Có Tồn Tại Hạnh Phúc?

Chương 10: Bí mật không thể nói



Cô rời khỏi căn biệt thự với vẻ mặt hoảng hốt, đôi chân trần lại lần nữa chạy như điên, khuôn mặt ướt đẫm nước mắt.Cô ko thể ở lại đây nữa, nhìn vết bầm trên người bị anh hành hạ mà lòng cô quặn lại, con người đó đúng là ác độc. Cô tìm một quán trọ nhỏ để nghỉ ngơi, cô sợ rằng thân thể như thế này ko thể đi lại mà ko bị nhiều ánh mắt dò xét.

Cô nằm vật trên giường, kí ức kinh khủng cứ đeo bám lấy cơ thể cô, hận ko thể giết chết mình. Cô cứ thế ngủ một mạch đến tối, tỉnh dậy và nặng nhọc lết thân thể về nhà.

- Anh...- Cô sững sờ nhìn anh đang tựa vào chiếc BMW trước nhà cô, đôi tay cho vào túi quần, đôi mắt hướng thẳng vào cô rồi nhanh chóng thản nhiên hút thuốc.

- Đến đây. - Anh vẫy tay với cô sau đó vỗ vào thân xe bóng loáng. Cô cắn răng ko bước một bước nào. Chợt từ xa cô nghe thấy có một giọng nói quen thuộc, giọng nói ngọt ngào đàn ông kho có thể chống cự.

- Hàn Vũ- Y nhiên chạy đến vòng tay qua cổ anh, môi nhẹ chạm vào môi anh. Cô biết nếu còn đứng đây thêm nữa chuyện giữa cô và anh sẽ bại lộ, phản xạ tự nhiên cô chạy nhanh vào chỗ tối ẩn nấp. - Sao anh lại ở đây, thật tình cờ. - Hẳn là vậy rồi, Y Nhiên đến thăm cô, anh cũng đang tìm tcô, vậy o lẽ hai người họ o gặp nhau.? Cô đột nhiên cảm thấy người đau nhói, nước mắt ko cầm được lại rơi ra. Y Nhiên yêu người đàn ông đã hành hạ cô, qua lại với nhau thân thiết như vậy rồi, cô lẳng lặng lau nước mắt nhìn đôi nam nữ đang thân mật kia.

- Thiên Vy. - Một bàn tay nhẹ nhàng chạm vào vai cô, cô giật mình quay lại, là bác hàng xóm. - Sao cháu lại thành ra như vầy? - Bác lo lắng nhìn cô rồi đẩy cô ra khỏi chỗ ẩn nấp, cô hơi mất đà ngã xuống, bác vội lại đợ cô.

- Thiên Vy. - Y Nhiên hoảng hốt hét lên, đôi tay liền rời khỏi cổ anh, nhanh chóng chạy lại. Cô đau đớn nhìn anh, đôi mắt ánh lên lửa giận, Y Nhiên nhìn cô rồi nhìn anh. - Hai người...có quan hệ gì sao?

Cô đưa tay bám vào Y Nhiên, cảm thấy sự vật ngày càng mờ nhạt dần, cho đến khi cô ko còn cảm thấy gì nữa.

Cô tỉnh giấc trong một căn phòng toàn màu trắng và mùi sát trùng, Y Nhiên ngồi cạnh đang gọt hoa quả, thấy cô ngồi dậy liền bỏ dao xuống.

- Đã xảy ra chuyện gì? - Cô lơ mơ hỏi Y Nhiên. Y Nhiên nói hôm qua cô đột nhiên bất tỉnh, xung quanh người đầy vết bầm tím, nên phải nhập viện. Cô nhanh chóng nhớ lại tối hôm qua, đôi mắt ánh lên tia hoảng sợ, tay nắm chặt lấy chăn, người lui vào góc giường. Y Nhiên thấy cô hành động kì lạ, vỗ về cô rồi ngồi xuống.

- Cậu và anh ta có mối quan hệ j vậy? - Cô nhìn thẳng vào mắt Y Nhiên, Y Nhiên giật mình, đôi tay đang gọt hoa quả buông xuống. - Ko trả lời sao? - Tôi gặng hỏi.

- Chuyện này...tớ ko thể tiết lộ, xin lỗi. - Y Nhiên nói xong liền rời khỏi phòng, để lại cô khuôn mặt đầy sự nghi hoặc. Rốt cuộc mối quan hệ giữa anh và Y nhiên có gì mờ ám mà cô phải dấu diếm như vậy, thật làm cho người khác tò mò. Cô thật sự muốn ném anh ra khỏi kí ức của mình, nhưng chỉ sợ sau này cô không thể quên được anh, nguwoif đã cướp đi vật quý giá của cô, anh ta thật có phải là người? Sau này cuộc sống cô sẽ như thế nào nếu có anh?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.