Cô Thư Ký Quyền Lực Của Tổng Tài

Chương 23: Anh không cần không muốn cũng không dám



Khoảng hơn 4h chiều thì Thiên Thanh tỉnh dậy cảm thấy hạ thân mình có gì đó đang chọc vào, khỏi cần nhìn cũng biết là ai kia đang chiếm tiện nghi của mình rồi. Hoàng Thiên đã dậy từ trước nhưng muốn ở bên trong cô nên giả vờ nằm ngủ. Thấy thế giới nhỏ trong lòng mình đang ngọ nguậy thì anh kéo cô sát vào người mình, gác một chân cô lên eo mình khiến cho *** *** chui sâu và cô bé của Thiên Thanh hơn làm cô Ahh lên một tiếng.

- ***Nằm im cho anh tận hưởng đi***

- ***Anh ăn em cả buổi trưa chưa chán à, buông ra để em đi tắm đi***

- ***Được, anh cũng muốn đi tắm***

Dứt lời anh bế cô vào phòng tắm, cả bên dưới vẫn dính chặt vào nhau theo bước đi mà được đâm sâu hơn.

Đặt cô vào bồn tắm rồi anh cũng vào theo

- ***Để anh tắm cho em***

- ***Cũng được, coi như cho anh cơ hội chuộc lỗi vĩ trưa nay hành em***

- ***Tuân lệnh bà xã***

Anh lấy sữa tắm thoa khắp lưng cô, sự va chạm xác thịt làm cho tiểu để lại ngóc đầu. Lúc đầu cô thấy anh nghiêm túc làm đàng hoàng nên nhắm mắt hưởng thụ nhưng chỉ được vài phút thì lại thấy bàn tay kia mò mẫm lên ngực cô tung hoành ngang dọc.

- ***Anh không thể nghiêm túc được quá 15p sao***

- ***Anh đang cố gắng nghiêm túc nhất có thể đó em yêu à***

- ***Cái tay anh kìa***

- ***Chỗ nào cũng cần sạch nên anh phải chăm sóc kỹ lưỡng***

- ***Hết nói nổi anh***

- ***Một hiệp nữa thôi nha***

- ***Anh***........

Cô hết nói nổi

- ***Im lặng là đồng ý***

- ***Tối nay anh phải nhịn***

- ***Hên xui***

Nhanh chóng tắm nhanh cho cô rồi anh kéo cô lên bục, cơ thể đang nóng dần va chạm với sự mát lạnh của gạch làm cả hai người tăng thêm kích thích. Đến lúc cả hai rời nhà tắm thì đã là chuyện của 1 tiếng sau.

Tối nay đi bar nên cô chọn cho mình một chiếc váy đen hai dây ngắn và xẻ đùi, kết hợp với chiếc giày cao gót YSL nhìn cô vô cùng quyến rũ. Về phần Hoàng Thiên thì anh mặc một cây đen quen thuộc nhưng rất hút mắt người xem

- ***Em thay đồ đi, không thể mặc như vậy***

- ***Có vấn đề gì sao***??

- ***Không thay thì ở nhà, không đi đâu hết***

- ***Đi bar mặc như vậy là bình thường mà anh***

- ***Anh không nói nhiều***

- ***Cũng được thôi. Nhưng mà tối nay em không muốn ở với anh, đi xong em tự về căn hộ. Anh thấy sao***??

- ***Em***......

Làm sao mà anh có thể ngủ thiếu cô chứ, có cô ôm ấp rồi còn mùi hương quen thuộc của cô nữa, nghĩ đến thôi đã không chịu được đành ngậm ngùi đồng ý

- ***Sao nào?? Có được không ( cô đưa đôi mắt thách thức nhìn anh***)

- ***Đi***

- ***Vậy phải tốt không, cứ để người ta phải đe dọa***

Vừa lên xe anh đã kéo cô vào lòng mình ngồi, anh sờ ngực tay luồn vào mông cô xoa nắn

- ***Anh có biết anh rất rất đẹp trai không Thiên***??

- ***Không chỉ vậy đâu, còn rất ấm áp và chiều vợ. Nhưng chỉ với mỗi em***

- ***Đồ tự luyến dẻo miệng***

- ***Anh muốn cất em ở nhà***

- ***Em có đi đâu mất mà sợ***

Cả hai đến địa điểm hẹn cũng đã hơn 7h, ôm eo cô rồi cả hai đi thẳng lên phòng VIP riêng mà bạn anh đã đặt từ trước.

Trong phòng có trên dưới 10 người toàn là doanh nhân thành đạt đã đến từ trước. Thấy họ cô nở nụ cười nhẹ và chào hỏi

- ***Chào mọi người, xin lỗi vì đến trễ***

- ***Không sao đâu, chúng tôi cũng mới đến thôi. Cô em đây là....?? ( Jame- một người bạn của Thiên hỏi***)

- ***Là vợ tôi ( Hoàng Thiên ôm eo cô thể hiện sự chiếm hữu của mình rồi nói***)

- ***Ohhhh ( mọi người ngạc nhiên***)

Anh dẫn cô đến chiếc ghế ở giữa ngồi xuống. Thiên Thanh chưa kịp ngồi xuống ghế thì đã bị kéo vào lòng anh, cô cũng không phản kháng gì mà dịu dàng thuận theo

- ***Các người có cần đi đâu cũng thả cơm chó như thế không hả ( Hàn Minh ai oán nói***)

- ***Chúng tôi chỉ thể hiện tình cảm ( Thiên***)

- ***Xìiii***

Một lát sau có mười mấy cô gái bước vào, trang điểm lòe loẹt nước hoa nồng nặc bám dính lấy các vị thiếu gia kia. Thiên Thanh thấy thì nhìn anh cười nhếch mép

- ***Anh có muốn vài cô không?? em chọn giúp anh***

- ***Không..anh không cần không muốn và không dám***

Anh nhìn ánh mắt và nụ cười của cô thì không rét mà run......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.