Khi hai người về đến nhà thì Hoàng Thiên vào bếp nấu gì đó cho cô ăn, tối nay dù đã ăn khá nhiều nhưng Thiên Thanh vẫn thấy đói
- ***Anh à***
- ***Anh đây***
- ***Em ăn như vậy bị béo phì thì sao***
- ***Thì tốt chứ sao, em tăng thêm vài cân anh ôm mới đã chứ vẫn còn hơi ốm***
- ***Anh không chê em béo rồi bỏ em đi sao***
- ***Không bao giờ***
15p sau đã có một đĩa cơm chiên to đùng trước mặt Thiên Thanh, cô cầm thìa vừa ăn vừa tấm tắc khen chồng mình nấu ngon cũng không quên đút cho anh.
Ăn xong thì cả hai lên phòng tắm rửa sau đó đi ngủ, đợi cho Thiên Thanh ngủ say anh nhẹ nhàng rời phòng qua thư phòng làm việc nhưng anh đi chưa được bao lâu cô đã tỉnh rồi chắc do thiếu hơi của chồng. Mà kể cũng lạ, từ lúc có thai thì Thiên Thanh luôn quấn lấy Hoàng Thiên không rời riết thành thói quen
Cô mở cửa nhìn về phía thư phòng còn sáng đèn, trực tiếp đi vào chui tọt vào lòng anh sau đó đặt tay anh lên bụng hơi nhô ra của mình
- ***Con nói không có anh không ngủ được***
Trước đây khi cô chưa xuất hiện thì anh rất ghét bị người khác quấy mình lúc làm việc nhưng sau khi có cô thì mọi thứ lại khác, những trường hợp ngoại lệ chỉ dành riêng cho cô
- **Được rồi, về ngủ thôi**
Bế cô lên sau đó đi về phòng, Thiên Thanh ôm anh rất chặt cứ như sợ anh sẽ trốn cô đi làm nữa vậy.
Thấm thoát cũng đã gần 1 tháng sau, lễ đính hôn của Hoàng Thiên và Thiên Thanh được diễn ra địa điểm là không gian ngoài trời tại resort của Vương gia, khách mời không nhiều và đa số là họ hàng của anh cũng như vài người bạn nhưng rất ấm cúng và thân mật. Thiên Thanh lúc đầu định là sẽ mặc sườn xám nhưng bụng cô ngày một to, nếu mặc sẽ không đẹp nên cô chọn một chiếc váy suông dài đến mắt cá chân, phần trên trễ vai lộ ra xương quai xanh quyến rũ, cả Hoàng Thiên cũng mặc vest trắng cùng tone với cô, chiếc váy đơn giản nhưng khi khoác lên người Thiên Thanh thì liền nổi bật hẳn không từ nài diễn tả được.
Lúc makeup xong, cô đang ngồi ăn gì đó để lót dạ thì Hoàng Thiên đi vào anh cúi xuống tạo một dấu chủ quyền đỏ chót trên xương quai xanh của cô
- ***Như vậy là tạm ổn rồi***
- ***Ai dám cướp vợ của Hoàng Thiên đâu mà anh phải làm thế chứ***
Hoàng Thiên tấm tắc hài lòng với tác phẩm của mình, tâm trạng bỗng vui hơn hẳn sau đó cả hai sánh bước ra bữa tiệc, cả hai thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người. Xung quanh tiếng xì xầm to nhỏ từ các cô tiểu thư của những gia đình được mời tham dự làm Thiên Thanh thấy khó chịu
- ***Người ta đang đổ vì anh kìa, vợ con đề huề rồi mà vẫn cò tính cưa mấy em hot girl kia nữa***
- ***Có đâu từ đầu anh chỉ nhìn mỗi em mà***
- ***Không nói chuyện với anh nữa***
Thiên Thanh định bỏ đi thì anh kéo cô lại áp môi mình lên môi cô hôn nhau giữa hàng trăm con mắt đang trầm trồ. Đó như một lời nói
- ***Tôi có vợ rồi, các cô đừng mơ tưởng nữa***
Thiên Thanh cũng rất nhanh đáp lại anh, hai người hôn nhau dưới ánh đèn vàng ấm áp làm tăng thêm sự hạnh phúc của bữa tiệc hôm nay.
Đến giờ nhập tiệc, Vương lão gia và Vương lão phu nhân lên nói đôi lời sau đó đến ba mẹ anh và màn trao của hồi môn, các cô gái kia khỏi nói cũng biết là rất ghen tị rồi ai thấy số của cải đó cũng trầm trồ nhưng Thiên Thanh thì khác, cô ái ngại nhìn họ
- ***Da..dạ nhiều như vậy, con không dám nhận đâu ạ***
- ***Con bé này, có là bao nhiêu đâu chứ con xứng đáng có được nhiều thứ hơn thế này cơ***
- ***C..con***....
Hoàng Thiên đứng kế bên nhìn cô nở nụ cười hạnh phúc, vợ anh là vậy đó không ham của cải vật chất như các cô gái ngoài kia mà luôn nghĩ cho người khác
- ***Đồ ông bà và ba mẹ tặng em không nên từ chối đâu họ sẽ giận đấy***
Cô sợ họ giận nên cũng đành lấy, ai cũng nhìn Thiên Thanh hài lòng, lấy được cô vợ như này thì Hoàng Thiên nhà họ phước đức quá rồi
Sau khi làm các thủ tục xong cả hai đi mời rượu khách khứa, đến chỗ bạn của anh, Hàn Minh lên tiếng nói
- ***Vậy là chính thức theo vợ bỏ cuộc chơi rồi à***
- ***Chơi vợ thích hơn nhiều ( Hoàng Thiên***)
- ........
- ***Chỉ có đàn ông lấy vợ rồi mới hiểu cảm giác được " ăn no ngủ kỹ " là như nào ( Đinh Lăng***)
- ***Không cần khoe vậy đâu tôi vẫn sẽ độc thân đến khi có một cô gái tài sắc vẹn toàn bước vào tim tôi***
- ***Độc thân lâu quá nó lại thành độc toàn thân thì khổ đấy Minh à ( Thiên Thanh***)
- ***Các người được lắm dám hùa nhau ăn hiếp trai nhà lành***