Cố Tiểu Tây

Chương 1057



Cố Tiểu Tây lắc đầu: “Chị dâu Thành thật sự quá khách khí, cái gì mà vẻ vang hay không, đều là phục vụ vì nhân dân.”

Chị dâu Thành thấy cô thật sự không cảm thấy mình quang vinh, vẻ mặt không khỏi thổn thức thêm mấy phần.

Người với người như vậy đúng là không thể so, Diêu Hải Lan kia chẳng qua dựa vào thân phận vợ của Chính ủy mới làm giáo viên tiểu học, em gái Cố người ta còn từng lấy danh hiệu bác sĩ quân y! Người ta kiêu ngạo không?

Lúc này Yến Thiếu Ngu luôn buồn bực không lên tiếng sau lưng mở miệng: “Chính ủy Đàm? Đàm Hồng Vũ?”

“Đúng, chính là vị Chính ủy Đàm kia, tôi chưa từng gặp, nhưng nghe nói mới hơn ba mươi tuổi, từng tuổi này đã ngồi trên vị trí chỉnh ủy, đúng là rất lợi hại.” Chị dâu Thành khẽ gật đầu, giọng điệu khó tránh khỏi chua xót.

Chồng bà ấy cũng đã ngoài bốn mươi rồi, nếu không phải lúc này ra tiền tuyến, trước mắt còn chưa có vào gia chúc viện này đâu.

Cô nói: “Chính ủy Đàm mới hơn ba mươi tuổi? Quả thực còn trẻ, có điều vị mới nãy trông có vẻ cũng mới hai mươi à?”

Chính Ủy chỉ mới được lập ở quân đội trên cấp trung đoàn, thời kỳ đầu được gọi là đại biểu đảng, nói trắng ra cũng xem như là một trong những thủ trưởng của quân đội, chỉ là cũng không phải là chỉ huy quân sự, nhưng cũng là nhân vật rất quan trọng.

Hơn ba mươi tuổi đã có thể ngồi lên vị trí chính ủy, nói rằng sau lưng anh ta không có ai chống đỡ, bà ấy không tin.

Chị dâu Thành sững sờ, bỗng nói: “Em nói Diêu Hải Lan? Đừng nói nữa, cô ta là vợ thứ hai của Chính ủy Đàm.”

Cố Tiểu Tây không ngờ còn kéo thêm một quả dưa, nhìn dáng vẻ Yến Thiếu Ngu có hứng thú với Đàm Hồng Vũ bèn hỏi thêm hai câu: “Cưới lần hai? Vậy vợ đầu của ông ta đâu? Ông ta lúc trước có con chứ?”

Chị dâu Thành nhìn một vòng xung quanh rồi thấp giọng nói: “Đi rồi, lúc trước có ba đứa con đều đi theo Chính ủy Đàm rồi.”

Cố Tiểu Tây hiểu rõ, còn chưa lên tiếng lại nghe chị dâu Thành nói: “Diêu Hải Lan kia vốn được chuyển từ thành phố lớn đến quân khu để làm thanh niên trí thức trong quân đội, thân thể tiểu thư, không chịu được khổ, không biết sao được Chính ủy Đàm coi trọng.”

“Hả? Chính ủy Đàm ly hôn cũng bởi vì cô ta?” Cố Tiểu Tây giật mình, tác phong nam nữ có vấn đề còn có thể làm Chính ủy? Nếu đổi thành người bên ngoài chỉ e đã bị bãi chức rồi.

Chị dâu Thành lắc đầu: “Cái này cũng không chắc, người bên ngoài khó mà nói, chị cũng không nghe ngóng.”

Nói thì nói như thế, nhưng quanh co khúc khuỷu trong đầu ai có thể không biết chứ?

Cố Tiểu Tây nhìn Yến Thiếu Ngu một chút, anh híp mắt lại, thấy Cố Tiểu Tây nhìn qua thì trao lại cho cô một ánh mắt trở về rồi nói tiếp, đoạn đường tiếp theo ba người đều im lặng, cũng may rất nhanh đã đến ký túc xá của chị dâu Thành.

Mới tới cửa, bà ấy đã hét lên: “Lão Thành! Lão Thành! Mau ra đây xem tôi mang ai tới nè.”

Thành Cương đang xới cơm trong phòng thì nghe thấy động tĩnh bèn bưng bát đũa đi ra, vừa nhìn thấy Cố Tiểu Tây và Yến Thiếu Ngu, ánh mắt ông ấy sáng lên, cười nói: “Hôm nay ngọn gió này đúng là không thổi nhầm hướng, nào nào nào, vào ăn chén cơm.”

Ký túc xá của chị dâu Thành và bọn họ không khác nhau nhiều, nói tóm lại thì ký túc xá của bọn họ rộng hơn tí.

Vừa vào cửa, Cố Tiểu Tây đã nhìn thấy hai đứa bé trai một cao một thấp, lớn thì đã mười tuổi rồi, nhỏ nhất cũng bốn năm tuổi, phát hiện được ánh mắt của cô, hai người đều có chút ngượng ngùng.

Chị dâu Thành gọi: “Bân Tử, Quả Tử, nhanh, chào dì Cố và chú Yến của các con đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.