Hiệu quả của việc một mình Diệp Linh Thính lên tiếng và hai bên cùng thanh minh là khác nhau hoàn toàn. Dù gì mọi hành động của Hoắc Cẩn Hành khi trước đều khiến người khác cảm thấy anh sẽ diệt sạch tai tiếng một cách tuyệt đối, lời nói đáng tin, vậy thì giải thích này sẽ biến mọi chuyện thành sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Diệp Linh Thính gật đầu với điện thoại: “Vậy nghe chị, hai bên cùng nhau giải thích.”
Đoàn Văn: “…”
Mãi mà không nghe thấy tiếng đáp lại, Diệp Linh Thính còn tưởng rằng tín hiệu gặp vấn đề: “Chị Văn? Chị Văn?”
“Chị đây.” Đoàn Văn miễn cưỡng nói.
“Không phải chị bảo là muốn hai bên cùng giải thích sau? Chị nói xem cụ thể là tiếp theo phải làm gì đi chứ.” Đoàn Văn đã có kinh nghiệm xử lý mấy chuyện kiểu này. Diệp Linh Thính sợ bản thân lại chọc tức Đoàn Văn nên dứt khoát làm theo lời người đại diện bảo, tránh gây ra rắc rối.
“Chị chỉ nói đây là biện pháp giải quyết tốt nhất ở thời điểm hiện tại, nhưng chị không nói là chị có năng lực làm được ngay lập tức.” Lúc này làm gì có ai dám liên lạc với tổng giám đốc Hoắc Thị để anh lên sân khấu làm nhân chứng chứ!
Mấu chốt là chị ấy chỉ là một người đại diện nhỏ bé, hoàn toàn không có thông tin liên lạc của Hoắc Cẩn Hành. Muốn Hoắc Cẩn Hành phối hợp với bọn họ ư? Độ khó của chuyện này cũng chỉ dễ hơn lên trời một tí thôi ấy mà.
“Chị Văn, thật ra em có chuyện vẫn luôn…” Diệp Linh Thính định ngả bài với chị ấy luôn, nào ngờ lại bị Đoàn Văn ngắt lời.
“Hay là bây giờ chị thử liên lạc với công ty, xem có thể nhờ bọn họ ra mặt hay không…” Vừa mới nói được một nửa mà giọng của Đoàn Văn đã tắc nghẹn, bởi vì chị ấy phát hiện sau lưng Diệp Linh Thính có một người đàn ông.
Người nọ còn dùng giọng nói rất quyến rũ để gọi tên thân mật của Diệp Linh Thính: “Thính Thính”.
“Người, người, người kia là ai?” Lưỡi Đoàn Văn run lên, trông không khác gì vừa gặp ma.
“À…” Diệp Linh Thính biết Đoàn Văn đã thấy mặt Hoắc Cẩn Hành, cô giơ tay chỉ anh: “Để em giới thiệu, người bên cạnh em là Hoắc Cẩn Hành.”
“Em bảo là ai cơ?” Đoàn Văn bỗng cất cao giọng chất vấn, dù cách một cái màn hình mà Diệp Linh Thính vẫn cảm nhận được nỗi khiếp sợ không thể tưởng tượng nổi trong lòng chị ấy.
Cô bình tĩnh nhắc lại: “Hoắc Cẩn Hành.”
Đoàn Văn lập tức đè tay vào vị trí trái tim, lẩm bẩm: “Có phải chị sốt ruột quá nên gặp ảo giác rồi không?”
Nếu không thì sao chị ấy lại thấy boss lớn của tập đoàn Hoắc Thị trong cuộc gọi video với Diệp Linh Thính được!
Tối nay không chỉ có cư dân mạng đang hóng hớt, mà Hướng Vân Sương sự nghiệp đang tụt dốc nhìn thấy tin này cũng không nén được cười ra tiếng: “Cho dù cô ta thật sự ra ngoài cùng Hoắc Cẩn Hành thì ai cũng không thể bảo vệ được cô ta trong vụ tai tiếng này.”
Ai cũng biết Hoắc Cẩn Hành ghét tất cả mọi tai tiếng, cho dù tiểu yêu tinh kia quyến rũ đến mức nào thì cũng không nên có tâm tư này. Trong thời gian làm người phát ngôn, cô ta không tiếp xúc với Hoắc Cẩn Hành mấy, nhưng cô ta có thể chắc chắn rằng anh là kiểu đàn ông không thể chịu đựng việc người khác dẫm lên giới hạn của mình.
Nhìn cô gái đang nâng cao ly rượu, tươi cười đắc ý, trợ lý bên cạnh tận tình khuyên bảo: “Chị Sương, chị đừng uống nữa thì hơn.”
Hướng Vân Sương cười, đẩy ly rượu vang đỏ ra: “Không uống nữa, tôi muốn tỉnh táo nhìn cô ta tự rước lấy nhục.”
Suy nghĩ của cô ta giống với đa số mọi người.
Ảnh selfie là do Diệp Linh Thính đăng lên, chọn đúng đêm giao thừa, lại còn dùng góc độ giấu đầu lòi đuôi như vậy, nói không phải cố ý thì ai tin.
Có lẽ bây giờ cô ta nên đi ngủ một giấc thật ngon, ngày mai ngủ dậy là có thể tận mắt nhìn thấy Diệp Linh Thính ngã xuống vũng bùn.
Hướng Vân Sương ôm ảo tưởng đẹp đẽ mà nghiêng ngả lảo đảo đi vào toilet, trợ lý nhanh chóng xử lý đống rác mà cô ta để lại, vừa dọn dẹp vừa lo lắng cho tiền đồ của Hướng Vân Sương.
Hướng Vân Sương đi được đến ngày hôm nay cũng nhờ thành tích đã tích lũy nhiều năm, đã tốt hơn rất nhiều diễn viên, nhưng đúng là vì đã từng leo lên quá cao mà không thể tiếp thu sự chênh lệch này, bắt đầu tự sa ngã, tinh thần càng ngày càng kém.
Cô ta đi theo Hướng Vân Sương cho tới hôm nay, nếu Hướng Vân Sương rơi đài, vậy thì tiền đồ của cô ta cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Không được, không thể để Hướng Vân Sương cứ tiếp tục như vậy.
Trợ lý dừng động tác dọn dẹp, mở điện thoại ra, tìm mấy tấm ảnh có cả Hướng Vân Sương và Hoắc Cẩn Hành mà cô ta chụp ở thành phố F trong tài liệu khóa.
Cô ta sẽ chờ xem Diệp Linh Thính xử lý việc ảnh chụp này như thế nào, nếu tình hình phát triển theo hướng tốt thì cô ta không ngại noi theo một lần.
Còn nước còn tát.
Trong nhà cũ của nhà họ Hoắc.
Diệp Linh Thính đang ngồi trong phòng ngủ của Hoắc Cẩn Hành để gọi video với Đoàn Văn.
Người đại diện vừa nổi trận lôi đình bỗng trở nên câu nệ, nhìn màn hình mà không dám thở mạnh. Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, tâm trạng của Đoàn Văn chẳng khác gì tàu lượn siêu tốc, lao lên lao xuống không theo quy luật, lại còn xoay vòng 360 độ.
Cuối cùng chị ấy cũng hiểu được đôi chút…
Nghệ sĩ của chị ấy không phải đang dựa cây to dễ dàng hóng mát mà là dựa vào một ngọn núi vàng núi bạc giàu nứt đố đổ vách!
Gọi video mặt đối mặt với ông lớn là cảm giác gì?
Hai chân không lọt vào trong ống kính đang run rẩy, cố gắng duy trì sự bình tĩnh ngoài mặt nhưng thật ra đang ngậm chặt mồm nghe ông lớn chỉ đạo.
Vốn đề nghị của Đoàn Văn là hai bên cùng nhau giải thích, vậy cũng tương đương với việc Hoắc Cẩn Hành và Diệp Linh Thính công khai phủi sạch quan hệ.
Hoắc Cẩn Hành lại có ý kiến khác: “Nếu hiện giờ nói với mọi người là chúng tôi không có quan hệ gì, tương lai lại bị vạch trần, e rằng cũng không phải là chuyện tốt.”
Mối quan hệ giữa anh và Diệp Linh Thính phức tạp hơn bình thường. Con đường phía trước của Diệp Linh Thính vốn tràn đầy ánh sáng hi vọng, tương lai cô sẽ được càng nhiều người chú ý, không thể chắc chắn có thể che giấu mối quan hệ này cả đời được.
“So với phủ nhận thì không bằng thừa nhận.” Hiện giờ tất cả mọi người đều nghi ngờ Diệp Linh Thính ôm mục đích không đơn giản, chẳng bằng làm theo cách trái ngược.
“Thừa nhận?” Diệp Linh Thính chần chờ, cô không muốn tiết lộ chuyện này nhanh như vậy.
Một khi bị chú ý, sau này muốn làm gì cũng sẽ phiền phức hơn, mấy tay săn ảnh nhất định sẽ không “buông tha cho cô”.
Đúng là quan hệ giữa cô và Hoắc Cẩn Hành rất tốt, nhưng trên danh nghĩa và trên huyết thống thì cô đều không phải người nhà họ Hoắc, đến lúc đó vẫn sẽ bị người khác lợi dụng để bôi nhọ.