Vẻ mặt Cố Tiểu Tây thay đổi, cô cầm cánh tay anh: "Anh đừng xằng bậy, Lý Vệ Đông làm sai, chúng ta chỉ cần mang chứng cớ đến báo cáo công xã là được rồi, không cần anh phải ra mặt. Anh mà hành động, sẽ rất dễ gặp chuyện không may."
Tính chất chuyện này tương tự với chuyện của Điền Tĩnh, bọn họ đều đáng chết vạn lần, nhưng nếu đã muốn báo thù, cần phải tìm cơ hội, không thể xúc động.
Yến Thiếu Ương vội hỏi: "Đúng rồi anh cả, anh không được kích động, khi đó em không giữ lại chứng cứ gì, nếu không cũng sẽ không ở đại đội Liễu Chi, không đi đăng báo, hơn nữa trong khoảng thời gian ở đây, chúng em không phải không thu hoạch được gì."
Lôi Nghị gật đầu, anh ấy ngượng ngùng gãi gáy, nói: "Anh cả Yến, chị Cố, em là Lôi Nghị, hai người gọi em là Tiểu Nghị là được rồi!"
Cố Tiểu Tây gật đầu, cô lắng nghe: "Tiểu Nghị, mọi người có phát hiện gì về đại đội Liễu Chi?"
Lôi Nghị thu lại nụ cười, anh ấy nghiêm túc gật đầu: "Lúc bọn em lên núi có gặp phải người của đại đội Liễu Chi, biết được một việc từ trong miệng bọn họ. Lý Vệ Đông này không đơn giản như vậy, hình như ông ta có qua lại thân thiết với mẹ mìn!"
Vẻ mặt Cố Tiểu Tây khựng lại, cô nghiêm mặt nói: "Mẹ mìn?"
Lôi Nghị gật đầu: "Đại đội Liễu Chi này rất kỳ lạ, gần như là dương thịnh âm suy, đa số mọi người đều sinh con trai, rất ít con gái, quanh năm suốt tháng, trong thôn có rất nhiều người ế vợ! Chúng tôi nghe nói, hơn một nửa con gái ở đại đội Liễu Chi đều là mua từ bên ngoài vào! Hơn nữa người đứng giữa giật dây chính là Lý Vệ Đông!"
Con ngươi Cố Tiểu Tây giật giật, cô không dám tin.
Cô biết chuyện mua bán người, cũng biết nó rất tàn khốc, mẹ mìn hầu như đều lừa bán các cô gái trong nội thành, nhưng cô không biết đại đội Liễu Chi gần đây thế nhưng cũng là một nơi buôn lậu người!
Lôi Nghị hơi dừng lại, vẻ mặt trở nên trầm trọng và bi thương, sau đó anh ấy nói ra một chuyện rất khủng khiếp: "Lý Vệ Đông từng cưới mười hai người vợ, nhưng mỗi người đều chết một cách kỳ lạ."
Từ chết này, đừng nói là Cố Tiểu Tây, đến cả Yến Thiếu Ngu cũng nhíu chặt mày, ấn đường toát ra sự lạnh lẽo.
Vẻ mặt Lôi Nghị rất khó coi, anh ấy nói tiếp.
"Ông ta là người giật dây, có liên hệ thân thiết với bọn buôn người. Nhà ai ở đại đội thiếu phụ nữ, đương nhiên sẽ cầu xin ông bà, hy vọng có thể mua được phụ nữ từ tay Lý Vệ Đông, dần dần, ông ta trở thành bá vương nói một thì không ai được nói hai ở đại đội Liễu Chi."
"Bọn em biết được nhược điểm của Lý Vệ Đông, muốn dùng chuyện này để báo cáo ông ta, nhưng người của đại đội Liễu Chi rất đoàn kết, hầu hết bọn họ đều từng mua phụ nữ, biết chuyện này là phạm pháp, nên không ai muốn đứng ra làm chứng."
"Mà những người phụ nữ được mua tới cũng đã sớm có con cái, có cuộc sống ổn định, đã sớm từ bỏ ý định về nhà."
"Hơn nữa việc vợ Lý Vệ Đông chết cũng là một loại cảnh cáo, giết gà dọa khỉ, không ai dám đứng ra lãnh đạo mọi người. Các cô ấy đều bị tra tấn, khát vọng sống trong xương cốt đã hoàn toàn bị phai mờ."
"Bọn em vốn không muốn từ bỏ, muốn tố cáo với công xã trước, để cho lãnh đạo phái người xuống điều tra, nhưng Lý Vệ Đông trông chừng chúng em rất kỹ, chỉ cần chúng em vừa ra khỏi phạm vi đại đội Liễu Chi đã bị chặn lại."
"Trong tay Lý Vệ Đông có súng."
Dứt lời, điểm thanh niên tri thức rơi vào im lặng.
Cố Tiểu Tây ngây người, trong lòng có cảm giác bi ai, cảm giác bi ai cực kỳ nặng nề.