Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa

Chương 28





“Anh gọi tôi?”.
“Có thể vinh hạnh mời cô một ly cà phê được không?”
Quân Tú Anh vén tóc, cúi đầu và ra vẻ e thẹn, sau đó gật nhẹ đầu.

Hai người cùng đi vào quán cà phê, Cố
Khang Dật gọi một ly cà phê đen không đường, còn Quân Tú Anh chỉ gọi nước chanh, cô ta bẽn lẽn nói đang phải giảm cân.
“Tôi thấy vóc dáng cô rất cân đối rồi, đâu cần phải giảm cân làm gì nữa.”

Quân Tú Anh và khuấy khuấy li nước, rồi mới ngẩng đầu hỏi.
“Sao anh lại mời tôi uống nước.”
Cố Khang Dật vô cùng thoải mái, tao nhã bắt chéo chân, bộ vest trắng phù hợp với dáng người càng làm nổi bật lên khí chất tao nhã của anh.
“Thấy em rất xinh đẹp nên muốn làm quen với em một chút thôi.

Em tên gì?”.
Quân Tú Anh đỏ ửng khuôn mặt.

“Anh gọi em là Tú Anh là được.”
Vì cô ta cúi đầu nên không thấy được ánh mắt thoáng qua một tia khác lạ của Cố Khang Dật.
“Em có thể gọi tôi là anh Cố”
“Da.”
Cố Khang Dật hỏi vài câu, cô ta đều thành thật trả lời, lúc này cô ta cũng không giả vờ e thẹn nữa, sau khi nghe Cố Khang Dật nói sơ qua về việc mình đang có vài công ty làm ăn khá tốt, có thú vui sưu tập siêu xe, mắt cô ta lập tức sáng lên, biết chắc đây là anh chàng nhà giàu thì liền giở các chiêu quyến rũ của mình ra.
“Keng” Chiếc thìa trên bàn rơi xuống đất.

Quân Tú Anh lập tức nghiêng người, cúi xuống, ánh mắt Cố Khang Dật khẽ lướt qua, nhìn thấy rõ chiếc váy hơi trễ xuống, để lộ xa cảnh xuân mê người.


Nhặt chiếc thìa xong, cô ta
ngồi lại, vắt chéo chân, chiếc váy bó hơi ngắn, để lộ đôi chân dài thẳng tắp.
“Em hậu đậu quá”
Lúc này cô nhân viên phục vụ đi qua, chẳng may vấp phải chân bàn, cốc nước không may đổ xuống, hất một ít vào mặt Quân Tú Anh.
Cô ta lập tức tức giận trừng mắt nhìn nhân viên phục vụ, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
“Xin lỗi, xin lỗi quý khách, để tôi đi lấy khăn ạ”
Cô nhân viên vừa rối rít xin lỗi vừa chạy đi, chỉ vài giây sau đã chạy lại, đưa một chiếc túi nhỏ qua.

Quân Tú Anh nghĩ đó là khăn ướt, liền rút ra một tờ, chấm chấm lên chỗ bị ướt, cố không để làm hỏng lớp make up, nhưng cô ta càng lau càng loang lổ.

Mặt cô tả đỏ bừng vì tức giận nhưng vẫn phải cố nén.
“Anh CỐ, em đi vào nhà vệ sinh lau mặt chút nhé.” Quân Tú Anh xách túi, định đứng lên thì Cố Khang Dật lắc đầu.
Anh ta vươn tay, lấy một tờ khăn tẩy trang.


“Để tôi lau giúp em” .
Trái tim Quân Tú Anh đập mạnh, cô ta không ngờ vừa mới gặp vài phút người đàn ông này đã thích cô ta tới vậy, rõ ràng cử chỉ, lời nói đều rất quan tâm.

Cô ta đúng là có sức hút mê người mà.

Trong lòng Quân Tú Anh như có ngàn vạn đóa hoa đua nhau hé nở.
Cố Khang Dật lau một vòng, vừa lau vừa trò chuyện.
“Ánh mắt em rất trong sáng, khuôn mặt cũng rất đẹp, khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, mũi cao, mắt to, em chỉ cần trang điểm nhẹ sẽ đẹp hơn rất nhiều, như thế càng làm nổi bật khí chất của em.”
Cần để tâm, chỉ cần mỉm cười xinh đẹp là đủ rồi.
Chẳng bao lâu, mấy cô gái cũng bắt đầu vây quanh Cố Khang Dật.
Dù biết rõ Cố Khang Dật đã có một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp bên canh, nhưng bọn họ đều cho rằng đàn ông ai chẳng đa tình? Họ xịnh đẹp, quyến rũ như thế, chẳng lẽ không lay động được nhị Cố thiếu gia.
Nhưng có điều họ không biết, họ thật sự đoán sai rồi!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.