay một đoạn video ngắn gửi lời chúc phúc cho bạn nhỏ.

Thợ trang điểm hơi hoảng hốt.

Mọi thứ đều đã sẵn sàng, chỉ còn chờ quay chụp. Diệp Linh Thính cũng đã điều chỉnh tốt trạng thái của bản thân rồi, nhiếp ảnh gia lại chưa đến, nói là có việc nên trì hoãn.

Vốn cho rằng đây chỉ là việc nhỏ xen giữa mà thôi, nhưng hơn mười phút sau vẫn chẳng có chút tin tức gì, cô bèn đảo mắt ra hiệu cho Tiểu Ngư.

Tiểu Ngư đi hỏi, đối phương chỉ nói vẫn còn đang bận việc, người phụ trách công việc bên này gọi sang thì lại không thấy ai bắt máy.

Diệp Linh Thính kiên nhẫn tiếp tục chờ đợi, chờ đến gần nửa tiếng đồng hồ, cô híp mắt thở dài, Tiểu Ngư ngầm hiểu ý.

Đối phương vẫn cứ dùng lý do qua loa lấy lệ như trước, người phụ trách nghiêm túc gặng hỏi một phen thì nhân viên công tác bên studio mới chạy đến nhận lỗi: "Cô Hướng bên kia nói là gặp tình huống cấp bách không có thời gian nên mới mượn nhiếp ảnh gia qua đó trước."

Tiểu Ngư vừa giận vừa sợ: "Nhiếp ảnh gia đã hẹn xong hết rồi vẫn có thể mượn được hả?"

Diệp Linh Thính thầm hiểu rõ.

Nào phải mượn người, rõ ràng Hướng Vân Sương đang cố ý gây phiền phức cho cô mà.

Ở tổ chương trình yên tĩnh được một hồi, giờ lại bắt đầu khiêu khích cô ngay giữa ban ngày ban mặt, có lẽ là bị chuyện hot search hôm qua làm tức điên rồi.

Diệp Linh Thính vịn mặt bàn đứng dậy, cô vẫn mang khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần ấy, nhưng giờ lại khiến người khác cảm thấy lạnh người.

"Chị ta không có thời gian, vậy trông chúng tôi rất rảnh rỗi sao?" Diệp Linh Thính vừa mở miệng, tất cả mọi người lập tức ăn ý không lên tiếng.

Chất giọng của cô rất đặc biệt, dù đứng giữa một đám người vẫn có thể trở nên nổi bật.

Cô không giận dữ hay chất vấn gì, thế nhưng cũng không ai dám phớt lờ một câu không nhẹ không nặng rơi vào tai ấy.

Trong phút chốc, tựa như tất cả mọi người đều đã quên một giây trước họ còn cho rằng Diệp Linh Thính chính là người bị bắt nạt. Nhưng khí chất bẩm sinh và dáng vẻ mạnh mẽ của cô lại khiến người ta cảm thấy, cô chính là chúa tể nơi này!

"Cô Diệp, rất xin lỗi cô." Người phụ trách không ngừng xin lỗi cô, thái độ vô cùng thành khẩn.

"Bây giờ tìm nhiếp ảnh gia khác được không?" Diệp Linh Thính vẫn giữ lý trí, không làm liên lụy đến người phụ trách.

Người phụ trách lắc đầu: "Chỉ sợ là giờ không kịp, cũng không biết đi đâu tìm nữa."

Vừa dứt lời, nhiếp ảnh gia vốn nên chụp hình cho Diệp Linh Thính đến muộn lên tiếng: "Thật ngại quá, tôi tới trễ, bây giờ chuẩn bị chụp ảnh đi."

Nguyên cả câu không hề có ý xin lỗi nào.

Diệp Linh Thính quay đầu sang, đôi mắt sáng ngời thoáng đảo qua mặt gã, khóe môi cô cong lên, cười đầy châm chọc: "Không chụp nữa, anh cũng đừng chụp."

Giọng cô không nhanh không chậm, nhưng có thể nghe ra đã trầm hơn lúc trước vài phần.

Rõ ràng đối phương chán ghét cô, nếu hôm nay thật sự để cho gã chụp ảnh quảng cáo thì sau này xem lại cô cũng sẽ cảm thấy khó chịu.

Từ trước đến nay Diệp Linh Thính không để mình chịu oan ức bao giờ.

Nhiếp ảnh gia kia lại không hề cảm thấy xấu hổ, hùng hồn chất vấn ngược lại cô: "Trên hợp đồng đã viết là hôm nay chụp, lẽ nào cô muốn vi phạm hợp đồng?"

Gã chỉ đến muộn nửa tiếng mà thôi, nếu người phụ trách hoặc Diệp Linh Thính không chịu phối hợp thì gã cũng không phải chịu trách nhiệm. Trên hợp đồng đã ghi là hôm nay sẽ chụp, nhưng không ghi rõ mấy giờ sẽ chụp, dù gã có lợi dụng sơ hở thì pháp luật cũng không thể làm gì được gã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.